"Tiên sinh, anh không
thể như vậy được, anh phải trở về phòng bệnh nghỉ ngơi mới được!" Y tá
khuyên lần nữa, đưa tay muốn ngăn cản hắn. Nhưng Hàn Đông Liệt đột nhiên xoay người, hai mắt lạnh lẽo hung ác nhìn y tá, cô bị sợ đến hoảng hốt
lui về sau hai bước.
"Điện thoại di động, đưa di động cho tôi!" Hàn Đông Liệt vươn tay ra lệnh .
Y tá bị vẻ mặt tức giận của hắn mà ngã trên mặt đất, hai tay run rẩy lấy điện thoại di động ra, đưa về phía hắn!
Hàn Đông Liệt nhận lấy, nhanh chóng nhấn liên tiếp dãy số, sau đó đặt ở bên tai, điện thoại vang lên thật lâu, nhưng thật may là đường dây được nối rồi.
"Cô gái chết tiệt, em đã chạy đi đâu, thừa dịp tôi ngủ liền chạy đi, em muốn chết sao?" Hắn đột nhiên rống to, cả hành lang vang
lên âm thanh của hắn.
Âu Thiển Thiển ngồi trong phòng làm việc
của bác sĩ Mạnh khoa phụ sản, từ trong điện thoại truyền ra lửa giận của hắn, lỗ tai bị chấn động, ‘ong ong’ vang lên.
Cô thở dài nói,
"Tôi không có trốn, tôi chỉ đi toilet mà thôi, Hàn Đông Liệt, anh thật
nóng nảy, tính tình không thể sửa đổi một chút sao? Không cần không có
việc gì đã làm ầm lên!"
Kỳ quái, hắn ta sao lại tỉnh nhanh như vậy? Tiểu Thiển đâu? Hắn sẽ không đem chị giấu ở đâu chứ?
"Toilet? Tốt, tôi đi tìm em!" Trong lòng của Hàn Đông Liệt vô cùng lo lắng, chỉ
cần cô rời khỏi tầm mắt của hắn, hắn sẽ không tự chủ được mình, cảm thấy vô cùng khủng hoảng. Cô đã từ trên người hắn lấy được thứ cần tìm, cô
đã không có lý do gì ở lại bên cạnh hắn rồi, cho nên hắn chỉ có thể lấy
cái chết để giữ lấy cô, nếu như cô lại chạy trốn, hắn thật không biết
phải làm thế nào, những ngày trong 15 năm qua, hắn đã nhẫn nại đến cực
hạn.
"Cái gì? Chớ có nói đùa, đây chính là toilet nữ, anh đừng. . . . . ."
Âu Thiển Thiển nói được một nửa, bác sĩ Mạnh đã cầm một phần tài liệu đi
tới trước mặt cô nói, "Âu tiểu thư, đây là kết quả kiểm tra của cô, cô
không có mang thai!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT