Về đến trước cổng nhà, Hữu Túc nhanh chân chạy xuống xe và mở cổng cho xe Cự Tàn Tôn đi vào, bố Hữu Túc đang đọc báo trong phòng khách, nghe tiếng xe đỗ trước cửa nhà thì ông vội đi ra xem :
-Con về sao không nói trước để bố mẹ nấu …
Chưa dứt câu thì ông đã há hốc trước thanh niên trước mặt, cao to quá mức, nhìn thật choáng ngợp, Cự Tàn Tôn cúi xuống nhặt những tờ báo mà bố Hữu Túc làm rơi khi nhìn thấy anh đi xuống xe và bước lại gần ông :
-Chào bác, tôi là Cự Tàn Tôn.
Hữu Túc vội giải thích cho bố cô, nếu không nói thì nhất định ông sẽ há hốc mãi quá :
-Ba, người yêu con đấy, anh ấy là Cự Tàn Tôn.
Cự Tàn Tôn muốn cười một nụ cười thật lễ phép nhưng chính anh lại không thể cố nặn ra được nụ cười mà anh đang mong đợi, Hữu Túc kéo tay bố cô vào nhà và nói :
-Mẹ con đang ở ngoài vườn, mà này, cậu đây bao nhiêu tuổi vậy ?
Cự Tàn Tôn đinh nói tuổi thật, đừng nha, người ta sẽ nghĩ anh bị điên đấy, Hữu Túc nhanh miệng nói trước khi để anh khai tuổi thật :
-Anh ấy 33 … là 33 tuổi ạ … ^^ !!!
Bố cô hơi nheo mắt, khuôn mặt thì rõ trẻ nhưng sao cứ có cảm giác như là 2 ông bạn già đang đứng đối diện nhau nhỉ ? Bố Hữu Túc lắc lắc đầu, nhưng ông cũng không nói gì thêm, ông không can thiệp quá sâu vào tình cảm của con gái, mà dù ông có cản thì chúng nó không làm theo cũng vậy thôi, lúc này mẹ Ân đi lên, bà nhìn Cự Tàn Tôn và rồi cũng há hốc như bố cô lúc nãy, anh có phải là quái vật đâu chứ. Hữu Túc ngồi nghe bố mẹ hỏi chuyện của Cự Tàn Tôn mà cô cũng hơi lo lắng, nhưng không hẳn, anh chỉ trả lời đúng hoàn cảnh gia đình của anh như lúc trước khi anh bắt đầu tham gia quân đội thôi và hiện tại thì anh làm trong một công ty tiếp thị, bề ngoài thôi, còn bên trong thì chưa chắc. Nhưng đến khi ăn cơm thì Hữu Túc lại phải dùng chân để chân để dẫm lên chân Cự Tàn Tôn, anh không nói tránh nói giảm được chuyện gì cả, bố cô hỏi điều gì thì anh cũng thẳng thắn mà trả lời, nhưng những câu anh trả lời cứ như chuyện xảy ra từ hàng thế kỉ trước. Đến khi ăn xong thì mẹ Ân định dọn bàn để đi rửa thì Hữu Túc vội giữ tay bà lại :
-Để con và anh ấy làm … ba đưa mẹ ra ngoài đợi con 1 chút …
Hữu Túc cũng nhanh tay đẩy bố mẹ ra ngoài bếp, sau đó cô quay lại nhìn Cự Tàn Tôn :
-Anh thật đúng là ngay thẳng đến đáng sợ ?
-Tôi nói gì sai ? – Cự Tàn Tôn nhíu mày nhìn cô.
-Không phải là sai, nhưng mà khi anh nói chuyện với ba mà em cứ có cảm giác là 2 ông bạn già cùng nói chuyện ? – Hữu Túc nói.
Cự Tàn Tôn đứng phắt dậy, anh nhìn đăm đăm Hữu Túc, sau đó anh đưa tay bóp chặt lấy miệng cô và nói :
-Em làm tình với tôi, cảm giác giống làm tình với ông già 100 tuổi sao ?
->w Nhìn biểu tình không biết trả lời của Hữu Túc nên anh cũng buông tay ra rồi quay sang dọn chén bát đưa vào chỗ rửa chén, Hữu Túc nhìn anh rồi ngồi xuống ghế, không có ý định giúp anh rửa chén, nhưng Cự Tàn Tôn cũng không nói gì mà anh chỉ lặng lẽ đeo bao tay vào và bắt đầu xả nước ra chậu, im lặng tuyệt đối. Cái không khí nồng nặc mùi trứng thối cộng thuốc súng lan tỏa dần ra, cái khung cảnh gì thế nhỉ ? Mẹ Ân và bố cô đứng nhìn ngay cửa, con gái họ thì đang ngồi uống nước trên ghế, còn Cự Tàn Tôn thì đang đứng rửa chén trông vẻ mặt không còn gì là tươi rói nữa.
Buổi chiều, Cự Tàn Tôn và Hữu Túc xin phép được về lại tiệm bánh, Cự Tàn Tôn chỉ im lìm cúi đầu bước ra về sau lưng Hữu Túc, khi trở vào trong xe thì Hữu Túc mới lay lay tay anh và hỏi :
-Em không phải nói anh già ?
-=.= … - Biểu cảm trên mặt Cự Tàn Tôn khó coi hơn.
-Ấy, không phải vì anh lớn tuổi mà em chê bai kinh nghiệm của anh …
-=.= !!! – Càng nói càng sai, Cự Tàn Tôn dùng ánh mắt u ám nhìn cô, hứa hẹn một cuộc đánh bom liều chết sắp xảy ra ngay khi về đến tiệm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT