Sự việc lúc sáng quả là đáng sợ, Yori không ngờ mẹ chồng cô có đôi lúc lại như vậy.
Bây giờ, Yori đang chạy trên chiếc moto thân yêu của mình đến trường
trong bao con mắt ngưỡng mộ, ghen tị, ganh ghét,… Nhưng, cô vẫn mặc kệ,
họ nhìn, họ ngắm, họ nói gì thì đó là việc của họ, đâu có liên quan hay
ảnh hưởng đến kinh tế nhà cô.
– Yori, xe này của cậu sao?? – Haruko nhí nhảnh chạy lại hỏi.
– Ừ!
– Cậu oai thiệt đó nha!
Yori không đáp lại, chỉ nhẹ gật đầu rồi đi thẳng lên lớp, Haruko lật đật chạy theo, nhìn nhỏ thật hồn nhiên.
Đi đến giữa sân trường, bỗng dưng một đám nữ sinh nháo nhào chạy ra,
nhìn như ong đang vỡ tổ. Tất cả nữ sinh trong trường tụ lại trước cổng
trường, như fan cuồng K-Pop, la hét, chà đạp lên nhau để xem nhân vật
chính trong đám đông đó. Yori khẽ thở dài, nhân vật chính trong đám đông ấy… khỏi nói cô cũng biết.
– Yori này, họ làm gì mà tụm lại đông thế?? – Haruko hỏi
– Hám trai! – Yori lạnh lùng đáp lại.
– Không biết nhân vật chính là ai nhỉ?? Tớ tò mò quá!
– Đi thôi! – Yori kéo Haruko lên lớp, tránh khỏi tiếng hét đau đầu của bọn con gái hám trai kia.
*-*-*
Trên lớp.
Lớp không ai, chỉ có Yori và Haruko nhàn hạ ngồi. Cô ngã người dựa vào thành ghế, mắt nhắm hờ.
– Cậu không tò mò sao, Yori??! – Haruko nhìn ra cửa sổ xuống sân trường, đám đông vẫn không ngớt.
– Không. – Yori đáp lại một câu cụt ngũn.
– Thật tình… không biết cậu còn lạnh đến nỗi nào nữa! Nhưng mà… cậu
biết chàng trai ấy là ai không??! Sao anh ta lại nổi tiếng thế!
– Saito Kiyoshi, lớp 11A2. Đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng. Hết. – Yori vẫn nhắm mắt, kể hết những gì mà Haruko thắc mắc.
– Sao… sao cậu biết??!
– Cậu biết như vậy là được rồi!! – Nói rồi, Yori gục mặt xuống bàn
ngủ. Chuyện về Kiyoshi, cô đương nhiên là biết rất rõ, anh là “chồng” cô cơ mà.
“Reng…”
Tiếng chuông báo hiệu giờ học bắt đầu, Haruko nhanh chóng chạy về chỗ ngồi, Yori thì vẫn ngủ, dù gì thì cô cũng chẳng thích học tiết bà cô
chủ nhiệm béo ú kia.
– Các em, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới. Em vào đi. – Giọng bà chủ nhiệm vang lên lanh lảnh.
Cả lớp trố mắt lên nhìn học sinh mới, trừ Yori. Cậu bạn ấy rất cao,
đẹp trai nữa, cậu chàng đi vào lớp, nở một nụ cười ấm áp thiêu đốt hết
tất cả trái tim thiếu nữ.
– Chào, mình là Usami Takagi, các bạn có thể gọi mình là Yu Min, mình là du học sinh từ Hàn Quốc mới về, mong các bạn giúp đỡ.
– Rồi, Usami, em muốn ngồi đâu??!
– Ở đây nè, Usami… – Nữ sinh 1
– Ngồi cạnh tớ nè! – Nữ sinh 2
– Cảm ơn các bạn!! Cô, em ngồi dưới cuối lớp nhé! – Takagi chỉ tay xuống chỗ trống cạnh Yori, nở nụ cười khiến bà cô suýt ngã.
– Được rồi, em cứ việc! – Bà chủ nhiệm cất cái giọng nhão nhẹt, nghe mà phát ói.
Takagi không chần chừ mà đi thẳng xuống ngồi cạnh Yori. Thấy chỗ ngồi bên cạnh mình có tiếng động, Yori chẳng mảy may ngó lên nhìn cậu bạn
mới mà ngủ tiếp, cô ngủ li bì suốt hai tiết đầu, nhờ tiếng chuông báo
giờ ra chơi vang lên inh ỏi cô mới chịu thức dậy. (Ngủ gì lắm thế bà
chị??!)
– “Chị dâu” cuối cùng cũng chịu dậy rồi à??! – Takagi cười.
– Im ngay. Gì mà “chị dâu”??? – Yori liếc xéo Takagi rồi đứng dậy bỏ đi.
– “Anh rể” đợi “chị” ở khu vườn sau trường đấy!!
Yori không đáp, chủ yếu là cô không quan tâm lời Takagi nói, nhưng không hiểu sao, bước chân cô vẫn hướng về khu vườn ấy.
– Yori, đợi tớ… – Haruko thấy Yori đi nên định chạy theo.
– Này cậu, “chị” ấy bận rồi!! – Takagi kéo Haruko lại
– “Chị” sao???
– À… không có gì đâu, đừng để ý… Mà, cậu dẫn tớ đi tham quan trường nhé!!!
– Được. À quên, tên tớ là Ayama Haruko.
– Tên cậu đẹp thật!
Nghe thế, Haruko liền cười tươi, nụ cười ấy đã làm tim Takagi chệch một nhịp.
Hoàn chương X
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT