Sau vụ tâm lý học, tôi nung nấu ý định trả thù, nhưng do đó là môn thi cuối cùng, thi xong cả bọn xách vali về quê ăn tết luôn nên tôi chưa kịp vạch ra mưu hèn kế bẩn thì bánh trưng nó đã làm phai nhạt ý chí báo thù mất rồi.
Tết ra, khó tôi lại xuống Hà Tây tập quân sự luôn. Đây là quãng thời gian đang nhớ nhất trong quãng đời sinh viên của tôi.
Nơi chúng tôi học quân sự là trường đại học thể dục thể thao Hà Tây, cách Hà Nội khoảng 40p đi xe bus. Xuống đến nơi chúng tôi bị phân vào từng khu, từng phòng. Con trai riêng, con gái riêng.
Con gái thì được ưu ái ở nhà tầng, có nhà vệ sinh khép kín. Con trai thì bị phân ở trong dẫy nhà cấp 4 sập xệ. Khu vệ sinh tách biệt, phải băng qua mấy dẫy nhà mới đến và lúc nào cũng được khoá kỹ càng, đề phòng người ngoài vào đị nhờ. Chìa khoá thì mỗi tiểu đội được giữ một cái. Đồng chí nào muốn đi thì phải ra mượn của anh tiểu đội trưởng.
Khu con trai cũng không có phòng tắm, phòng đánh răng rửa mặt, tất cả tập trung ở một bể nước duy nhất.
Miêu tả sơ qua tí cho anh em khoá sau được biết. Không biết đến khoá của các đồng chí mấy cái này đã được cải thiện chưa. Chứ đợt bọn tôi học, chính vì mấy chuyện này mà bao nhiêu chuyện bi hài xảy ra.
Tỷ như việc, nửa đêm buồn đái mà không tìm được hoặc ngại đi tìm đồng chí tiểu đội trưởng mà nhiều chú ra đứng đái bậy ở gốc cây, rồi bị đội đi tuần bắt được đêm bêu trước toàn trường. Cá biệt như thằng Bình triết còn sợ ma, nửa đểm không dám ra ngoài, nó lừa lúc cả phòng ngủ hết xong đứng ở góc phòng tương luôn một bãi. Sáng dậy khai mù cả phòng lên.
Cũng tại cái đợt tập quân sự đấy mà thằng Đồng nát bị cả lớp tôi chuyển sang gọi thành Đồng dâm. Số là thằng này hay sang phòng con gái đi nhờ vệ sinh. Vài lần đầu thì là đi đái nhờ thôi, xong dần dà quen mui, cậu lấn sang cả đi ỉa nhờ nữa. Lúc đầu bọn con gái nó còn nhịn, xong có lần Đồng nát ngồi trong đấy đến nửa tiếng đồng hồ mới chịu ra. Lúc nó về thì em Thuỷ top (đặt ăn theo hot girl thuỷ top thần tượng của anh em lúc bấy giờ, mà em thuỷ này vòng 1 cũng to nữa, hình như đứa nào tên thuỷ vòng 1 cũng múp míp thì phải) phát hiện ra áo lót của mình có chất trắng nhầy nhầy. Hoá ra thằng con rời bí bách vào đó lấy áo em Thuỷ ra thẩm du luôn. Mà do có mỗi mình nó vào đi vệ sinh nhờ nên bọn con gái phát hiện ra ngay. Thế là nó chết cái tên Đồng dâm, và hết 4 năm đại học éo có đứa con gái nào dám dây vào nó nữa.
Rồi thì việc có 2 thằng con trai lớp kinh tế vào tắm chung phòng xong bị phát hiện đang abc.. xyz … (chúng tôi phải ra ngoài thuê dịch vụ tắm nóng lạnh 5k 1 lượt) kéo theo cả một trào lưu tắm chung theo mốt lúc bây giờ.
Lan man tí mua vui cho anh em thôi, quay trở lại nội dung chính của câu truyện. Thời gian tập quân sự cũng là thời điểm vàng để các đồng chí cặp đôi. Các anh chị em tìm mọi cách để thể hiện mình nhằm gây sự chú ý với đối tượng khác giới. Kiểu như anh em cứ lừa lúc chị em vác quần áo đi tắm là vác đàn ra ngồi gẩy hoặc như chị em cứ lừa lúc anh em vác đàn ra gẩy là lại vác quần áo đi tắm ấy. Hết sức tinh tế mà không kém phần phô trương.
Về phần tôi, từ cái đợt “bị” em Thư cho thi lại, tôi bắt đầu để ý ẻm hơn, mục đích là tìm cách báo thù. Bởi thế cứ chiều chiều là tôi lại theo những thằng khác vác ghế ra trước cửa phòng ngồi ngắm các em vác quần áo đi tắm xem có thấy em Thư đi qua không đặng mà tìm cách trả thù. Ấy vậy mà cả tuần trời ngóng mỏi cả cổ mà chả thấy ẻm đâu. Đù mớ, con dở người này bẩn vãi, cả tuần trời không tắm sao.
Sau âm thầm điều tra tìm hiểu mới biết là em ấy toàn đợi đến tối muộn mới ra ngoài trường thuê khách sạn tắm thôi.
Ẻm càng tỏ ra bí hiểm, thì tôi càng tò mò, tìm mọi cách để biết thông tin về em ấy nhiều hơn. Nhưng khi tôi chưa biết thêm được thông tin gì về em ấy thì lại xảy ra chuyện.
Đi tập quân sự thì các bác chỉ huy đẻ ra vụ gác đêm. Mỗi phòng phải phân công nhau ra người gác đêm. Hôm đó đến phiên tôi với Thành thối gác. Gọi là gác chứ thực ra chỉ là trò mèo mà các đồng chí ấy bắt sinh viên bọn tôi phải thức đêm thôi. Mấy ngày đầu bọn tôi còn chăm chỉ nghiêm túc, nhưng được một tuần thì nhờn cmnl roài.
Thế nên đến tôi hôm đó, tôi với Thành Thối thủ bộ bài ra ngồi sát phạt. Éo ngờ số đen lại bị mấy ông chỉ huy đi tuần tóm được. Bắt lên văn phòng ngồi sám hối.
Sự việc chưa dừng lại ở đó, sáng hôm sau thì cái khu nơi bọn tôi gác có một phòng kêu mất điện thoại. (Mà là em LG K900, tôi không nhớ rõ lắm, hồi đó hình như gọi là thỏi socola gì gì đó thì phải giá tiền cũng phải tương đương hoặc hơn em N 7610 của tôi),
Xong cả phòng đó nhao nhao lên là do bọn tôi không thực hiện nhiệm vụ nên mới để kẻ gian lẻn vào lấy mất điện thoại. Rồi mấy ông chỉ huy dở người cũng hùa theo, dẫn bọn tôi xuống phòng bọn nó xong bắt bọn tôi phải đền tiền cái điện thoại bị mất. Đờ mờ, cái điện thoại đó có ít tiền đâu, bọn khốn nạn bắt tôi với Thành Thối phải đền 7 triệu (nếu nhớ ko nhầm). Vụ việc nhanh chóng lan ra cả trường, mà do bọn tôi bị phát hiện trực bài trong khi gác nên cũng chả có lý gì mà cũng chả có ai đứng ra bênh vực. Lúc đó tôi đã xác định là gọi điện về nhà xin viện trợ của bố mẹ rồi, vì cũng biết thằng Thành Thối làm gì có bằng đấy tiền mà đền, nó còn đang lo cho thân nó với 2 đứa em còn chưa xong.
Đúng lúc đó thì Thư bước vào phòng. Nó quay ra nói với mấy ông chỉ huy: Em nghĩ T.A với Thành chịu trách nhiệm trong việc để mất điện thoại này là đúng rồi.
Đờ mờ, con dở hơi này, lại nhân đúng cơ hội này trả thù vụ lừa mượn sách sao. Hay chính nó là đứa lấy điện thoại để reo tội cho bọn tôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT