1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47
Cuộc chiến sinh tử (tập 1) 1 ngày, 2 ngày rồi nhiều ngày trôi qua. Mỗi người một tâm trạng
nhưng hình như là cùng chung một nơi ở đó là bệnn viện. Hắn do uống rượu quá nhiều mà ít ăn nên bị ngất xỉu mê man , người
làm đưa vào bệnh viện chắc cũng được 2 hôm mà chưa tỉnh, Hân
và Thảo do ăn uống không đúng giờ mỗi ngày chỉ có một bữa và thêm uống rượu nên thiếu chất ngất xỉu và cũng vào bệnh viện nghỉ ngơi. Còn Hạo và Bảo thì vào chăm sóc 3 bệnh nhân đang
nằm trong phòng VIP đấy. 2 ngày trôi qua, cũng vừa là 19
ngày nó rời xa họ. Và bây giờ ai cũng đang nhớ đến nó nhớ
lúc nó chọc cười mọi người. " _My...nếu ông Huy thích bà bà chịu hông? -Hạo _Đừng nói đùa...nó _Thì hỏi chơi thôi trả lời đi! _Tôi nói cho 5 người biết nghĩ sao vậy tôi thì nghèo như vầy nè
hắn lại giàu thế kia *vẻ mặt tủi thân nói giọng nghẹn ngào*
THÌ LÀM GÌ HẮN CÓ CỬA VỚI TÔI CHỨ ....heehh - sau khi nói hết
câu,nó còn nở nụ cười đểu chưa từng thấy. Cả 4 người
há hốc miệng rồi cười một trận đả đời, còn hắn thì tức
giận sát khí ngùn ngụt , đầu muốn bốc khói nhìn nó." Đó là khoảng thời gian vui vẻ cạnh nó của mọi người và còn nhiều cái khác nữa. Nhờ được 2 người hạo-bảo chăm sóc tận tình nên 3 người kia bây giờ cũng dần tỉnh lại, nhưng tỉnh thì tỉnh cũng chẳng ai nói câu
nào. ............Tạch............ Cánh cửa phòng bệnh VIP được mở, một cô gái cũng khá xinh đi đến gần bọn họ. _3 người đã khoẻ hẳn chưa? - Lin để giỏ trái cây lên bàn rồi hỏi. _Khoẻ - Thảo nói lạnh lùng cộng chút phiền muộn. _Mọi người không nhớ còn 4 ngày nữa chúng ta phải đấu với bên mafia của ông trùm Hùng sao? - Lin hỏi. _Vừa nhớ -lần này Hạo và Bảo đồng thanh. _Vậy nên 3 người phải nhanh chóng khỏi bệnh mới được nếu không bang
chúng ta sẽ nguy.., - Lin nói rồi đứng dậy ra ngoài. Còn lại 3
người họ cũng không nói cậu nào mà ngủ thiếp đi. Sau đó có lẽ họ ăn nhiều hơn để lấy sức mà chiến đấu cho trận
chiến sắp tới. 5 người bọn họ quyết định sẽ cố gắng chuẩn
bị chu đáo mọi chuyện để bên mình không bị thương vong. 2 ngày
sau, hắn , Hân và Thảo cũng xuất viện về nhà. Ba thảo nghe tin
con gái bị thế thì cũng nhanh chóng sắp xếp công việc về nước thăm con. Về tới nhà, hắn vẫn không chịu nghỉ ngơi mà
cứ cậm cụi vào máy tính , hết máy tính rồi điện thoại..Làm
việc không ngưng nghỉ nhưng hắn vẫn chịu ăn uống đều độ nên sức khoẻ vẫn bình thường. Hân cũng vậy, suốt ngày làm việc và
làm việc, ít nói, lạnh lùng như xưa. Chỉ có Thảo là đỡ hơn
một tí, ba cô vừa về liền chăm sóc cô kỉ lưỡng, không cho làm
việc nhiều phải ăn uống đầy đủ chỉ có đều cô cũng không
thường nói chuyện với ba, chỉ nói vài từ cộc lốc rồi thôi
trở về với con người lạnh lùng của lúc trước. Như trên
màn hình laptop có lẽ hắn đang đều tra về cái chết của nó là thế nào. Bị hại hay do sơ ý té núi? Nhưng với suy đoán và
logic của hắn thì hắn chắc rằng nó bị ám sát và đang cố
gắng tìm mọi cách để tìm ra thủ phạm. Anh bây giờ chỉ muốn
đem kẻ đó ra mà bằm thành trăm mảnh. Thời gian như trôi
rất chậm, bọn họ cứ đợi mãi nhưng cũng không thấy đến ngày
chiến đấu. 2 ngày mà họ cứ ngỡ như 2 thế kỉ dài đằng đẵng. _____________ 2, ngày rồi cũng trôi qua. Hắn, Hân, Hạo, Thảo, Bảo, Minh và
Lin...những người cấp cao trong bang bọn hắn đều có mặt tại bar Devil. Tại phòng họp của 2 bang. Tất cả mọi người đều
có mặt đầy đủ . Hân Thảo và hắn sắc mặt cũng tốt hơn nhiều,
hồng hào hẳn ra. _Chuẩn bị xong chưa - tiếng nói lạnh lẽo như băng ngàn năm vang lên. _Thưa bang chủ, tất cả đã xong - Minh và Lin đ́ồng thanh thông báo. _Tốt. _Khi nào tới giờ? - Thảo hỏi lạnh lùng _Dạ, còn 2 tiếng nữa. _Mấy giờ? - đến lượt âm thanh lạnh lẽo của Hân vang lên. _Bây giờ là 9 giờ rồi - Lin nói. _Thôi lấy rượu đi! - Hạo nói. _Chưa đến giờ , bọn mình hát karaoke một chút đi! - Bảo nói nhìn bọn hắn rồi đi mở nhạc chọn bài hát. Cả bọn trong khi chờ đợi thời gian tới thì tranh thủ uống một chút rượu, ca vài bài hát. "Đây có thể là lần cuối ta uống rượu và hát karaoke" Chắc mọi người ai cũng mang tâm trạng này, muốn không thì cũng không được, đi thì cũng không được. Lo lắng không biết sau 2 tiếng
nữa chuyện gì sẽ đến với mình. Cả không khí u ám bao trùm
lấy căn phòng, không ai nói gì cả, im ắng lạ thường, im lặng
đến nỗi có thể nghe cả từng nhịp đập con tim của mọi người
từng hơi thở và cả tiếng uống từng ngụm rượu. ---------- Chap này hơi dở..... Mọi người tết Tây vui vẻ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47