Bên phía bọn họ, sau khi về tới nhà. Ai cũng vào phòng khoá trái cửa để nhốt mình trong đó.
+phòng Thảo+
" Thảo cố quên đi những hình ảnh của nó nhưng càng quên lại
càng nhớ, cô nhớ lại cả những kí ức và ngày chị mình ra
đi..nhớ lại ngày đầu gặp nó đến khi 2người trở thành chị em
và lúc nó buông tay mặc cho đời mà rơi xuống vực....nhớ những
niềm vui khi nó còn sống cùng chơi đùa cùng nói chuyện với
bọn họ...nước mắt cứ thế mà rơi không thể nào ngăn được. Cảnh hôm nay một lần nữa lại khiến cả ngôi nhà của Thảo như nhớ
về mười mấy năm trước, một cô gái nhốt mình trong phòng không
chịu ăn uống. Sau đó lại trở thành một cô gái lạnh lùng, máu
lạnh không chút cảm xúc. Cả nhà một lần nữa sợ nhỏ trở lại
như xưa.."
*Hân*
Hân cũng vậy, cũng khóc, cũng đau khi thêm một lần nữa lại mất đi một đứa bạn mà mình xem như chị
em. Từ lâu cô cũng đã không muốn kết bạn vì rất sợ cái chuyện ngày đó lại xảy ra nhưng khi gặp nó, cô cũng không thể nào
không xem nó là bạn được...Cô cũng chẳng biết mình phải làm
gì,bây giờ cô chỉ cần một chút yếu đuối để khóc cho quên hết
mọi chuyện. Cô lại khóc, đây sẽ là lần đầu mà cô khóc cách
đây mười mấy năm ngày của Ty mất.
*Hạo và Bảo*
Hai
người cũng vậy lại khóc. Lúc này nhìn họ thật yếu đuối. Họ
khóc cho cô bạn thân khóc cho những kỉ niệm vui vẻ mà họ đã
trải qua.
Hắn sau khi về phòng hình như anh muốn ngủ để
quên tất cả nhưng mỗi lần anh chợp mắt hình ảnh nó lại hiện
lên làm anh đau lắm, đau như ai cầm dao đâm vào tim anh một nhát.
Bây giờ anh thật sự đã hiểu rõ con tim của mình, nó đang cần
gì nhưng có phải nó hơi muộn không?
"Anh xin lỗi! Anh đã
không nói yêu em sớm hơn! Anh yêu em, nhưng bây giờ nói ra thì có
nghĩa gì chứ. Có còn ai nói: Anh nói giỡn hoài hay chọc lại
ann chứ. Anh cảm thấy vui khi em cười thấy buồn khi em khóc, lo
lắng khi em bị thương và vui khi chọc em tức giận. Anh thực sự
đã biết mình rất yêu em. Mong em sẽ trở về bên anh, xin em đó
con nhỏ lưu manh của anh." Dòng suy nghĩ của hắn bây giờ......
...............bộp................
Một giọt nước mắt lại rơi, anh quyết định bước xuống giường lại
cái quầy rượu trong phòng anh. Mở một chai rượu ra, anh uống
một cách quên trời quên đất..như là nốc chứ không phải là uống nữa. Một chai rượu nhanh chóng hết trên tay anh, 2 chai rồi 3
chai..hình như hắn vẫn không có triệu chứng nào gọi là say sỉn gì cả. Hắn cảm thấy như mình càng uống càng tỉnh táo càng
nhớ rõ mọi chuyện như in, nó như khúc phim quay chậm cứ hiện
lên trong đầu hắn làm hắn lại càng thêm đau đớn. Vậy là lại
thêm một lần đau nữa cho tim của hắn và cả bọn họ nữa "đau
lắm"
"Vậy rồi bọn họ sẽ ra sao, có vượt qua được cú
sốc lần này hay là lại trở thành một con người máu lạnh của
trước đây" Mọi chuyện còn được diễn biến ở tập tiếp theo.
-------
Chưa kết thúc đâu nhé! Vẫn còn dài mà!
Hichixhuhhu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT