_Ê, đẹp trai quá mày ơi! Mà lạ hoắc à, ai zợ ta? Xuống căn tin để tao đi ngang qua xem bản tên ảnh coi!-Sam hí hửng chỉ tay ra phía cửa.
_Ặc! Mày quên hôm qua tao nói gì à? Chắc là chả muốn nói gì với tao nên qua đây.- nó cốc một cái rõ đau vào đầu Sam.
__Ế! Vậy là người quen, ế đợi tao với!-Sam lăng xăng chạy theo.
Ngoài hành lang lớp 10A1.
_Ê! Qua đây chi, tính nói gì?-nó từ trong lớp bước ra nói.
_Chẳng gì! Đi xuống căn tin, không biết đường.-hắn vờ làm mặt lạnh.
_Tưởng gì.! Chỉ cần anh hô một tiếng, đám ruồi này sẽ bu lại đòi chỉ anh cho bằng được, mắt chi tốn công qua đây.-nó vừa nói vừa quét mắt ra xung quanh và những ánh mắt viên đạn không ngừng bắn về phía nó.
_Tôi là người, không chơi với ruồi muỗi đâu ha. Đi xuống dưới. Tôi muốn ăn trưa-hắn tiếp câu của nó. Rồi cả ba ng đi xuống với bao nhiêu là ánh mắt ngưỡng mộ và hình viên đạn.
Tại Căn Tin Trung Tâm ( nơi tụ họp của 7 khối ). Đang xảy ra một vụ náo loạn.
Chuyện là thế này:
_Hai cô ăn gì? Tôi mua?-hắn trở lại vẻ mặt bình thường và dịu dàng.
_Một Twiter, một suối, hai khoai tây,.......vânn vân và mây mây!-tụi nó nói một tràn.
_Cho 5 phút!-hắn nói rồi bình thản quay đi.
Trở về hiện tại. Hắn đang bị vây quanh bởi các nữ sinh hình như cả trường luôn ák!( sức hút ghê vậy ta ). Nào là:
_Anh ơi anh lớp mấy?
_Anh ơi! What is your name?
_Anh ơi cho em sđt đi!
_Anh gì ơi anh có ghệ chưa vậy?
_Anh đẹp trai làm bạn trai em đi!
....................nhiều nhiều và rất nhiều........
Tụi nó thấy lâu quá nên đi tìm thử. Ai ngơ nó thấy được cảnh này, máu trong ng nó sôi lên mà chẳng biết vì sao? Trong đây có cả mấy chục cái điều hòa cơ mà ( t/g: có thể gọi là gghen không ta. Lucy: Câm ngay trước khi chị bầm cưng ra. t/g: chạy mất dép).
Nó đi lại, la lên một tiếng:
_ Ồn ào, CÂM NGAY HẾT CHO TÔI!-sức giọng nó công phá khủng khiếp. Im lặng lạ thường.
_Anh họ của Hạ Băng này mà cũng dám làm phiền, muốn chết hả?-nó gằn giọng.
_Ế! Tụi tao thích anh mày chứ có phải mày đâu mà sủa bậy hả con tó!-một cô nữ sinh từ đám đông bước ra. Nhìn là biết cái mặt là một lớp phấn dày rồi.
_Mày nói ai sủa, im đi. Đừng tưởng ai cũng là chó như mày ha-nó khiêu khích.
_Mày dám........-nhỏ đó giơ tay định tát thì thì.
Rắc......Á aaaaaaaaaaa..........hic hic hic.
Rầm...........á á á á á
Nó nhanh tay bẻ tay nhỏ ấy kêu cái rắc khiến nhỏ khóc thét. Đám đàn em thấy vậy nhanh chóng chạy lên nhưng Sam đã kịp tung một cước khiến cả tụi ngã nhào.
_Đảm bảo ngày mai trên báo sẽ có một vụ tập đoàn Lý Gia chuyên về vật dụng cao cấp bị phá sản vì cô tiểu thư Lý Thu Thanh Ngân nhá. Đợi đi, sớm thôi-nó nói rồi cùng Sam quay đi lại chỗ hồi nãy ngồi. Hắn thì há hốc mồm nhìn hai cô gái chân yếu tay mềm đánh đấm bộp bộp mà không khỏi ngạc nhiên rồi cũng quay đi mua đồ ăn cho tụi nó. Cả căn tin không ai dám đỡ nhỏ Ngân dậy vì sợ bị vạ lây nên nhỏ cứ ngồi khóc suốt mấy tiếng đồng hồ.
Cũng tại nhỏ, thấy trai là tươm tướp nên dù biết Hạ Băng là con người như thế nào mà cũng dám động vào. Ngày mai nhỏ phải nói sao với ba mẹ nhỏ đây.
Hắn quay lại với đầy đủ các món ăn tụi nó nói và ngồi xuống cùng tụi nó.
_Không ngờ cô lại có uy lực như thế! Đúng là Nữ Hoàng Lạnh Lùng!-giọng nói hắn có chút trêu chọc.
_Nắm bắt tin tức nhanh nhể!-nó bĩu môi.
_Tui tàn hình rồi nè trời ơi!-cô Sam bị lơ nãy giờ lên tiếng.
_À ờ! Cô là.....?-hắn cười ngượng trong lòng không khỏi đắc ý. Biết đâu làm thân với chị ba thì tin tức của chị hai sẽ dần hé mở. Đến lúc đấy thì Bang Seventeen sẽ gọn trong tay.
_Hi anh! Em là Lê Ngọc Như Ý, gọi em là Sam hoặc Sammi nha anh đẹp trai. Ý quên, anh tên gì vậy, có ghệ chưa zạ?-cô nũng nịu.
Nó làm bộ mặt há hốc mồm nhìn sang nó. Hắn thì chỉ biết cười gượng gạo.
Không thể tin được chị ba của Bang Seventeen lừng lẫy cũng có ngày như thế này. Trời ơi tui/hắn đẹp trai cũng khổ thân rồi!-đấy là suy nghĩ của nó và hắn.
_Tôi là Nguyễn Thành Đạt. Hân hạnh làm quen. Cứ gọi là Yun cho thân mật. Hì hì-hắn nhe răng cười hì hì(như khỉ mắc phong).
_Này này này, là thân mật đó, thân mật luôn đó mày thấy chưa? Ảnh phải lòng Sam này rồi!-cô ghé tai nó nói nhỏ.
_ATSM vừa thôi má!-nó la cô.
_Xía! Mà anh Yun nà. Anh chưa trả lời em là anh có bạn gái chưa ấy!-cô làm vẻ mặt ngay thơ con nai tơ.
_Uầy uầy! Chưa có, tại xấu trai quá mà-hắn xua tay làm bộ khiêm tốn nhưng trong lòng pháo hoa đang bừng bừng nổ.
_Úi úi, anh đẹp trai nhất trong đám con trai đẹp trai ấy. Ang đẹp trai hơn Thế Thịnh hot boy mấy năm liền của trường luôn đấy. Hihi. Chết......em....-cô đang nói thì ngập ngừng nhìn qua nó vẻ mặt sợ sệt.
Nó đang chăm chú vào cái đt đọc truyện ngôn tình( lạnh lùng mà có sở thích không hề lạnh lùng chút nào ), ngước mặt lên nhìn hai gương mặt như đang chờ đợi điều gì ấy.
_What?-nó trầm giọng hỏi.
_À, không có gì!- cô mừng thầm. Nó quên rồi nó quên thật rồi. Há há há.
_À, Thế Thịnh, Trần Gia Thế Thịnh chứ gì! Đẹp trai thật nhưng có vẻ không đàng hoàng đâu. Mới vào lớp tôi đã thấy cậu ta có gì không bình thường. Hình như tóc nhuộm 100% ấy!-hắn dần thân với Sam.
_Ừh! Biết bao nhiêu cuộc tình từ lúc 13 tuổi đầu rồi! Bỉ ổi vô liêm sỉ xấu xa đê tiện chứ đâu được như anh Yun đây đâu nè-cô quát rồi nhắc đến hắn là chất giọng lại yểu điệu thục nữ.
_Thôi, lên lớp đi. Ăn xong nãy giờ rồi.-hắn nói.
_Lên!-nó lạnh lùng. Mắt vẫn chú tâm vô cái đt.
Hắn về lớp hắn, nó và cô về lớp nó.
4:00pm, tụi nó ra về. Xuống bãi xe, hắn đã đợi nó rồi.
_Tao về, tối tao không qua Angle đâu, mày qua đó bàn với tụi nó đi.-nó nói rồi đi luôn. Chẳng thèm nghe cô trả lời lại.
_Về!-nó nói với hắn.
Hắn không đáp chỉ ngồi vào xe. Nó cũng ngồi vào ghế phụ và chiếc xe phóng vụt đi.
_Tôi chưa muốn về nhà!Anh rảnh chứ? Tôi muốn đi đến một nơi-nó lặng thinh nhìn ra cửa sổ.
_Ừ! Đi đâu?-hắn dịu dàng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
End Chap
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT