Nó và hắn bước vào và tự nhiên ngồi vào bàn ghế cho khách.
_Cậu đây là Nguyễn Thành Đạt?-ông HT hỏi.
_Là tôi, hồ sơ đây!-hắn nói rồi đứng dậy đưa hồ sơ cho ông HT.
_Tôi học 11A1 đúng không? Vậy thì tôi đi nhá!-hắn nói xong quay lại phía nó hấc đầu tỏ vẻ muốn đi.
_Chào ông!-nó đứng dậy bước ra, khi đi ngang không quên chào một tiếng.
Nó cũng biết chào sau bao nhiêu năm ấy nhỉ!-suy nghĩ của ông HT.
Nó và hắn đi trên hành lang của tầng 5. Nó dẫn hắn đến lớp 11A1:
_Lớp anh đây này, vô lớp đừng bắt chuyện trước khi chưa ai bắt chuyện nhá. Nhớ lời tôi nói ở nhà! Lớp tôi bên kia có gì thì qua ấy. Tí gặp ở căn tin-nó vừa nói vừa chỉ qua lớp phía đối diện rồi hí hửng quay bước đi.
Hắn bước vô lớp với biết bao con mắt trái tim của nữ sinh và bao con mắt kinh ngạc của nam sinh. Chưa biết gì hết, nó đi thẳng xuống bàn cuối ngồi rồi lấy headphone ra đeo vào. Bật âm lượng nhỏ để có thể nghe những lời bàn tán xung quanh.
_Ê! Học sinh mới đấy, lần này đánh bại Thế Thịnh rồi. Tiếc cho nó quá, cái danh hiệu giữ bao nhiêu năm bây giờ bị gián xuống Á Quân rồi. Haizzzzzz!-nữ sinh 1.
_Mà mới chuyển vô mà vào được lớp mình là hay lắm đấy. Lớp mình đâu phải muốn vào là vào đâu. Gia thế chắc không phải dạng vừa đâu nhể?-nữ sinh 2
_Mà chắc phải bảo cậu ấy xem chừng tụi nam lớp mình. Không hay nữa là diệt khẩu luôn. Ặc! Nghĩ lại thì biết bao nhiêu tấm gương đã hi sinh thì nguyện cho họ mau chóng được hóa kiếp!-nữ sinh 3 vẻ mặt nản và lắc lắc cái đầu.
Hắn nhìn qua bên kia thì thấy tụi nam đang bàn bạc rồi gật gật đầu rồi yead nói chung là búa xua như mấy con khỉ đang bàn kế hoạch xổng chuồng đây mà. Mà mấy đứa con gái nói vậy thì cần xem chừng rồi!
Đang trong tình trạng mơ màng thì có một nữ sinh lại bắt chuyện với hắn:
_Bạn gì ơi! Bạn là học sinh mới hả? Bạn tên gì thế?-nhỏ nói giọng ỏng ẹo làm hắn đây phát ói.
_À ừ, Tên Đạt hay cứ gọi là Yun.-hắn lạnh lùng đáp và nhìn ra cửa sổ qua hướng lớp 10A1.
_À! Không có gì, chỉ nhắc bạn nên cẩn thận thôi. Không nên thân với nam lớp này khi chưa đầy một tháng nhé! Chào-vẻ lạnh lùng của hắn làm nhỏ có chút run sợ vội vàng nói rồi chạy đi.
Hiện tại bên lớp 10A1.
Nó ngồi thừ ra tai đeo headphone nhìn như ng mất hồn ấy.
Nó biết là lớp ấy thế nào nhưng vẫn cho hắn vô học , có khi nào là đẩy hắn vào chỗ chết không. Asssi! mà hắn là cái gì mà mình phải lo lằn chứ. Mà hắn là ng làm của mình.
Hắn chết thì biết ăn nói sao đây? Đang suy nghĩ thì::
_Kúc ku.....đang suy nghĩ gì mà đờ ng ra thế nhỏ? .- Sam thấy nó yên quá bèn lên tiếng hỏi.
_Từ khi nào mà mày lòi ra cái tính nhiều chuyện ấy thế hả?.-nó gắt
_Tao xin lỗi! Cứ theo đuổi cái suy nghĩ ấy đi, tao về chỗ.
Sao hôm nay nó gắt thế. Chơi với nó từ nhỏ giờ khi nó gắt là nó đang lo lắng cho ai hoặc bị lộ thân phận ở BANG. Nhưng ở Bang có thông báo gì đâu.. Lo lắng á, ai mà diễm phúc đc Nữ hoàng Lạnh Lùng lo lắng đây ta..
Reng~~~~~~~~reng~~~~~~~~~reng
Tiếng chuông vô học vang lên.
Ở lớp hắn cô giáo đã vào lớp.
_Lớp chúng ta có bạn mới đúng không? Ai nào?-cô giáo cất tiếng hỏi.
Hắn đứng dậy, lơ đểnh ngó ra cửa sổ.
_Em tự giới thiệu đi nào!-bà cô mắt sáng rỡ khi thấy trai đẹp.
_Nguyễn Thành Đạt, cứ gọi là Yun-hắn cụt lủn.
_Bạn ơi, gia thế bạn thế nào?-nam sinh 1.
_Không cần quan tâm!-hắn lạnh lùng.
_Bạn mà không nói thì khó mà học ở lớp này được đấy!-nam sinh 2.
_Này! Đừng ăn nói thế chứ các em-bà cô xanh mặt.
_Phiền thật! Tôi là anh họ của Nguyễn Hoàng Hạ Băng 10A1 được chưa? Quá phiền phức-hắn trút cơn giận trong từng chữ.
_À ờ! Vậy được rồi! Mình biết rồi!-hai chàng nam sinh nghe tên Hạ Băng là xanh mặt. Ấp úng trả lời.
_Em ngồi xuống được rồi!-bà cô nói.
Hắn ngồi xuống thì nghe đâu đấy bên tai những tiếng nói xàm xí liên quan đến hắn.
_Ế! Anh họ của Nữ Hoàng Lạnh Lùng đấy, là anh họ đấy!-nam sinh 1 e dè.
_Tao.....tao....tao không biết! Mà chỉ đừng diệt khẩu thôi chứ phải thử tài xem có xứng mang danh lớp 11A1 không chứ! Vẻ ngoài và tính cách có vẻ được đấy, nhưng tài thì chưa chắc!-nam sinh hai ngập ngừng rồi lấy hết dũng khí nói ra.
Để cho ông đây nghe hết thì mấy đứa đây là hạng tép riu rồi, ông cho ra tay trước rồi đến lượt ông sau nha! Mà cái gì, nữ hoàng lạnh lùng, cái biệt danh ngầu ghê đấy. Mình cũng phải tìm một cái. hắn cười nhếch mép.
Nhưng hắn đâu biết rằng có một ánh mắt luôn để ý từng cử chỉ của hắn từ khi nhắc đến Hạ Băng. Không ai khác chính là Thế Thịnh.
Anh họ sao, thật nực cười. Từ lúc quen cô ấy . Cô ấy chẳng hề nói gì hay nhắc đến anh họ. Chỉ có chị họ thôi. Quan hệ của hai ng này rốt cuộc là gì đây?-suy nghĩ này là của Thế Thịnh.
~~~~~~~~~~~~~~
End Chap
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT