Hôm nay là ngày cuối cùng của chuyến dã ngoại. Bây giờ sẽ là giây phút mà các nhân vật chúng ta ngồi nói chuyện rôm rả bên lửa trại.

– À, đây mới đúng không khí dã ngoại chứ. Ngồi trò chuyện với nhau bên đốm lửa: Nó nhẹ nhàng nói

– Nói như mấy bà cụ già vậy mày!? : Cô nói

– Kệ tao con kia: Nó liếc xéo Ngọc Linh

– Thôi, tao không dám chọc sư tử đâu, hạ hỏa đi. Hay chúng ta chơi cái gì đi ? : Cô cố hạ hỏa cơn giận của nó, rồi quay sang gợi ý cả bọn chơi một trò gì đó

– Ý hay đấy chứ, chơi thách thức hay sự thật đi ?: Chị Minh Châu nói

– Ừm, nhưng lấy đây ra lọ mà xoay ?: Nó hỏi

– Vậy thì ta oẳn tù tì: “Tôn Ngộ Không chen vào nói (TMD: Đã bảo không được dùng cái tên đấy rồi mà !?)

– Ừ ha, vậy chơi lun !!

Kéo, búa, bao !

Kẻ thua, người thắng đã được quyết định.

– Anh Minh, thử thách hay sự thật? : Ngọc Linh chỉ thẳng tay vào mặt anh và hỏi

– Sự thật ?

– Anh hãy kể cho mọi người nghe nỗi sợ của anh

– Đó là có 2 Dương Chi

– Hả ? Ý anh là sao hả anh hai ?: Nó quay sang lườm anh

– Thôi chơi tiếp đi. Ai thua sẽ bị anh chọn sự thật hay thách thức đó

Quăng cho nó một cục bơ, anh quay sang tiếp tục trò chơi.

Kết cục người thua là tên “Tôn Ngộ Không” (TMD: *Giật điện thoại* Không cho ngươi viết nữa. T/g: *Đạp văng ra xa* Truyện chụy, chụy có quyền, xéo đi cu)

– Cho chú chọn, thử thách hay sự thật ?

– À, thử thách đi ‘Còn đỡ hơn chọn sự thật’

– Anh thách chú thổ lộ tình cảm với một trong những đứa con gái này

– Ồ !: Cả lũ “ồ” lên một cái thật dài

– ‘Đơn giản’: Cậu quay sang nhìn đối diện với Ngọc Linh và nói:- Tôi thích bà !

– Tỏ tình thật kìa !: Những người khác thì ngạc nhiên vì không ngờ cậu sẽ làm thật

– Mọi người không cần ngạc nhiên đâu: Nó đột nhiên chen vào nói:- Hai người này từng giả vờ tỏ tình để trêu tôi nên cái tên này có thể dễ dàng nói toẹt ra thế

Nó vừa nói xong thì mọi người liền tục cảm xúc luôn.

Thôi thì cứ tiếp tục trò chơi vậy.

Kéo, búa, bao !

– Chị chọn thử thách hay sự thật?: Cậu hỏi chị Minh Châu ?

– Sự thật đi: Chị nhẹ nhàng đáp lại

– Vậy… Mối tình đầu của chị là ai ?

– Mối tình đầu hả ?: Chị ngâm dài câu hỏi một lúc rồi trả lời:- Chị chưa có

– Eh ? Chị xinh như vậy mà vẫn chưa có mối tình đầu ư ?

– Chị hơi kén chọn mà: Chị cười hì một cái: – Thôi tiếp tục nào !

Kéo, búa, bao !

– Ồ, bé Ngọc Linh sao ?: Chị Minh Châu ồ lên một cái vì nạn nhân tiếp theo là Ngọc Linh

– Nhẹ tay nha chị, em lấy thử thách !: Cô nói

– Hửm, để chị nghĩ cái nào. Điện thoại em còn tiền không ?: Chị đột nhiên hỏi một câu hỏi không liên quan gì cả

– Có nhưng sao chị hỏi vậy ?

– HiHi: Chị đột nhiên nhìn cô và nở một nụ cười nham hiểm. Sắp có chuyện chẳng lành xảy đến với cô rồi :- Nhiệm vụ của em sẽ đơn giản thôi. Bật 3G lên, rồi lên Facebook cập nhật trạng thái là: Tôi yêu Tôn Minh Dương

Câu nói của chị làm Ngọc Linh hóa đá luôn. Nó lắp bắp hỏi lại cho ăn chắc:

– Chị..nói….thật…đấy hả ?!

– Đương nhiên

-‘ Thôi đã phi lao thì phải theo lao thôi ‘ : Cô đành phải chấp nhận cái sự thật phũ phàng ấy và làm theo cái thử thách đáng ghét đó. ( Cái này chắc phải nghìn like đó ^^)

Tiếp tục nào !

Kéo, búa, bao !

– A ! Nạn nhân lần này là anh Duy hả ? Thế nào, thử thách hay sự thật ?

– Sự thật

– Người anh thích là ai ?

– Ah… Vậy anh chọn thử thách !

– ‘Biết ngay anh sẽ chọn thử thách sau khi em nói mà. Vì vậy em đã chuẩn bị sẵn cái này rồi’ Vậy hãy kể tên người anh đang thích ?

– Biết ngay là em sẽ đẩy anh vào bước đường cùng mà. Anh chỉ hùa theo em thôi, chứ bây giờ anh đâu có để ý ai đâu. Blè, mắc lừa rồi.

– Ah, cơ hội để tra hỏi anh tan biến rồi: Ngọc Linh ân hận biết thế hỏi câu khác có phải không:- Rồi chơi tiép thôi !

Kéo, búa, bao !

Vâng, người thua chính là nhân vật chính của chúng ta, Mai Dương Chi. Bravô, bravô ! (MDC: Im hết coi ! Bravô cái khỉ gì!)

– Anh thích chọn thử thách hay sự thật tôi cũng chấp hết luôn!

Nó nói với vẻ mặt rất tự tin

– Vậy chọn sự thật nhé !

– Ok, tôi chấp anh 2 câu luôn !

– Vậy nhóc có mối tình đầu chưa?

Mặt Dương Chi đột nhiên tối sầm lại, nhưng rồi nó cũng lấy lại bình tĩnh và nói:

– Có rồi

– Hả ? Có lúc nào vậy ?

– Anh mày lần đầu tiên nghe chuyện này đấy

Mọi người bâu vào hỏi nó như nghe tin động trời.

– Người ra câu hỏi là tui mà sao mấy cứ lanh chanh nhảy vào là sao !?: Hắn nói, rồi quay sang hỏi tiếp: – Thế tên đó hiện đang ở đâu?

– Ai biết được: Nó chỉ thản nhiên đáp lại một câu trả lời khiến mọi người thêm tò mò hơn

– Đấy đâu phải là một câu trả lời

– Mất liên lạc rồi, được chưa !

– Thế…: Hắn tính hỏi tiếp thì bị nó chặn lại bằng câu nói

– Tôi bảo chỉ hỏi 2 câu thôi mà

~ Oboete ite ne watashi no koe wo

Anata ga kureta kono mi subete wo~

Đột nhiên điện thoại nó vang lên nhạc chuông…

Nó khá ngạc nhiên khi nhìn thấy tên người gọi, miệng chợt nở một nụ cười

– Tôi đi nghe điện thoại tí

Nó nói và ra thật xa chỗ bọn nó đốt lửa trại để chắc chắn không ai có thể nghe thấy được.

– Alô, tôi nghe đây !

– ……. (Đang trả lời)

– Tìm ra rồi hả ? Ai là người viết nó vậy ?

-……(Vẫn đang trả lời)

– Thật ư ? Có chắc chắn không vậy ?

-…….( Trả lời )

– Được rồi, cảm ơn

Nó cúp mày, miệng nở một nụ cười hạnh phúc. 2 năm chờ đợi của nó cuối cùng cũng được đền đáp rồi !

—-_________——-________——-__-__-_-

Sau đây là đôi lời của tác giả

Xin lỗi vì mấy chap dạo này khá ngắn và nhảm. Nhưng từ sau chap này tình tiết sẽ gay cấn hơn sẽ đỡ nhảm hơn.

Mình giờ phải cố gắng học để không bị dưới 7 (dưới 7 bị thu điện thoại lấy đâu ra truyện cho các bạn đọc) nên mình cũng không chắc lúc nào ra truyện được. Có lẽ một tuần 2 chap, 2 tuần mới có chap,…nhưng mình sẽ cố nhanh nhất để ra chap mới.

Xin cáo từ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play