Chỉ Làm Tạp Dịch

- ---------------------

- Ta chỉ làm tạp dịch không làm việc khác.

Nghe vậy, Dạ Tuyết ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo nói.

- Cô không muốn thoát khỏi thân phận đệ tử Tạp Dịch hả?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Muốn, nhưng ta sẽ không bán rẻ cơ thể của mình.

- Không có đệ tử Nội Môn nào ép buộc cô hả?

- Có.

- Kết quả thì sao?

- Kết quả khi bị hắn ép buộc ta lấy cái chết để đe dọa, sự kiện đó nháo rất lớn, chuyện đó còn truyền đến tai Điện Chủ.

- Nếu ta thu nhận cô thì có phải sẽ đắc tội với đệ tử Nội Môn kia không?

Dạ Tuyết trầm mặc.

Nhưng khi cô quay người rời đi thì giọng của Diệp Hạo vang lên:

- Đệ tử Nội Môn kia có tu vi gì?

- Chân Tiên Đỉnh Phong.

- Đi theo ta đi.

- Cái gì?

Dạ Tuyết quay lại ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.

- Cô không nghe rõ hả?

Diệp Hạo lườm cô ta nói.

- Nghe… nghe rõ ràng.

Dạ Tuyết liên tục nói.

Nhưng khi Diệp Hạo chuẩn bị dẫn Dạ Tuyết đi thì một thân ảnh già nua ngăn cản hắn.

- Vị công tử này, ta khuyên ngươi nên cân nhắc chuyện này.

- Có ý gì?

Diệp Hạo hỏi xong thấy ánh mắt Dạ Tuyết đứng bên cạnh ảm đạm xuống.

- Người coi trọng Dạ Tuyết là Vương gia Ngũ Hổ - Vương Sâm.

Lão giả kia nói:

- Mà Vương Sâm chỉ là người yếu nhất trong Ngũ Hổ.

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Dạ Tuyết nghe vậy giật mình.

Cô không ngờ Diệp Hạo dám không để mắt tới Vương gia Ngũ Hổ.

- Còn có, ngươi có hứng thú đi theo ta hay không?

Diệp Hạo đang chuẩn bị rời đi đột nhiên nghĩ tới cái gì.

Lão giả kia hởi chần chờ một chút rồi gật đầu.

- Ừm.

- Vậy thì đi thôi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Trên đường đi về nơi nghỉ ngơi, Diệp Hạo hỏi:

- Vương gia Ngũ Hổ có thân phận và thực lực gì?

- Trong Vương gia Ngũ Hổ thì Vương Sâm là đệ tử Nội Môn, tu vi Chân Tiên Đỉnh Phong; Vương Miễn là đệ tử Nội Môn, tu vi Thượng Tiên sơ kỳ; Vương Lực là đệ tử Nội Môn, tu vi Thượng Tiên hậu kỳ; Vương Lượng là đệ tử Chân Truyền, tu vi Thiên Tiên sơ kỳ; Vương Miện là đệ tử Chân Truyền, tu vi Ngọc Tiên Cảnh.

- Ngọc Tiên Cảnh quả thật có hơi khó giải quyết.

Diệp Hạo trầm ngâm nói.

- Theo ta biết thì Vương Miện đang ra ngoài lịch luyện.

Cảnh Lương nói.

- Vậy thì không có vấn đề gì rồi.

Diệp Hạo nghe thấy vậy cười nói.

Nghe Diệp Hạo nói, trong mắt Dạ Tuyết và Cảnh Minh đầy vẻ kinh ngạc.

Bọn họ không hiểu, sao Diệp Hạo chỉ là một đệ tử Nội Môn mà lại dám nói ra những lời đó?

Nhưng Diệp Hạo hiển nhiên không định giải thích cho bọn họ.

Không bao lâu sau, Diệp Hạo dẫn hai người tới chỗ ở của bản thân.

- Đình viện thật lớn.

Dạ Tuyết thấy đình viện của Diệp Hạo nói.

- Không phải đệ tử Nội Môn đềo ở nơi thế này chứ?

- Đệ tử Nội Môn cũng phân chia Tam Lục Cửu đẳng, công tử ở Phi Lai Phong này có thể xếp hạng thứ ba trong đệ tử Nội Môn.

Dạ Tuyết kinh dị nhìn Diệp Hạo.

Thân phận của Diệp Hạo chắc chắn không đơn giản.

Nếu không sao có thể ở tại Phi Lai Phong được?

Diệp Hạo ah một tiếng.

Lúc này, một ánh mắt băng lãnh nhìn Diệp Hạo.

- Ai cho ngươi đến Phi Lai Phong?

Một thiếu nữ mặc váy trắng tịnh lệ hỏi.

Không thể không nói thiếu nữ này rất xinh đẹp.

So tướng mạo thì Dạ Tuyết cũng kém hơn.

- Đây là đình viện của ta.

Diệp Hạo chỉ đình viện gần đó nói.

Nghe vậy, thiếu nữ váy trắng kinh dị nhìn Diệp Hạo nói:

- Nếu ngươi muốn an ổn tu luyện thì tốt nhất nên dọn đi.

- Tại sao?

- Bời vì nơi này không phải chỗ ngươi có thể ở.

- Vậy thì ta ngược lại phải đợi ở đây nhìn xem?

Diệp Hạo bật cười nói:

- Dạ Tuyết, Cảnh Lương, chúng ta đi thôi.

- Không biết sống chết.

Thiếu nữ mặc váy trắng quay trở lại phòng của mình.

Đi vào phòng, Diệp Hạo chỉ ba phòng ngủ nói:

- Đây là phòng ngủ của ta, không được ta cho phép các ngươi không được phép vào, còn hai phòng còn lại, hai ngươi tự chia đi.

- Công tử.

Cảnh Lương há to miệng nói.

- Ngươi muốn nói gì?

- Thiếu nữ kia không phải muốn hù dọa ngươi đâu.

- Có ý tứ gì?

- Ta đột nhiên nhớ tới trên Phi Lai Phong có ba vị nữ tử đang ở.

- Hả?

- Bạch Lộ, Đinh Hương, Bán Hạ, ba nữ tử này cho dù tướng mạo hay tu vi cũng là người nổi bậc trong các đệ tử Nội Môn, vì vậy có rất nhiều người ngưỡng mộ họ.

Diệp Hạo nghe vậy lập tức hiểu ý tứ của Cảnh Lương.

- Ý ngươi là sẽ có rất nhiều người khiêu chiến ta đúng không?

- Không sai.

Diệp Hạo lâm vào trầm ngâm.

Chuyện này chỉ sợ không phải Vân Ngũ an bài mà cao tầng Hoàng Phủ Kiếm an bài, vì muốn tôi luyện bản thân hắn.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Diệp Hạo mỉm cười nói:

- Nơi này ta nhất định ở.

- Công tử.

Cảnh Lương vội nói.

Hắn không ngờ bản thân đã nói rõ ràng như thế rồi mà Diệp Hạo vẫn quyết tâm muốn ở lại đây.

- Hai người các ngươi chỉ cần quản lý cái nhà này cho tốt, việc còn lại cứ giao cho ta.

Diệp Hạo cắt đứt Cảnh Lương nói.

- Công tử, trên đường đến đây ta nhìn thấy một mảnh ruộng bỏ hoang, chúng ta có nên mua một chút Tiên Dược Chủng Tử trồng không?

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu nói:

- Hai người các ngươi ở trong này tu luyện là được.

- Cái kia… công tử… người có công pháp hay không?

Dạ Tuyết hỏi.

Nói đến chuyện này, hình như ta còn chưa đi Điện Công Pháp a.

Diệp Hạo khẽ giật mình nói:

- Hai người các ngươi theo ta đến Điện Công Pháp đi.

- Hai người chúng ta không có tư cách vào Điện Công Pháp.

Dạ Tuyết lắc đầu nói.

- Nếu vậy thì mình ta đi một chuyến a.

Diệp Hạo nói đi liền đi.

Điện Công Pháp!

Điện Công Pháp của Đông Tiên Điện chia thành bốn tầng.

Tầng thứ nhất đệ tử Ngoại Môn có thể vào, tầng thứ hai đệ tử Nội Môn mới có thể vào, tầng thứ ba chỉ có đệ tử Chân Truyền, còn về tầng thứ tư thì chỉ có các Trưởng Lão hoặc đệ tử Chân Truyền nổi bật mới được phép vào.

Diệp Hạo mang lệnh bài đệ tử Nội Môn xuyên qua tầng thứ nhất đi đến tầng thứ hai, nhưng hắn không dừng lại ở đây mà đổi lệnh bài đệ tử Nội Môn thành đệ tử Chân Truyền rồi đi lên tầng thứ ba.

Không như tầng thứ nhất và tầng thứ hai, tầng thứ ba có không nhiều công pháp.

Đếm hết tất cả chỉ có hơn ngàn bộ.

Diệp Hạo đi dạo một vòng nhưng cũng không biết công pháp nào mạnh trong số những công pháp này.

Bất đắc dĩ, hắn đành phái đi tới chỗ ông lão đang ngủ gật trong góc.

- Tiền bối.

- Có chuyện gì?

Lão giả nhập nhèm con mắt hỏi.

- Ông có thể giới thiệu giúp ta những công pháp ở đây được không?

- Có thể.

- Cảm ơn.

- Đừng vội cảm ơn.

Lão giả thản nhiên nói:

- Ba ngàn Công Đức Trị.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo dứt khoát đưa ông ta lệnh bài của bản thân.

Trong mắt lão giả lộ vẻ kinh ngạc.

Bởi vì Diệp Hạo chỉ có tu vi Chân Tiên hậu kỳ thì có thể có bao nhiêu Công Đức Trị chứ?

- Bên trong tầng thứ ba có tất cả một ngàn hai trăm bốn mươi sáu bộ công pháp, trong đó có một trăm hai mươi tám bộ Bản Mệnh công pháp.

Lão giả đang nói thì Diệp Hạo cắt ngang:

- Tiền bối chỉ cần giới thiệu cho ta công pháp tốt nhất là được.

- Tên tiểu tử ngươi.

Lão giả nói xong đứng lên:

- Bản Mệnh công pháp tốt nhất trong tầng ba tên Tử Ngọc Thiên Công, nhưng đáng tiếc toàn bộ Đông Tiên Điện không có ai tu luyện thành công cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play