Đệ Tử Chân Truyền

- ---------------------

Trước đó nhìn thái độ của Điện Chủ Đông Tiên Điện Diệp Hạo đã biết rõ bản thân không thể nào thoát khỏi đây nữa rồi.

Mà hiện tại Điện chủ Đông Tiên Điện trước mắt bao nhiêu người nhận mình, như vậy mình càng không có tư cách cự tuyệt.

- Đa tạ Điện Chủ.

Diệp Hạo cung kính đáp lời.

Hoàng Phủ Kiếm nhìn bộ dạng Diệp Hạo như vậy không khỏi lộ ra nụ cười.

Ông ta thích nói chuyện cùng người thông minh nhất.

Bởi vì đối phương chỉ cần từ một câu, một biểu cảm đã có thể đoán ra ý đồ thực sự của ngươi.

- Diệp Hạo, ta muốn nói cho ngươi… vô luận ở đâu cũng có cạnh tranh, đệ tử chân truyền cũng chia thành chín đẳng, ngươi muốn thu hoạch càng nhiều tài nguyên càng phải bày ra giá trị của ngươi.

Hoàng Phủ Kiếm trầm giọng nói.

- Vì ngươi vừa mới nhập môn trở thành đệ tử chân truyền, bởi vậy ta làm chủ ban thưởng cho ngươi 3 vạn Công Đức trị.

- Công Đức trị?

- Công pháp, Pháp bảo, Tiên đan, tháp tu luyện ở Đông Tiên Cung đều cần Công Đức trị tương ứng.

- Đã hiểu.

- Vân Ngũ, hiện tại ngươi mang Diệp Hạo đi làm thủ tục nhập môn đi.

Hoàng Phủ Kiếm nhìn Vân Ngũ nói.

Vân Ngũ đáp ứng một tiếng rồi cùng Diệp Hạo rời đi.

Mà sau khi hai người Diệp Hạo rời đi Đường chủ Luyện Khí Đường Đông Tiên Điện trầm giọng nói.

- Tông chủ, ngươi có nghĩ gia hỏa Diệp Hạo này còn giữ lại?

- Tạo hóa chi quang trong cơ thể gia hỏa này khẳng định vượt qua 96 đạo, nếu không mà nói hắn không có khả năng cả hai lần không chế không đến 80 đạo đâu.

Hoàng Phủ Kiếm cười híp mắt nói.

- Nếu nói như vậy gia hỏa này chẳng phải độ 360 kiếp?

Đường chủ Luyện Đan Đường Đông Tiên Điện kinh ngạc nói.

- Gia hỏa này vừa mới phi thăng đã có tu vi Chân Tiên hậu kỳ, ta nghĩ chư vị không thể nào không biết ý nghĩ của nó nha.

Hoàng Phủ Kiếm cười nói.

- Tiểu tử này nhất định là nhân tài trọng điểm mà Ngũ Hành Kiếm Tông bồi dưỡng, bất quá ai bảo Ngũ Hành Kiếm Tông ở Nam Vực chứ.

- Nhưng không biết tiểu tử này có trung thành hay không?

Đường chủ Luyện Đan Đường nói.

- Trên người tiểu tử này đã in lạc ấn Đông Tiên Điện ta, chẳng lẽ hắn còn muốn làm việc khi sư diệt tổ hay sao?

Hoàng Phủ Kiếm nhìn Đường chủ Luyện Đan Đường nói.

...

Dưới sự dẫn dắt của Vân Vũ, rất nhanh Diệp Hạo đã hoàn thành xong các thủ tục nhập môn.

- Đây là lệnh bài đệ tử của ngươi, bên trong lệnh bài còn có Công Đức trị.

Sau khi đưa lệnh bài đệ tử cho Diệp Hạo, Vân Vũ nói khẽ. Vân trưởng lão, lần này ngươi có công tiến cử ta, Tông Môn có ban thưởng hay không?

Diệp Hạo cười hỏi lại

- Đương nhiên sẽ có ban thưởng rồi.

Vân Ngũ nói đến đây mới ý thức được ánh mắt Diệp Hạo nhìn bản thân có chút quái lạ.

- Tiểu tử ngươi muốn làm cái gì?

- Vân Trưởng lão, ngươi nhờ có ta chắc cũng đạt được không ít nhỉ?

Diệp Hạo xoa tay nói.

- Tên tiểu tử nhà ngươi.

Vân Ngũ không nhìn Diệp Hạo nói.

- Cũng được, ta sẽ cho người 1 vạn Công Đức trị.

- Đa tạ Vân Trưởng Lão.

Diệp Hạo hiểu đạo lý thấy tốt thì lấy.

Từ trước đến nay Vân Ngũ chưa bao giờ là một người tính tình tốt cả.

Sở dĩ hắn nguyện ý cho Diệp Hạo 1 vạn Công Đức Trị cũng vì xem trọng Tạo hóa chi quang của Diệp Hạo thôi, Vân Ngũ biết rõ chỉ cần thuận lợi trưởng thành thành tựu tương lai của Diệp Hạo chắc chắn sẽ vượt qua bản thân hắn.

Có khả năng rất lớn Diệp Hạo sẽ trở thành cao tầng Tông Môn.

Tạo mối quan hệ trước cũng không sai.

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ ở.

Vân Ngũ cười nói.

Không qua bao lâu Vân Ngũ đã mang theo Diệp Hạo đếnmột đỉnh núi.

Trên đỉnh núi này có bốn tòa định viện.

- Đình viện này là của ngươi.

Vân Ngũ chỉ vào một tòa định viện nói.

- Tạo sao ta nghe Mục Thanh nói đệ tử chân truyền đều có một đỉnh núi vậy?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ gì đó hỏi lại.

- Đông Tiên Điện cũng không sóng yên biển lặng như vẻ bề ngoài, hiện tại ngươi mới chỉ là Chân Tiên hậu kỳ đã chiếm cứ một cái đỉnh núi, đây chẳng khác rằng nói cho mọi người biết ngươi chính là đệ tử chân truyền.

Vân Ngũ nói đến đây sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.

- Bởi vậy ta tự an bài ngươi tại đỉnh núi của Nội môn đệ tử.

Diệp Hạo dĩ nhiên đã hiểu dụng ý của Vân Ngũ.

Cây cao hơn rừng, gió vẫn thổi bật rễ.

- Cũng tốt.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Đúng rồi, đợi chút nữa nếu không còn việc gì ngươi tới Tạp Dịch Đường chọn vài tên đệ tử tạp dịch.

Vân Ngũ tiếp tục nói.

- Dù sao đỉnh núi này ngươi cũng có một khối linh điền, đến lúc đó ngươi có thể bảo tạp dịch trồng tiên dược giúp ngươi.

- Ta lấy thân phận gì đây?

- Đã sớm chuẩn bị cho ngươi rồi.

Vân Ngũ nói xong lấy ra một khối lệnh bài, trên khối lệnh bài này khắc hai chữ… Nội Môn.

Đây là lệnh bài của Nội Môn Đệ tử.

- Cái này cũng được sao?

- Ngươi không biết bên trong tông môn có một vài đệ tử thăng lên làm Đệ tử Chân Truyền, nhưng vẫn mang theo lệnh bài Nội Môn đệ tử như thường.

- Được rồi.

- Còn nữa, đây là truyền tấn ngọc phù của ta, nếu có chuyện gì có thể đến tìm ta.

Vân Ngũ lại đưa cho Diệp Hạo một trương Truyền Tấn Ngọc Phù.

Diệp Hạo biết rõ tại sao Vân Ngũ lại đối tốt với mình như vậy.

Bất quá bản thân đã tới Đông Tiên Điện thì cũng phải cần một chỗ dựa.

Vân Ngũ có lẽ không tính là trụ cột vững chắc, nhưng dù sao so với không có chỗ dựa thì mạnh hơn nhiều a.

Sau khi Vân Ngũ rời đi, Diệp Hạo nhẹ nhàng đến cửa đình viện của mình.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua đã chú ý tới đình viện có cấm chế mạnh mẽ, loại cấm chế này dù hắn đã đến Chân Tiên hậu kỳ cũng khó mà có thể phá giải nổi.

Diệp Hạo lấy lệnh bài Chân Truyền đệ tử ra.

Cấm chế đình viện ngay lập tức được mở.

Sau khi đi vào phòng Diệp Hạo bắt đầu luyện hóa cấm chế của tòa này, đương nhiên với thực lực hiện nay của hắn, việc luyện hóa hoàn toàn không có khả năng.

Diệp Hạo không trông cậy vào luyện hóa hoàn toàn, hắn chỉ cần luyện hóa một phần.

Lấy được một chút quyền hạn của cấm chế này đủ rồi.

Đợi đến lúc luyện hóa xong Cấm Chế, Diệp Hạo mới dò xét bốn phía gian phòng của mình.

Ba phòng ngủ một phòng khách!

Mỗi phòng ngủ đều có tiểu Linh Trận độc lập.

Lúc trong phòng ngủ tu hành Tiểu linh trận sẽ tự động mở ra.

- Điệu kiện ở đây quả thật không tệ.

Diệp Hạo dạo một vòng thản nhiên nói.

Nhưng lại quá mức quạnh quẽ.

Lúc này Diệp Hạo quyết định tiến về Tạp Dịch Đường nhìn xem.

Tạp Dịch Đường tên như nghĩa chính là nơi đệ tử tạp dịch đợi.

Đệ tử tạp dịch trong tông môn cũng không có nhiều quyền, bất quá lại cũng không có bao nhiêu người dám tùy ý đả thương tính mệnh của con người.

Lúc Diệp Hạo tới Tạp Dịch Đường đã thấy rất nhiều tạp dịch.

Tạp dịnh ở đây nam có nữ có, trẻ có già cũng có.

- Công tử, ngươi muốn tạp dịch sao?

Diệp Hạo vừa mới xuât hiện không lâu đã có một thiếu nữ tới tiếp cận.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là bộ dáng thiếu nữ này lại vô cùng xinh đẹp.

Diệp Hạo đang muốn nói lại chú ý tới tạp dịch bốn phía nhìn bản thân vô cùng quái dị.

Trong lòng không khỏi khẽ động nói.

- Ta không hiểu tại sao tạp dịch xinh đẹp như ngươi đến giờ vẫn chưa được chọn đi?

Thiếu nữ trước mắt dù Diệp Hạo nhìn vào cũng có chút động tâm, hắn không tin đệ tử nội môn nhìn vào lại không có ý tý gì.

Ngủ cùng đệ tử tạp dịch vốn là chuyện vô cùng bình thường nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play