Chu Uyển Thanh Đính Hôn

- ---------------------

- Diệp Hạo, có thời gian không?

Diệp Hạo vừa mới tiễn Long Đằng đi đã nhận được điện thoại của Chu Uyển Thanh.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo cười hỏi.

Diệp Hạo không có nhiều bạn bè ở Ma Đô, Chu gia Chu Uyển Thanh tính là một người trong đó.

- Ngày mai tôi đính hôn tại Nhà Hàng Bồng Lai.

- Đính hôn?

Diệp Hạo giật mình hỏi lại.

- Đối tượng là ai thế?

- Quân đội Diệp Chính Tân.

- Cô có tự nguyện không?

- Có.

Nghe được câu trả lời của Chu Uyển Thanh, Diệp Hạo nhẹ gật đầu trả lời.

- Ngày mai tôi nhất định sẽ đến.

Cúp điện thoại của Chu Uyển Thanh trong lòng Diệp Hạo tràn đầy cảm khán.

Cô gái lan tâm huệ chất kia cuối cùng cũng lựa chọn lấy chồng rồi.

Bất quá, tuổi xuân trôi nhanh, ai có thể lãng phí đây?

Nhà Hàng Bồng Lai.

Theo việc Bồng Lai Hội sở ngày càng nổi danh, khach sạn Bồng Lai cũng nổi theo, bởi vì ông chủ của hai nơi này cùng một người.

Bởi vậy, nếu các nhà quyền quý ở Ma Đô muốn cử hành hôn lễ tất cả đều sẽ lựa chọn Nhà Hàng Bồng Lai.

Đây cũng trở thành một biểu tượng.

Ngươi không có xuất thân cùng với vốn liếng nhất định không có tư cách bao trọn Nhà Hàng Bồng Lai.

Ban đêm còn chưa đến nhưng cửa ra vào Nhà Hàng sớm đã có từng chiếc xe sang trọng tiến vào.

Ở đại thế này, 2 năm thật sự có rất nhiều thứ thay đổi.

Tam đại đỉnh cấp gia tộc Ma Đô cố nhiên là Chu gia, Lâm gia, Trịnh gia thế nhưng cũng không được phép khinh thường nhưng trung đẳng gia tộc như Lãnh gia, Thanh gia, Đường gia.

Bởi vì cái gì?

Bởi vì những trung đẳng gia tộc này không tiếc hao phí kim tiền thuê những học sinh tốt nghiệp từ Đông Phương Võ Giáo.

Những học sinh này đâu có thể bình thường được.

Dù kém cỏi nhất cũng đạt đến Tiên Thiên cảnh, đại bộ phận học sinh đều đạt đến Hám Sơn cảnh, thậm chí ngay cả Võ Đạo Cực Hạn cũng có không ít.

Mà những học sinh này tốt nghiệp khiến Võ Đạo Thế gia cùng Võ Đạo Tông Môn cuối cùng cũng không dám ngông cuồng.

Đây là lực lượng khủng bố cỡ nào a.

Dù Võ Đạo thế gia và Võ Đạo tông môn cường hoành gấp 10 lần cũng sẽ bị những học sinh này nghiền ép.

Bởi vậy dưới tình huống cả hai bên đều có đòn sát thủ ai cũng không dám tùy tiện ra tay với đối phương.

Có thể nói hai bên đã đạt được sự cân bằng nhất định.

Mà những gia tộc không có cao thủ thì thảm rồi.

Ai sẽ cố kỵ a?

Bởi vậy học sinh Đông Phương Võ Giáo mới tốt nghiệp hai tháng đã làm Ma Đô thay đổi bất ngờ.

Chu Bá Đạt đứng trước cửa ra vào nghênh đón khách quý.

Trong lòng tràn đầy cảm khái.

Tỉ như một thanh niên 22 tuổi mới đi vào dù thân làm gia chủ Chu gia nhưng ông ta cũng phải nhường ba phần.

Bởi vì cái gì?

Bởi vì thanh niên này là cao thủ Lãnh gia dùng giá cao để thuê, Lâm Húc.

Dù ở Đông Phương Võ Giáom Lâm Húc cũng khá nổi danh.

Phiên Hải Cảnh trung kỳ!

Bậc tu vi này nếu đặt trong một Võ Đạo gia tộc, chí ít cũng phải đến chức vị vị trưởng lão a.

Càng thêm trọng yếu là ai có thể cam đoan tương lai vị này sẽ đi xa đến đâu.

Theo lấy một chiếc Lincoln đến, Chu Bá Đạt vội vàng tiến lên, bởi vì chiếc xe này thuộc sở hữu của gia chủ Trịnh gia, Trịnh Vô Uyên.

Mặc dù Trịnh Vô Uyên chỉ là hạng tiểu bối ở Trịnh gia nhưng lại giống Lâm gia Lâm Như Long, Chu gia Chu Uyển Thanh sớm đã xác định vị trí gia chủ.

Bởi vậy dù bổn phận có nhỏ đi nữa Chu Bá Đạt cũng phải tôn trọng.

Trịnh Vô Uyên cùng một thanh niên đồng hành đi nhanh đến chào Chu Bá Đạt.

Đây chính là tôn trọng.

Chu Bá Đạt tự mình nghênh đón, Trịnh Vô Uyên lại còn không nhanh không chậm thì khinh thường Chu Bá Đạt rồi.

- Vô Uyên có tài đức gì, khổ công bá phụ nghênh đón?

Trinh Vô Uyên đi tới trước mặt Chu Bá Đạt xin lỗi nói.

- Vô Uyên, nói như vậy khách khí rồi.

Chu Bá Đạt lại cười đáp, tiếp lấy ánh mắt rơi vào người thanh niên bên cạnh Trịnh Vô Uyên.

- Vị này có chút lạ lẫm a.

- Tôi giới thiệu với bá phụ.

Trịnh Vô Uyên nhìn người thanh niên bên cạnh nói.

- Vị này là cao thủ Thanh Long Đường của Cục Võ Đạo, Lục Công.

- Thanh Long Đường?

Trong mắt Chu Bá Đạt lộ vẻ chấn kinh.

Cục Võ Đạo à Quân đội liên thủ sáng lập Đông Phương Võ Giáo đồng thời cũng tự thân tạo ra thế lực bản thân.

Tỉ như Thanh Long đường của Cục Võ Đạo, Bạch Hổ đường của Quân đội, ngoài ra Võ Đạo tông môn còn sáng lập ra Chu Tước đường, và các Võ Đạo thế gia liên thủ sáng lập Huyền Vũ đường, nhưng thực lực Huyền Vũ đường yếu nhất, tiếp theo đến Chu Tước đường do Võ Đạo tông môn sáng lập.

Cái này cũng bởi vì tài nguyên hai đại thế lực lấy được quá ít.

Đại bộ phận tài nguyên đều bị cục Võ Đạo và Quân đội lũng đoạn.

Ở đây không đề cập đến Thanh Long Đường.

Học viên từ Thanh Long đường ra số lượng không nhiều, thế nhưng mỗi học viên đều là nhân trung chi long, cho dù Đông Phương Võ Giáo cũng không có bao nhiêu người có thể so sánh được.

- Tôi nghe nói thành viên Thanh Long đường có khả năng tiến vào Võ Điện mà chính phủ mới thành lập.

Chu Bá Đạt nhẹ giọng nói

- Đương nhiên.

Lục Công kiêu căng đáp.

- Hiện tại tôi đã là thành viên thực tập của Võ Điện.

- Chúc mừng.

Trong lòng Chu Bá Đạt rất khó chịu nhưng vẫn giả ý ăn mừng với Lục Công.

Lục Công nhàn nhạt gật đầu.

- Chu bá phụ, chúng tôi đi vào trước.

Trịnh Vô Uyên cười nói.

Kì thật Trịnh Vô Uyên cũng rất bất mãn với thái độ của Lục Công, nhưng vất vả lắm mới bám vào hắn, Trịnh Vô Uyên dù có bất mãn thì có thể làm được gì?

Hai người Trịnh Vô Uyên đi vào không bao lâu một chiếc Rolls-Royce đã đi đến cửa.

Nhìn thấy chiếc Rolls-Royce, Chu Bá Đạt lập tức ra nghênh đón.

Cửa xe mở, thân ảnh Lan Nhi xuất hiện, tiếp đó Lan Nhi lượn quanh một vòng mở cửa sau ra, Lâm Nhu Nhi mặc một thân váy dạ hội màu lam đi ra.

Lâm Nhu Nhi xuất hiện khiến bốn phía choáng váng.

Thật sự bởi vì Lâm Nhu Nhi quá mức kinh diễm.

Ma Đô Minh Châu mà!

Cái này không phải nói chơi.

Trên thực tế dù Chu gia Chu Uyển Thanh cũng không so sánh được.

Mắt ngọc mày ngài, khuynh quốc khuynh thành.

Hiện tại Lâm Nhu Nhi ở Ma Đô thế nhưng là tay không cũng nóng, rất nhiều người đều nói Lâm Nhu Nhi là nhà quyền quý mới của Ma Đô, bởi vì Chu Tước Tiểu Khu do cô kiến tạo có trận pháp thủ hộ, vô luận Yêu thú hay cường giả cũng không thể đánh vỡ.

Vô số quyền quý đều muốn có một phòng trong Chu Tước tiểu khu.

Nhưng danh ngạch dù sao cũng có hạn.

Điều đó khiến một phòng trong Chu Tước Tiểu Khu rất khó cầu.

Lâm Nhu Nhi đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền tốt như thế này.

Mỗi một phòng nhỏ đều có giá trên trời.

- Lâm tổng.

Chu Bá Đạt nhìn Lâm Nhu Nhi trước mặt, khẽ chào.

Giá trị bản thân Lâm Nhu Nhi trong vòng 2 năm này cũng đã có thể so với Chu gia.

Phải biết Chu gia đã có hơn trăm năm tích góp nha.

Lâm Nhu Nhi nhìn Chu Bá Đạt, khẽ cười đáp.

- Chu bá phụ, người làm như vậy muốn Nhu Nhi tổn thọ sao.

- Lâm tổng hiện tại là tân quý của Ma Đô, bá phụ sao dám lãnh đạm đây?

Chu Bá Đạt cười đáp.

- Vô luận giá trị bản thân Nhu Nhi cao như thế nào cũng là chất nữ của người a.

Hoa hoa cỗ kiệu người người nhấc, đạo lý này Lâm Nhu Nhi làm sao không hiểu?

Lâm Nhu Nhi và Chu Bá Đạt hàn huyên một hồi mới dẫn theo Lan Nhi rời đi.

Chu Bá Đạt nhìn theo bóng lưng Lan Nhi rồi rơi vào trầm tư.

Hiện tại toàn bộ Ma Đô đều biết rõ trận pháp Chu Tước tiểu khu do tu sĩ tạo ra. Nói cách khác Lâm Nhu Nhi có thể liên lạc với tu sĩ.

Thế nhưng nếu Lâm Nhu Nhi có thể liên lạc với Tu sĩ, tại sao hộ vệ bên người lại chỉ là hai Tiên Thiên cảnh?

Điều này quá vô lý a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play