Quỳnh Hoa Trà

- ---------------------

Lý Thiên Thiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta phải đi rồi.

- Trở về Cửu Âm Cung hả?

- Ừm.

- Ngươi có đi Cửu Âm Cung tìm ta không?

Lý Thiên Thiên hỏi câu này với ánh mắt đầy mong chờ.

- Sẽ.

- Những vật này ta chuẩn bị cho ngươi, không biết ngươi có cần dùng đến không.

Nghe được Diệp Hạo trả lời như vậy, trong mắt Lý Thiên Thiên lộ ra vẻ kinh hỉ, chợt cô đưa một cái túi Càn Khôn cho Diệp Hạo.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua một cái liền giật mình.

Trong Túi Càn Khôn có mấy chục cuốn Điển Tịch cùng một số vật liệu mà hắn không biết.

- Những Điển Tịch này là Trận Pháp Cấm Chế của Cửu Âm Cung, với thiên phú của ngươi thì học những thứ này không thành vấn đề.

Lý Thiên Thiên nói khẽ.

- Về phần những tài liệu này ta đều có đánh dấu, khi ngươi lập Tiên Trận có thể sử dụng.

- Ngoại trừ những thứ này còn có một chút thường thức về phân chia thế lực của Tiên Vực cùng địa đồ.

- Cám ơn.

Diệp Hạo nhìn Lý Thiên Thiên, nói ra hai chữ này từ trong thâm tâm.

Diệp Hạo biết người từ Địa Cầu thông qua thông đạo để đến Đại Lục khác thì cường giả của Đại Lục đó cũng có thể làm ngược lại, mà lấy thực lực của Tu Sĩ Địa Cầu muốn chống lại rất khó khăn.

Nhưng có những Tiên Trận này thì lại là chuyện khác.

Tiên Trận chính là thủ đoạn của Tiên Nhân.

Cho dù Địa Tiên cũng không có khả năng chống lại.

Về phần Chân Tiên cường giả muốn xâm lấn cũng không thể, vì Quy Tắc Đại Lục hạn chế Chân Tiên không thể đi vào được.

Bất quá Diệp Hạo lại trở thành một ngoại lệ.

Bởi vì hắn có Thần Huyết nên không cần nhìn cái Quy Tắc này.

Bên trong ký ức của Hắc Long cũng có Tiên Trận.

Không Gian Tiên Trận!

Không gian thủ hộ cùng không gian giảo sát.

Bất quá đều trận pháp đơn độc.

Trong những điển tịch của Lý Thiên Thiên cho hắn có ghi lại Tiên Trận giúp tăng tốc độ tu luyện, còn có Tiên Trận hộ sơn tương liên cùng địa mạch các loại.

Lý Thiên Thiên rời đi.

Diệp Hạo nhìn theo hướng Lý Thiên Thiên rời đi thật lâu không nói gì.

- Công Tử, người không nỡ sao?

Thanh Thanh bỗng nhiên xuất hiện bên người Diệp Hạo.

- Có gì mà không nỡ chứ.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu đáp.

- Ta chỉ đang nghĩ lúc nào thì nên tiến vào Tiên Vực.

Nghe vậy Thanh Thanh trở nên trầm mặt, chợt ngưng trọng nói.

- Suy nghĩ cho tương lai của Công Tử, người hẳn nên mau chóng tiến về Tiên Vực. Càng kéo dài thời gian thì càng bất lợi đối với sự phát triển của người.

- Không sao đâu.

Diệp Hạo nhìn Thanh Thanh đứng bên cạnh nói.

- Tài nguyên trên người của ta đủ để ta tăng đến Thượng Tiên thậm chí Thiên Tiên cũng không vấn đề, dù sao ở nhân gian ta còn có chút chuyện chưa dứt, bây giờ tiến về Tiên Vực, Đạo Tâm ta sẽ bất ổn.

- Nhưng nếu Công Tử ở nhân gian thời gian dài không có việc gì sao?

- Không có việc gì.

- Công Tử, tu vi của ta cũng đã đến Trọng Kiếp Bát Chuyển, không bao lâu nữa sẽ Độ Kiếp chứng Đạo.

- Thời gian kế tiếp cô không cần gia tăng tu vi, chuyện cô cần làm hiện giờ là tu luyện Thần Thông ta truyền xuống, về phần chậm trễ thời gian thì ta sẽ đền bù sau.

- Thời gian cũng có thể đền bù?

Trong mắt Thanh Thanh đầy vẻ kinh ngạc.

- Tiên Vực, Vạn Tộc san sát, tranh phong kịch liệt, nếu không có một chút thủ đoạn, khi tùy tiện tiến vào rất có thể gặp bất trắc.

Diệp Hạo nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Thanh Thanh.

- Ta đã mất đi Mặc Mặc, ta không muốn các cô xảy ra chuyện gì nữa.

Thanh Thanh cũng nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay Diệp Hạo, trong đôi mắt đẹp của nàng toát lên một tia thương cảm.



Diệp Hạo ở Ám Tinh Môn một thời gian rồi trở về Ma Đô.

Khi hắn vừa trở về biệt thự, Long Đằng của Cục Linh Dị đã đến gặp mặt.

Để Long Đằng kinh ngạc chính là Vô Nha Tử đạt đến Trọng Kiếp Ngũ Chuyển lại đang quét đình viện.

Bất quá suy nghĩ đến thân phận Diệp Hạo, ông ta cũng bình thường trở lại.

Huyền Nữ cường đại rõ như ban ngày.

Có thể vừa mới chứng Đạo đã chém giết được Huyền Nữ, Diệp Hạo trở thành tồn tại như thế nào đây?

Cái này nói rõ Diệp Hạo kinh diễm hơn Huyền Nữ rất nhiều.

Nếu Diệp Hạo muốn có tùy tùng, hơn phân nửa Tu Sĩ của Tu Đạo Giới sẽ tranh nhau sứt đầu mẻ trán.

- Ta đi bẩm báo Công Tử.

Vô Nha Tử nhìn Long Đằng, thản nhiên nói.

Lúc Vô Nha Tử nói câu này, trong lòng cũng có cảm khái.

Bản thân từng có lúc nhìn thấy Long Đằng mà run lẩy bẩy.

Hiện tại đối mặt với Long Đằng đã không còn cảm giác đó nữa.

Bởi vì theo căn cơ Vô Nha Tử, đi đến Trọng Kiếp Thất Chuyển không vấn đề gì, Trọng Kiếp Thất Chuyển dù không có khả năng Độ Kiếp thành Chân Tiên nhưng cũng trở thành một cường giả Địa Tiên phổ thông.

Long Đằng có mạnh hơn nữa cũng chỉ ở cảnh giới phổ thông Địa Tiên này thôi.

Đôi bên chỉ có chênh lệch một chút về chiến lực.

- Được.

Long Đằng không dám tự cao tự đại trước mặt Vô Nha Tử.

Trước của Tể Tướng thì Thất Phẩm Đại Quan cũng đâu dám tự cao.

Hiện tại toàn bộ Tu Đạo Giới ai dám đắc tội với Diệp Hạo?

Đừng nói Địa Tiên cường giả coi như Chân Tiên cũng không dám.

Càng trọng yếu hơn là Diệp Hạo tựa hồ không bị Pháp Tắc Thiên Đạo ảnh hưởng.

Bởi vì nếu Diệp Hạo muốn ở lại Đại Lục này thì phải phong ấn tu vi bản thân, sau khi phong ấn, cảnh giới không thể tiến thêm, hơn nữa số lần phong ấn bản thân không được vượt quá ba lần. Thiếu niên Thiên Kiêu như Diệp Hạo làm sao chấp nhận phong ấn mình hcứ, bởi vậy trong vòng bảy ngày Diệp Hạo phải tiến về Tiên Vực.

Nhưng hiện tại đã qua mấy tháng, Diệp Hạo vẫn không tiến vào Tiên Vực.

Đây cũng là lí do tại sao hắn cho rằng Diệp Hạo không bị Pháp Tắc Thiên Đạo ảnh hưởng.

Rất nhanh, Vô Nha Tử đã đi ra đại sảnh mời Long Đằng vào.

Long Đằng theo Vô Nha Tử đi tới đại sảnh thấy Diệp Hạo thân mang tạp dề từ trong phòng đi ra.

Long Đằng giật mình.

Tình huống như thế nào đâu?

Diệp Hạo đang nấu cơm hả?

Nhận thức của Long Đằng trước đây như bị phá tan.

Diệp Hạo là ai?

Cường giả Chân Tiên a!

Bây giờ đang xuống bếp nấu cơm?

Diệp Hạo cười ra hiệu cho Long Đằng ngồi xuống, sau đó lên tiếng.

- Hôm nay ta làm đồ ăn hơi nhiều, nếu ngươi không có việc gì bận thì ở lại ăn trưa đi.

- Không có việc gì, không có việc gì.

Long Đằng nhanh miệng đáp.

Buồn cười!

Chân Tiên cường giả mời, dù hắn có bận đến mấy cũng không dám nói ra.

Còn nữa không phải ai cũng có tư cách được Chân Tiên cường giả mời ăn cơm đâu.

- Vô Nha Tử, đi ngâm hai chén Quỳnh Hoa đi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Vô Nha Tử đang đứng một bên.

Vô Nha Tử khom người rời đi.

Long Đằng cảm thấy Quỳnh Hoa chỉ là Linh Trà thôi, nhưng sau khi hắn uống một ngụm thì sắc mặc không khỏi thay đổi.

Bởi vì Long Đằng phát giác tu vi bản thân mơ hồ tăng lên không ít.

Phải biết tu vi Long Đằng đến bậc này, nếu muốn tăng lên sẽ cực kỳ khó khăn.

- Đây là Tiên Trà.

Diệp Hạo cười cười rồi uống một ngụm.

- Tiên Trà? Khó trách.

Long Đằng chợt lộ vẻ hiểu rõ, cẩn thận từng li từng tí bưng lấy chén Quỳnh Hoa trong tay rồi chậm rãi uống sạch, ngay cả lá trà cũng bị ông ta nhai nuốt hết.

Diệp Hạo sao lại không thấy hành vi của Long Đằng chứ nhưng main ta cũng chẳng quan tâm lắm.

Trên thực tế, Quỳnh Hoa Trà này do Lý Thiên Thiên cho hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play