Tâm Ma

- ---------------------------------

Mấy tên hắc bào nam tử thần sắc lạnh lùng nhìn Diệp Hạo.

Chỗ nào trên người những nam tử này cũng lộ ra khí tức cường đại.

- Diệp Hạo, theo chúng ta đi gặp Âm Quân đại nhân.

Một tên thân ảnh cao lớn nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trầm giọng nói.

- Muốn ta gặp Âm Quân các người nói một tiếng là được, vì sao phải dùng phương thức hạ lưu này?

Diệp Hạo nói đến đây, chỉ về nơi giam giữ Hồn Phách.

Nơi này giam giữ Hồn Phách không ai khác mà của Tiếu Lão Thực.

Tiếu Lão Thực nhìn thấy Diệp Hạo hỏi:

- Diệp Hạo, cậu tới đây làm gì?

- Tôi tới cứu cậu.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Đừng làm rộn, tôi đã chết, cậu không nên đến tìm tôi nữa.

Tiếu Lão Thực ủ rũ nói.

- Cậu tuổi thọ chưa hết, hôm nay gặp nạn vì do tôi liên lụy cậu.

Diệp Hạo nhìn Tiếu Lão Thực một cái nói.

- Diêp Hạo chỉ cần ngươi tự nguyên chịu trói, ta sẽ thả hắn về Dương Gian.

Mấy tên giam giữ Tiếu Lão Thực trầm giọng nói.

- Trở về nói cho Âm Quân đại nhân các người biết, ta không muốn trêu chọc Địa Phủ, nhưng không có nghĩa ta sợ Địa Phủ.

Diệp Hạo tiếng nói vừa xong Kim Đan thể nội tuôn ra lực lượng nóng rực, cỗ lực lượng này mạnh mẽ đến nỗi khiến bốn vị cường giả của Địa Phủ phải biến sắc.

- Cái này còn là Kim Đan Cảnh sao?

- Kim Đan Cảnh căn bản không có khả năng mạnh mẽ như vậy.

- Nhưng Diệp Hạo còn chưa Thành Anh!

Lúc mấy vị cường giả địa phủ còn đang kinh ngạc, hai tay Diệp Hạo đồng thời kết ấn, mà lúc Ấn Quyết hình thành, cả đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía không trung, ba tòa núi lớn tràn ngập Kim Quang từ trên trời giáng xuống.

Răng rắc!

Dù không gian ở Địa Phủ vững chắc Dương Gian hơn nhiều lắm, nhưng theo ba tòa núi lớn giáng xuống, không gian cũng phải đứt đoạn từng khúc.

Tất cả đám cường giả Địa Phủ biến sắc.

Bọn họ nhao nhao đánh ra Thần Thông hướng về ba tòa núi lớn.

Nhưng họ không ngờ ba cự sơn không nhúc nhích tí nào mà ngược lại, tốc độ hướng về bọn họ càng nhanh hơn.

- Đây là ấn quyết gì?

- Tại sao kinh khủng như vậy?

- Lão Thường nếu ngươi còn tiếp tục che giấu, tất cả chúng ta có thể sẽ mất mạng chỗ này.

Mấy cường giả Địa Phủ hô to với đạo thân ảnh cao lớn dẫn đầu.

Đạo thân ảnh to lớn kia liếc qua ba tòa núi lớn, chợt Nguyên Anh trong thể nội của hắn xuất hiện hai con mắt, từ con ngươi tỏa ra một luồng sát khí cùng một đạo âm thanh tê minh vang lên, một cái bóng mờ xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Âm thanh kinh khủng làm cả vùng thế giới này đều biến sắc.

Ba động kinh khủng ngăn lại ba tòa núi lớn đang phủ xuống, cũng làm cho đám người phía sau hắn an tâm hơn không ít.

- Diệp Hạo, ta không nghĩ cho dù Nguyên Anh thất chuyển cũng không ép được ngươi.

Thân ảnh cao lớn này nhìn Diệp Hạo, thần sắc tràn đầy vẻ kinh nghi bất định.

Lần này, để vây bắt Diệp Hạo, Địa Phủ đã xuất ra 5 vị cường giả.

Mà hắn chính là người phụ trách.

Còn lại bốn người đều có tu vi Nguyên Anh cao giai.

Nguyên Anh Thất Chuyển.

Tu vi bậc này đã rất kinh hãi thế tục rồi.

Thế nhưng không ai nghĩ tới như vậy cũng không áp chế nổi Diệp Hạo.

- Bất quá, ta cho ngươi biết dù, Kim Đan Cảnh của ngươi có mạnh hơn nữa cũng không phải đối thủ của Trọng Kiếp Cảnh.

Thân ảnh to lớn này nói đến đây, một chưởng bắt tới Diệp Hạo.

Kinh khủng khí cơ khóa cứng bốn phương tám hướng xung quanh Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm thân ảnh này, tự ý thức được bản thân không phải đối thủ của hắn.

Chênh lệch quá lớn.

Dưới khí cơ áp chế Diệp Hạo còn không có sức phản kháng.

- Diệp Hạo, chạy mau

Tiếu Lão Thực hô lớn.

- Chạy?

Mấy tên giam giữ Tiếu Lão Thực ha ha cười lớn.

- Chuyện duy nhất Diệp Hạo có thể làm bây giờ là chờ chết.

Mà lúc này tay của đạo thân ảnh to lớn kia sắp đụng vào bả vai Diệp Hạo, không biết tại sao hắn có một loại dự cảm không tốt.

Lui!

Vô số kinh nghiệm chiến đấu khiến vị này ý thức được lúc này Diệp Hạo cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng hắn vừa lui được vài bước bước, một đạo âm thanh tà dị vang lên trong không trung.

- Chạy đi đâu?

Thoáng cái, thân ảnh cao lớn này nhìn thấy cánh tay Diệp Hạo nhanh như chớp đập xuống lồng ngực hắn, năng lượng trắng noãn trong bàn tay của Diệp Hạo làm hắn cảm thấy kinh hãi.

Chuyện gì xảy ra?

Hắn không biết tại sao Diệp Hạo có thể thoát khỏi sự khóa chặt của bản thân, hắn càng không hiểu tại sao Diệp Hạo có thể đột nhiên biến mạnh như thế.

Nhưng hắn rõ ràng hiện tại nên làm như thế nào.

Lúc thủ ấn hai người đụng vào nhau, khí cơ kinh khủng lan tràn ra bốn phương tám hướng, bao quát cả khu vực giam giữ Tiếu Lão Thực cùng với toàn bộ cường giả Địa Phủ đều không thể tránh khỏi mà phải liên tiếp lui về phía sau.

- Ngươi - -.

Đường Đao hoảng sợ nhìn bộ dáng Diệp Hạo biến ảo, nói.

- Trọng Kiếp nhị chuyển, ngươi vậy mà chỉ có chiến lực dạng này, ta thấy ngươi tối thiểu mới đến Nguyên Anh thôi chứ.

Diệp Hạo nhìn Đường Đao, khóe miệng toát ra nụ cười tà dị.

Mái tóc đen suôn dài như thác nước, mắt như vì sao.

Một bộ đồ đen, thần sắc bễ nghễ.

Cao ngạo!

Bá đạo!

Lăng lệ!

Đây là khắc họa chân thực nhất của Diệp Hạo bây giờ.

- Ngươi Nhập Ma.

Đường Đao lúc này ý thức được cái gì.

- Không đúng, không đúng, Nhập Ma không tỉnh táo như vậy đâu?

- Hạng người vô tri.

Diệp Hạo lạnh lùng cười khẩy, chợt đạp mạnh hư không.

Oanh một tiếng không gian dưới chân Diệp Hạo bị giẫm nát, tạo thành một vòng xoáy đồng thời Diệp Hạo hóa thân thành Thượng Cổ Thiên Bằng.

Bằng Kích Trường Không, nhìn xuống chúng sinh.

- Thu!

Kinh khủng sóng âm hóa thành một đạo âm thanh đáng sợ phủ xuống Đường Đao.

Nguyên Thần của Đường Đao trước tiên lựa chọn phòng thủ, nhưng khi sóng âm này phủ xuống, toàn thân hắn phải chấn động, thất khiếu chảy ra lượng lớn máu tươi.

Công kích sóng âm từ Thiên Bằng chỉ là đợt thứ nhất, đợt thứ hai công kích đến từ khí thế.

Thiên Bằng lao xuống khí thế xếp tầng, Đường Đao cảm thụ được cỗ khí thế này, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Đường Đao vốn chắc chắn chín phần mười sẽ bắt được Diệp Hạo, nhưng không nghĩ tới bản thân bị lật thuyền trong mương.

- Phá.

Đường Đao xác định không thể tiếp tục để khí thể Thiên Bằng tăng lên, nếu không tâm thần bản thân sẽ tan vỡ, thời điểm then chốt, hắn tế ra một thanh đao, khi nắm chuôi đao trong tay, sát khí tăng lên rất nhiều, Tinh Khí Thần của Đường Đao cũng thay đổi.

- Phong mang!

- Xuất ra!

- Xoát!

Đường Đao nháy mắt xuất thủ.

Toàn bộ trời đất trong nháy mắt bị đao kia trảm phá, cho dù Thiên Bằng có vô biên khí thế cũng bị trảm phá, đao thế không giảm trảm thẳng đến trên người Thiên Bằng.

Thiên Bằng bị xuyên thủng.

Máu tươi tán loạn chảy xuống.

Sau khi chém một đao kia, cả người Đường Đao như bị hút khô dần trở nên uể oải.

Đường Đao nhìn Tâm Ma hóa thân thành hình người khổ sở nói:

- Không ngờ ngươi lại mạnh như thế?

Tâm Ma lau máu tươi trên khóe miệng một cái nói:

- Một đao kia của ngươi rất mạnh.

- Có mạnh hơn cũng không phải đã thua trong tay ngươi sao.

Đường Đao chậm rãi lắc đầu nói.

Một đao kia của Đường Đao thuộc về Thần Thông cấm kỵ.

Bởi vì nếu đao kia chém xuống mà địch nhân không chết thì bản thân hắn coi như xong.

Mà làm Tâm Ma trọng thương cũng không tính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play