Khi Diệp Chí Quốc nói ra lời này, trong lòng cũng không còn bao nhiêu sức lực.
- Nhưng tôi đến đây để xem các công ty lớn trong tỉnh và thành phố.
Thanh niên nhìn bốn phía một hồi rồi nhỏ giọng nói.
Thanh niên này là thiên tài đại học Yến Kinh được Diệp Chí Quốc mời về, công ty ông có thể phát triển thế này cũng không thể bỏ qua công lao của cu cậu được.Cun Cực Toàn Năng HọcSinhiler
- Tiểu Mã, từ lúc nào ông chủ cậu làm qua chuyện không nắm chắc như vậy?
Diệp Chí Quốc làm bộ dáng thâm bất khả trắc hỏi.
- Buồn cười.
Lời Diệp Chí Quốc vừa ra, một âm thanh mỉa mai vang lên.
- Công ty ông đăng ký tài chính chỉ có 100,000,000 thôi, mà tiếp nhận công trình cũng hết 30~50 triệu rồi, ông lấy cái gì mà dám nhận công trình lớn như thế?
Sắc mặt Diệp Chí Quốc lập tức trầm xuống.
- Lý Tại Xuân, công ty ông cũng không khá hơn bao nhiêu nha?
Âm thanh mỉa mai là của một đối thủcạnh tranh với Diệp Chí Quốc.
- Công ty tôi quả thật không có bao nhiêu, nhưng tôi vẫn có thể nhận công trình đó được.
Lý Tại Xuân cười ha hả, nói.
- Phải vậy không?
Diệp Chí Quốc một mặt hoài nghi hỏi lại.
- Có lẽ ông sẽ không tin, nhưng tôi cũng không ngại nói cho ông biết.
Lý Tại Xuân chỉ trung niên cách đó không xa, nói
- Biết vị này là ai không?
- Vị này là ——?
- Ông làm sao biết được chứ.
Lý Tại Xuân ha ha cười nói.
- Vị này là Phó Đổng Tập Đoàn Đại Năng, cũng là đồng hương của tôi.
Lý Tại Xuân dừng một chút nói tiếp
- Lấy nội tình của Tập Đoàn Đại Năng, ai có thể cạnh tranh được chứ? Đến lúc đó,Tập Đoàn Đại Năng xây Quảng Trường Nhân Dân đề cử, ông thấy được không?
- Tập Đoàn Đại Năng cũng chưa chắc có thể giật giải đâu.
Diệp Chí Quốc nhìn bốn phía một lượt, nói
- Hai nhà đầu tư Lục Thành, Hoa Đô cũng đến đó.
- Thực lực hai nhà này đều không kém hơn Tập Đoàn Đại Năng, nhưng ông cũng đừng quên chủ nghĩa bảo hộ địa phương, ai bảo Tập Đoàn Đại Năng đại diện tỉnh chúng ta chứ?
Lý Tại Xuân nói đến đây rồi lườm bốn phía một cái, xác định không còn ai cạnh tranh thì nói tiếp
- Đứng đầu thành phố Nhất Hào có lãnh đạo Tỉnh Ủy, nghe nói Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Đại Năng có quen biết với ông ta.
Lý Tại Xuân nói đến đây thì Diệp Chí Quốc lập tức rõ ràng, đấu thầu lần này hơn phân nửa muốn rơi vào tay Tập Đoàn Đại Năng.
Khi công khai đấu thầu có rất nhiều chiêu trò.
Kỳ thật, mọi chuyện đúng như dự định.
Lý Tại Xuân thấy Diệp Chí Quốc yên lặng thì đụng hắn một cái, nói
- Thế nào, có hứng thú hợp tác với tôi không?
- Có ý gì?
- Chính phủ chuẩn bị giải phóng vùng mới, ông không biết sao?
Lý Tại Xuân không trả lời câu hỏi Diệp Chí Quốc, mà hỏi tiếp.
- Nghe nói có tin đồn này.
- Không phải tin đồn đâu, thông tin chính xác đó.
Lý Tại Xuân chậm rãi nói ra
- Hiện tại, chính phủ làm kinh tế những nơi đang phát triển, mà muốn như vậy thì chính phủ, công thương…phải chuyển qua vùng mới giải phóng. Ông nên biết rõ đây là một công trình to lớn cỡ nào, mà Tập Đoàn Đại Năng có hy vọng rất lớn làm được điều này.
- Nói điểm chính.
- Tôi sẵn sàng dùng 30 triệu thu mua công ty ông, như vậy hai công ty chúng ta có thể gây dựng lại, đến lúc đó chúng ta có thể tranh thủ được nhiều công trình hơn.
Lý Tại Xuân nhìn Diệp Chí Quốc nói
- Tin tưởng tôi, đến lúc đó ông sẽ lấy được lợi ích vượt qua cả tưởng tượng của ông.
- Lý Tại Xuân, công ty tôi đăng kí tài chính 30 triệu, tài sản hiện tại không có 100 triệu cũng có 80 triệu, ông nghĩ 30 triệu có thể mua được sao?
Diệp Chí Quốc lạnh lùng nói
- Ông đang nói đùa à?
- Tôi có đùa hay không chắc ông cũng biết rõ.
Lý Tại Xuân ha ha cười nói
- Công ty ông hiện tại cũng không có công trình, miệng ăn núi lở thì có thể chống đỡ được mấy năm chứ? Mua 30 triệu đã cho ông mặt mũi rồi, có tin không quá nửa năm nữa công ty ông không đáng 10 triệu không?
- Có đáng hay không cũng không đến lượt ông mua.
Diệp Chí Quốc làm sao có thể đáp ứng?
Kỳ thật, trong lòng ông đã có tính toán.
Tập doàn internet của Đường Phiên Phiên là một trợ thủ mạnh mẽ. Nếu có thể nhờ họ giúp đỡ lấy được công trình này thì công ty không còn lo lắng về mặt tài chính nữa, lấy nhân mạch Đường Phiên Phiên, công ty ông còn lo lắng tương lai không có công trình sao?
Bởi vậy, Diệp Chí Quốc làm sao có thể cúi đầu với đối thủ truyền kiếp của mình?
- Diệp Chí Quốc, có lẽ ông không rõ ràng tình huống trước mắt rồi.
Lý Tại Xuân thấy Diệp Chí Quốc không khuất phục, nói tiếp
- Nếu vị kia muốn chỉnh ông, toàn bộ Giang Nam không ai dám cho ông công trình.
- Hiện tại, ông nói ra lời như vậy có quá sớm không?
Diệp Chí Quốc làm bộ dáng tự tin nói
- Không chừng Quảng Trường Nhân Dân có thể đề cử tôi đấy.
- Ông cảm thấy có khả năng này à?
Lý Tại Xuân cười lạnh, nói
- Coi như được Quảng Trường Nhân Dân đề cử, ông có khả năng mốc ra được 100 triệu chắc?
- Buồn cười.
Diệp Chí Quốc không khỏi cười nói
- Nếu được đề cử, tôi cần quan tâm đến tiền bạc à?
- Có thể ông nghĩ đến vay ngân hàng, nhưng ngân hàng nào dám cho ông vay chứ?
- Vậy tôi không vay là được.
- Không vay thì sao có tiền?
- Có tiền hay không là việc của tôi, ông hỏi nhiều như vậy làm gì?
- Minh ngoan bất linh.
Lý Tại Xuân hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
Sau khi Lý Tại Xuân rời đi, Tiểu Mã lo lắng không yên hỏi.
- Ông chủ, lời đồn là thật sao?
- Lời đồn gì?
Diệp Chí Quốc cười hỏi.
- Cả công ty đều đang đồn ngài đắc tội một ông tay to tại Giang Nam.
- Cậu cảm thấy thế nào?
Diệp Chí Quốc hỏi tiếp.
- Tôi cảm thấy tin đồn này hơn phân nửa là thật.
Tiểu Mã nói ra ý kiến bản thân.
- Vậy cậu nghĩ như thế nào?
- Tôi cảm thấy ông chủ chắc chắn có sự chuẩn bị.
- Cậu không nghĩ qua việc rời đi hả?
- Nghĩ tới chứ.
Tiểu Mã yên lặng một chút rồi nói tiếp
- Nhưng công ty còn chưa đến đường cùng, sao tôi có thể nói đi là đi được?
Diệp Chí Quốc nghe Tiểu Mã nói vậy không khỏi cười phá lên.
- Nếu cậu nói không muốn rời đi, tôi sẽ cảm thấy cậu rất dối trá, vì ai cũng mong muốn trèo cao. Tiểu Mã, tôi nói cho cậu biết, cậu lưu lại là sự lựa chọn chính xác nhất cuộc đời này của cậu đấy.
Dù chính trị hay kinh doanh đều có phân biệt đối xử.
Diệp Chí Quốc và thư ký không có tư cách ngồi ở hàng thứ nhất, thậm chí ngay cả Top 5 cũng không có cửa, đối với điều này, Diệp Chí Quốc cũng không bất mãn.
Bởi vì quy tắc này được tất cả mọi người tán thành, ông không cảm thấy cái này có gì không đúng.
Trên thực tế, những công ty đánh bậy đánh bạ hi vọng may mắn như Diệp Chí Quốc cũng có không ít, nhưng khi mấy lão tổng những công ty này nhìn Diệp Chí Quốc, như gặp phải ôn thần tránh càng xa càng tốt.
Lúc này, Diệp Chí Quốc thấy được Diệp Chí Dân.
Diệp Chí Dân đang thấp giọng trò chuyện với một trung niên.
Diệp Chí Quốc suy nghĩ một chút rồi đi tới chỗ Diệp Chí Dân.
Mặc kệ như thế nào, Diệp Chí Quốc vẫn là anh em cùng cha khác mẹ với Diệp Chí Dân, về tình về lý thì ông ta vẫn nên đi qua chào hỏi Diệp Chí Dân một tiếng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT