Vũ Quân Thành nhíu mày, lập tức buông đôi đũa đang cầm trên tay đặt xuống bàn ăn. Tiêu Tuyết nói qua một lượt ngắn gọn sau đó tắt máy.

-Ba mẹ, ở công ty xảy ra chút chuyện, hiện tại con phải đi ngay.

Yến Nhi có chút ngạc nhiên nhìn con trai nhưng sau đó bà mỉm cười gật đầu

-Nếu việc quan trọng vậy con mau đi...

Vũ Quân Thành nhìn ba mình, thấy ông không nói gì mà vẫn chăm chú ăn cơm, anh gật đầu nhìn mẹ rồi đứng dậy chào hai người sau đó lấy áo khoác treo trên giá rồi lập tức ra xe ô tô.

Lúc Vũ Quân Thành đến nơi, Hạ Dương đang nằm trong phòng chờ sau hậu trường, nhìn gương mặt trắng bệch của cậu khiến anh vừa đau lòng lại vừa giận dữ. Đồng Kỳ ngồi bên cạnh, trên tay là nhiệt kế và thuốc.

-Chủ tịch, ngài đến rồi...anh ấy vẫn đang hôn mê, bác sĩ nói lát sẽ tỉnh.

Tiêu Tuyết ngay sau đó đi đến, bộ dạng vô cùng vội vã. Lúc cô nhận được điện thoại của Đồng Kỳ thì cô vẫn đang ở công ty, sau đó vừa lái xe vừa gọi cho Vũ Quân Thành.

-Vũ chủ tịch, đạo diễn đã tới.

Vũ Quân Thành xoay người lại nhìn đạo diễn đi đến, anh đang định lên tiếng thì người đó đã nói trước

-Vũ chủ tịch đích thân đến đây sao, đúng là quả như lời đồn, lúc nào cũng quan tâm đến nghệ sĩ của mình

-Cậu ấy đang bệnh, cậu ra ngoài nói chuyện với tôi.

Mặc dù rất muốn ở lại xem xét tình hình của Hạ Dương nhưng Vũ Quân Thành vẫn phải ra ngoài, sự giận dữ hiện trên gương mặt của anh, mọi người trong phòng đều cảm thấy lạnh lẽo một hồi.

-Cậu giải thích cho tôi chuyện vừa rồi. -Vũ Quân Thành khoanh tay nhìn đạo diễn Từ

Y bật cười vừa vuốt tóc vừa nói

-Đây là quay chương trình thực tế, nghệ sĩ nào chẳng năng nổ muốn gây sự chú ý, Hạ Dương đương nhiên cũng rất hết mình rồi.

-Từ Phương, lăn lộn cũng nhiều năm rồi, cậu vẫn giữ cái tính khí trẻ con đó sao. Người cậu muốn đối đầu là tôi, đừng có hướng đến nghệ sĩ của tôi mà làm ra mấy loại chuyện ngu xuẩn như vậy. Hơn nữa, mọi người từ trước đến nay đều là nhìn cậu mà nể mặt ba cậu cho nên mới không nói nhiều, tôi cũng đã mắt nhắm mắt mở với cậu nhưng lần này cậu thật sự hồ đồ rồi...

Từ Phương cười rộ lên

-Chỉ là chạy vài vòng, sau đó thêm mấy trò chơi thử sức thôi, có gì ghê gớm đâu, muốn trách thì trách nghệ sĩ của anh thể lực kém

-Câm miệng! Chạy giữa cái nắng gắt như vậy, sau đó mấy trò ngu ngốc đổ nước đá, không cho cậu ấy nghỉ ngơi sau đó tiếp tục ghi hình.

-Chủ tịch, Hạ Dương tỉnh rồi.

Vũ Quân Thành nhìn Từ Phương đến mức khiến đối phương có chút cảm thấy bức bách sau đó anh liền đi vào phòng. Hạ Dương vừa tỉnh dậy, cậu vẫn còn ngây ngốc nhìn, mặt cậu vốn dĩ đã trắng hiện tại khiến cho người khác thấy chẳng còn chút sức sống nào

-Vũ...tiên sinh. Sao anh lại đến đây?

-Em thấy trong người thế nào rồi? Có cảm thấy choáng váng hay đau đầu gì không?-Vũ Quân Thành đi đến đối diện với Hạ Dương, vươn tay sờ lên trán cậu thì thấy lạnh hơn bình thường

-A...em không sao, chắc là lâu không vận động nên mới như vậy, đạo diễn Từ anh ấy

-Em bớt quan tâm người khác đi, hơn nữa càng không phải là lỗi do em. Được rồi, hiện tại tôi đưa em trở về nhà trước.

Nói đoạn anh đưa mắt nhìn Đồng Kỳ, cô vội vàng chạy đến đỡ Hạ Dương đứng dậy, Tiêu Tuyết gật đầu nhìn Vũ Quân Thành rồi đi ra ngoài.

Cho đến khi vào trong xe rồi, Vũ Quân Thành mới thở dài quay sang ôm lấy Hạ Dương làm cậu sửng sốt. Anh ôm một lúc rồi mới khàn khàn giọng lên tiếng

-Em sau này phải biết đặt bản thân lên trên hết...em không lo, nhưng em nhất định phải nhớ, phía sau em còn có tôi. Em có biết khi nhận được điện thoại, suy nghĩ đầu tiên của tôi là gì không?

-Là...gì vậy?

-Lôi tiểu tử Từ Phương ra đập cho hắn một trận, sau đó mang em về nhà...về nhà có tôi

Hạ Dương lần đầu tiên thấy Vũ Quân Thành nói chuyện tâm tình, cho nên bị dọa đến hoảng hốt, cậu vừa buồn cười vừa thấy đáng yêu, vội vàng vuốt lưng anh đều đều, bởi vì về nhà, có anh...

Hạ Dương trở về căn hộ của mình, Vũ Quân Thành ở lại với cậu một lúc sau đó vì ba gọi điện cho nên anh buộc phải trở về.

-Nhâm Kiều tiên sinh lát sẽ qua đây cho nên anh đừng lo

-Vậy tôi phải dặn ông ấy không được mang rượu cho em.-Vũ Quân Thành liếc nhìn Hạ Dương đang ngồi trên ghế sofa ăn bánh ngọt.

Anh bước đến bất ngờ bế cả người Hạ Dương lên đi vào trong phòng ngủ rồi đặt cậu xuống, Hạ Dương tròn mắt ngơ ngác nhìn anh

-Em hiện tại là người bệnh, cứ như vậy sao có thể nhanh chóng khỏe được.

-Em thật sự không sao mà. Anh mau trở về đi bác trai sẽ sốt ruột

Vũ Quân Thành thở dài, sau đó anh ở lại với Hạ Dương cho đến khi Nhâm Kiều tới đây. Biết chuyện Hạ Dương như vậy, Nhâm Kiều mang mấy món bổ dưỡng cho cậu, vì vậy Vũ Quân Thành mới yên tâm trở về.

-Mẹ con đâu rồi?-Vũ Quân Thành bước vào trong phòng khách thấy ba đang ngồi uống trà

-Mẹ con đã đi ngủ rồi, bà ấy hơi mệt. Có chuyện gì mà con phải trực tiếp ra mặt vậy?

-Là chuyện quan trọng cần con phải giải quyết, ba không cần bận tâm đến...

Vũ Quân Việt mỉm cười, ông vừa khuấy trà vừa chậm rãi nói

-Là ai mà khiến chủ tịch công ty phải đích thân xuất hiện...

Vũ Quân Thành nhíu mày nhưng vẫn im lặng

-Cậu nghệ sĩ đó...ta không muốn con dây dưa với cậu ấy nữa. Dừng lại đi

-Ba đang nói gì vậy?-Vũ Quân Thành đi đến trước mặt ba mình-Con là chủ tịch của công ty, mọi việc của con không cần có ai can thiệp

-Con vẫn cố chấp như trước...được rồi, ba muốn đi nằm một chút. À, tối nay đừng quên gia đình chúng ta có hẹn ăn tối với Nhất Thiên, con làm gì cũng đừng đến trễ.

Vũ Quân Thành nhìn theo ba rời đi, trong lòng bộn bề phức tạp. Anh mở điện thoại lên gọi cho Hạ Dương, nghe giọng cậu rất vui vẻ thì mới yên tâm tắt máy.

Hạ Dương định ngày mai quay lại phim trường tiếp tục quay những cảnh cuối cùng của bộ phim nhưng bị Vũ Quân Thành phản đối, rốt cuộc cậu phải nghỉ ngơi ở nhà hai ngày.

Buổi tối, Vũ Quân Thành cùng mẹ đi dạo trong vườn hoa, mỗi lần như vậy anh đều thấy mẹ mình vui vẻ hơn rất nhiều.

-Quân Thành nhìn xem, mẹ lại có thêm nhiều nếp nhăn rồi..

-Vậy sao, một chút cũng không có. -Vũ Quân Thành bật cười.

Yến Nhi lắc đầu cười rồi ngồi xuống ghế đá

-Quân Thành, ba con hình như đang giận con việc gì đó...hai người này, đều bướng bỉnh như vậy, không ai nhường ai sao...

-Mẹ, đều là chuyện công ty thôi, con đều có thể giải quyết ổn thỏa. Mẹ có nhớ người lần trước mẹ hỏi con khi con ở Mỹ không?

Yến Nhi gật đầu, thần sắc lộ ra sự phấn khởi

-Đương nhiên mẹ nhớ, cậu ấy rất xinh đẹp. Sao vậy, Quân Thành muốn giới thiệu cậu ấy với mẹ sao?

Anh khẽ gật đầu, Yến Nhi lập tức vui vẻ, bà nắm lấy bàn tay của anh rồi nói tiếp

-Vậy nhân lúc mẹ ở đây, con mau đưa người đến...Mà tên của cậu ấy là gì nhỉ...

-An Hạ Dương, Hạ trong mùa hạ, Dương trong ánh nắng mặt trời. Cậu ấy vẽ rất đẹp, vẽ con rất đẹp...

-Vậy a, lát nữa vào nhà con cho mẹ xem tranh của Hạ Dương nhé. Mẹ có thể nhờ Hạ Dương vẽ cho mẹ không?

-Đương nhiên là được rồi...

Lúc Vũ Quân Thành bồi mẹ nói chuyện cùng khi đó trên mạng lan truyền hàng loạt tin kèm theo ảnh Hạ Dương được một nhân vật quyền lực và giàu có bao dưỡng. Rất nhiều tấm ảnh được tung ra lúc Hạ Dương đi cùng người đàn ông cao lớn ấy, người đó thì bị làm mờ hầu như không thể nhận ra được điều gì, còn chụp Hạ Dương thì vô cùng rõ. Những bức ảnh chụp hai người đứng cạnh ô tô đang cười nói, có tấm ảnh chụp hai người ở nước ngoài, Hạ Dương khoác tay người đàn ông đó, còn có tấm ảnh người đàn ông choàng khăn cho Hạ Dương. Hết thảy tất cả các tấm ảnh đều thấy Hạ Dương ở bên người đó vô cùng vui vẻ.

Hạ Dương vừa quay xong ở phim trường là hơn 10 giờ đêm, Đồng Kỳ vội vàng đem máy tính bảng chạy đến phòng hóa trang, cùng lúc đó cậu nhận được điện thoại của Tiêu Tuyết và hàng loạt tin nhắn từ công ty.

-Anh Dương...lại có chuyện rồi.-Đồng Kỳ vừa nói như sắp khóc

Hạ Dương ngạc nhiên nhận lấy máy tính bảng từ Đồng Kỳ, cậu nhìn một loạt trước mắt, sau đó bật dậy

-Tại sao...lại thế này?-Hạ Dương nghe điện thoại của Tiêu Tuyết- Chị Tiêu...

-"Hạ Dương, hiện tại em và Đồng Kỳ lập tức trở về công ty đi, chị đang liên lạc với những tờ báo đã đăng bài, còn có Vũ Quân Thành....không gọi được cho cậu ấy, em vào xe rồi gọi xem, chị tắt máy trước"

Hạ Dương thẫn thờ thu dọn đồ đạc, Đồng Kỳ thở dài rồi vội vàng cầm túi đồ cho cậu rồi kéo cậu ra xe. Đạo diễn vừa đi qua định hỏi Hạ Dương điều gì nhưng bị Đồng Kỳ kéo đi mất.

Hạ Dương ngồi trên xe, cậu tiếp tục xem tin tức kia, chưa bao giờ Hạ Dương thấy sợ hãi như hiện tại, kể cả scandal trước cũng chưa làm Hạ Dương thấy khó thở như lần này. Cậu mở điện thoại gọi cho Vũ Quân Thành nhưng không thấy anh nghe máy, Hạ Dương lại càng hoang mang hơn. Trên trang cá nhân của mình, hàng ngàn bình luận như muốn lôi Hạ Dương ra đối diện với họ. Hàng trăm bình luận chỉ trích Hạ Dương không ngừng

"Mấy bạn fan bây giờ còn thanh minh được gì nữa hay không, vào đây nói chuyện với tôi"

"Xem ra cũng chẳng ra gì, thật sự thất vọng"

"Không thể tin nổi, hóa ra toàn là chiêu trò từ trước đến giờ, có công bằng hay không vậy???"

.....

Đồng Kỳ vội vàng đưa cho Hạ Dương chai nước lạnh, cậu gật đầu nhận lấy, gương mặt tái đi vì lo lắng.

Ngay lập tức khi về công ty, Hạ Dương vội chạy vào trong phòng chờ, điện thoại không ngừng sáng lên, Hạ Dương ngẩn ngơ nhìn ra ngoài, cậu đã ngồi như vậy được hơn nửa tiếng rồi.

Cánh cửa vừa mở ra, Bạch Nhất Thiên đi vào trên tay cầm điện thoại

-Tôi phải nói gì nhỉ, cậu là nghệ sĩ nhiều scandal tình cảm nhất công ty này đó Hạ Dương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play