Tóm tắt tập trước: Sau một thời gian vất vả để tìm kiếm tro cốt nhưng vẫn thất bại, dưới sự giúp đỡ của Hoa cuối cùng họ cũng đã tìm ra nơi cất giấu tro cốt, đó chính là một ngôi chùa ở núi Hư Vân, sau khi giải thoát cho Hoa cả hai bắt đầu kết hoạch bắt tên Tuấn phải trả giá.
- Cả lớp chỉnh đốn hàng ngũ! Đếm số từ 1 đến hết! - Giáo viên thể dục nói
Hôm nay có bài kiểm tra môn đánh bóng chuyền, tôi tin chắc mình sẽ được A+, tôi với thằng Ân mà bắt cặp đánh thì khỏi bàn nha.
- Nhóm kế tiếp...!
Ông thầy có vẻ đang sắp xếp lại gì đó thì phải,tôi cũng chẳng rõ
- Ân và Trúc!
Cái quái gì đang diễn ra vậy, bình thường tôi và nó luôn 1 cặp cơ mà sao ông thầy lại đổi rồi. Nó tỏ ra khuôn mặt đáng thương vì phải đánh với một em không giỏi thể dục nhất lớp.
Đánh xong nó về chỗ ngồi cạnh tôi than thở, nhưng có vẻ tình bạn của tôi và nó giờ đã thành tình anh em, chúng tôi gọi nhau là mày-tao khiến hai đứa thân thiết hơn trước
- Thôi xong rồi mày ạ! Tao chưa tập với Trúc lần nào,tao nghĩ lần này chắc tiêu quá.
- Lo gì mày ạ, thể dục thôi gỡ điểm dễ lắm, nhưng tao lại chả hiểu vì sao ổng lại xếp lại như vậy. Tao định đứng lên hỏi đây.
- Tao cũng như mày thôi!
-Cặp kế tiếp...! Nam và Nhi!
Tôi cảm thấy vui vui khi nhìn vẻ mặt thất vọng của bọn con trai trong lớp, mặc khác tôi cảm thấy khó chịu khi phải đánh với con gái. Nhất là người mới, bé này có vẻ yếu ớt, tôi đang rất hồi hợp chả biết có đạt không đây nữa. Tôi hỏi thầy giáo
-Thưa thầy cho em hỏi?
-Rồi em có ý kiến gì Nam?
-Tại sao thầy lại đổi cặp của em và Ân vậy?
Thầy bảo
- Là thế này, trước khi Nhi chuyển vào thì em ngồi 1 mình nên chưa có thể có cặp riêng để luyện tập, nên thầy để Ân luyện với em, nhưng giờ Nhi đã ngồi với em rồi nên Ân sẽ phải luyện với Trúc. Em còn hỏi thêm gì không?
- Dạ không!Vâng em hiểu rồi ạ!
Biết sao bây giờ đành phải chịu thôi, không biết là con bé Nhi nó đánh được không nữa.
-Cố lên Liên Nhi!!- Tụi con trai phía dưới
-Cảm ơn các cậu nha! -Nhi cười trả lời
-Rồi các em vào vị trí! Bắt đầu!
Khi phát quả đầu tiên thì vẫn chưa thấy gì đặc biệt cho đến quả thứ 2 thì...Cái gì thế này? Nội lực mạnh quá! Không ngờ con bé này vẻ ngoài trong yếu ớt vậy mà lại... Tôi có thể nhìn thấy được cả luồng khí vàng bao quanh cô ấy và mỗi đường chuyền, tốc độ điều chính rất xác.
Vài phút sau
- Được rồi các em về chỗ đi! Cặp bạn Ân và Nhi được A+!
- Nhi giỏi quá! - Tụi con trai nói
Quay về tôi nói nhỏ với Ân
- Mày thấy gì không? Sức mạnh và cả tốc độ đó.
Ân quay qua nhìn Nhi bảo
-Tao biết rồi! Nãy giờ quan sát tuy tao không khí phát ra, nhưng tao đảm bảo con bé này có gì đó thần bí!
Hôm nay trời khá đẹp, mây bay thành mảng cứ thế trôi chầm chậm, những cánh chim yến chao liện trên bầu trời trong xanh,tranh thủ giờ ra chơi tôi ngồi nghỉ ở phía dưới bóng cây Long Não sum suê. Tôi suy nghĩ cách làm sao để tên Tuấn phải đền tội, nên có vẻ tôi trở nên thờ thẫn khi nào cũng không hay nữa. Nhưng rồi...
- Ui lạnh!
Có người nào đó lấy hai chai nước ướp lạnh ịn vào má tôi, khi tôi quay sang thì nhận ra đó là Liên Nhi.Nhưng tại sao cô ấy lại biết chỗ này nhỉ? Tôi tưởng đây là chỗ bí mật của tôi rồi chứ, ngay cả thằng Ân mà mình còn không cho biết, không thể hiểu nổi.
-Sao ngồi ở đây một mình vậy Nam? Bộ cậu thất tình à?
-Làm gì có? Tại có nhiều việc cần suy nghĩ nên ra đây thôi!
- Mà sao Nhi biết chỗ này vậy?
- Là như thế này! Nhi muốn cảm ơn Nam về việc Nam đã giúp Nhi được A+ nên Nhi định mua chai nước cho Nam để cảm ơn, tình cờ Nhi thấy Nam đi đâu đó nên đi theo rồi tới đây!
-Tại Nhi chơi hay thôi! Mà không biết người ta đi đâu cũng đi theo, Nhi nhẹ dạ dữ!
-Hihi!Thôi Nam uống nước đi!
-Cám ơn Nhi!
Cô ấy nhìn xung quanh và bắt đầu có những biểu hiện thích thú về " Căn cứ bí mật " của tôi. Phía xa là biển cả mênh mông, cùng mây, cùng gió, gần hơn là những ngôi nhà san sát nhau tạo nên bức tranh thiên mỹ, ở chỗ chúng tôi ngồi là cánh đồng cỏ rộng lớn, phía trên là tán cây Long Não xanh rờn, to lớn, hùng vĩ, nếu mà buổi trưa bạn đến đây có thể nằm xuống cỏ nghỉ nghơi và nghe chim hót, yên tĩnh mà nhẹ nhàng, êm dịu.
-Ui~~Sao Nam tìm được chỗ này đẹp thế?
-Chỉ tình cờ thôi!
Ngắm cảnh trong sự yên lặng được vài phút Nhi quay sang hỏi
- Mỗi lần cậu buồn đều ra đây à?
-Không hẳn vậy! Vui, buồn hay thặm chí là tức giận mình đều ra đây cả! Đây là không gian tĩnh lặng của mình, nó giúp mình cảm bình yên khi ngắm nhìn nó.
-Vậy hỏi thật nha cậu có người yêu chưa thế trong mặt buồn buồn như thất tình vậy?
Khi tôi nói chuyện với Nhi tôi có cảm giác như mình đã gặp lại một người bạn của tôi từ kiếp trước vậy. Gần gũi, quen thuộc, vì vậy nên tôi quyết định trải lòng để nói chuyện.
- Mình thật ra vẫn chưa có người yêu và sẽ quyết không có người yêu đâu!
- Sao vậy? Cậu nhìn cũng được mà sao không muốn tìm một người mà mình thương cơ chứ?
-Thú thật là mình đã có vị hôn thê rồi nên mình sẽ không yêu ai nữa đâu!
- Vị hôn thê á? Cậu đùa tớ phải không?
-Thật đấy! Mình cũng muốn biết vị hôn thê của mình như thế nào?
- Cậu vẫn chưa biết mặt cô ấy à?
-Vẫn chưa! Tuần sau mình dọn nhà đến đấy, lúc đó mới biết được!
-Vậy à! Lỡ như cô ấy xấu xí hay không lành lặng thì sao? Hoặc là xấu tính chẳng hạn?
- Cái đó...!
Nhi tỏ thái độ e thẹn
- Nam à mình thích cậu! Cậu có bằng lòng làm người yêu mình không?
Không cần suy nghĩ tôi trả lời Nhi
- Mình xin lỗi cậu! Mình chỉ có thể làm bạn thôi, còn vượt quá giới hạn thì mình không thể!
- Nhưng mình "say nắng" cậu mất rồi!
-Nếu cậu cứ như vậy thì cả bạn bè chúng ta cũng không thể đâu!
Cô ấy tỏ ra thái độ khoái chí
-Hihi! Mình đùa thôi cậu làm gì căng vậy?
Nhi hỏi tiếp
- Mà mình hỏi thật, nếu cô ấy như vậy liệu cậu sẽ hủy hôn và bỏ cô ấy chứ?
Tôi lặng người trả lời
- Không đâu! Dù sao cô ấy cũng là vợ mình, dù cho cô ấy như thế nào thì mình vẫn yêu cô ấy!
Nhi mỉm cười
- Nhìn vậy mà chung thủy gớm nhỉ!
Hai đứa ngồi nói chuyện một lúc thì có tiếng chuông báo vào tiết kế tiếp.
Hôm nay nhà thằng Ân đi vắng nên tôi xin phép được đi qua ở có bạn với nó.
Bín Bon..
- Chào buổi tối Bro! Mày ăn tối chưa? Vô ăn với tao luôn nè?😃 - Ân nói
- Ừ chào! Qua vội quá nên tao cũng chưa ăn gì cả.😅
Nhà nó không ai nên hai thằng chỉ còn cách ăn mì vậy. Vừa ăn tôi và nó vừa nói chuyện.
- Ê Nam! Mày nghĩ có bao giờ hắn ta trốn rồi không?
-Tao nghĩ rằng hắn không trốn đâu, vì ở phía công an nghĩ đây là một vụ tự tử thôi nên hắn không việc gì phải sợ cả!
-Nhưng chắc chắn hắn sẽ sợ Hoa về báo thù chứ?
- Tao sợ rằng...
Tôi chưa nói dứt tiếng thì Hoa từ đâu bay tới ngã ngay vào bàn ăn của chúng tôi, rất may là tôi kịp thời nhắt bát mì ra khỏi bàn😧, còn thằng Ân thì không may như vậy😒. Cả tô mì úp lên đầu mà 😂
Tôi ăn vừa xong tôi đặt đũa lên miệng bát mì😥, dĩ nhiên việc dọn dẹp là Hoa làm rồi😑, thằng Ân đi tắm ra, tay cằm cái khăn lau lau trên đầu, nó nhìn thấy miếng giẻ lau cử động nó cười nhết môi bảo
-Chị tiếp đất đẹp đấy!
Tôi cá là nó không thể thấy được vẻ xấu hổ của Hoa ngay lúc này.
Một lát sau...
Mọi thứ đã sạch sẽ, bàn và cả sàn gỗ đều bóng loáng. Tôi dùng bùa hiện thân để giúp Ân nhìn thấy được Hoa. Nhưng bây giờ nhìn kĩ trên người Hoa toàn là vết bầm.
- Sao chị ra nông nổi này! - Ân hỏi
Hoa sợ tôi giận nên vẻ mặt có vẻ rụt rè
-Là do...😔
Tôi cắt ngang
- Tôi đoán chắc là chị đã không nghe lời tôi và trở về báo thù?
- Vâng...😔
-Và hắn có một lá bùa hộ thể?
- Đúng vậy...😔
- Không những không báo được thù, mà còn bị âm binh trấn giữ cho ăn hành sml rồi bay tới tận đây!
-Đúng như thế...😳
-Wao! Mày hay vậy, như biết được quá khứ luôn ấy? Sao không nói cho tao biết sớm, để tao tránh vụ úp bát mì vừa nãy, cái thằng này thiệt là.
-Tao định nói rồi ấy chứ! Nhưng về vụ cú rơi thần thánh thì tao không biết thiệt!
Hoa che miệng cười
- Chị vui nhỉ? -Tôi bảo
Hoa liền trở lại vẻ mặt bình thường.
- Tôi đã biết việc này sẽ xảy khi mở phong ấn giúp chị rồi nên đã dặn là không nên báo thù. Vậy mà....
-Tôi xin lỗi! Tôi không nghĩ là hăn xảo huyệt đến thế.
-Mà sao mày biết mở phong ấn sẽ xảy ra chuyện này? - Ân hỏi
Tôi cầm cốc trà vừa uống vừa trả lời
- Phong ấn linh hồn và kết giới bảo vệ là một loại thuật khi thi triển sẽ tạo ra một sợi dây liên kết vô hình với người dùng thuật. Một khi thuật bị phá vỡ bởi một người khác thì lập tức người dùng thuật sẽ cảm nhận được.
-Cái này tao đã từng đọc qua rồi nhưng nghe phản khoa học quá nên cho qua!
-Mày vậy luôn! Tính ra là mày nghiên cứu về linh hồn luôn đó Ân!😲
- Ơ! Thì coi như tao sai đi! Mày tiếp tục đi.😅
Tôi uống xong ngụm trà sau đó kể tiếp
- Vì vậy hắn gọi Tuấn tới và vẽ cho hắn lá bùa trừ yêu. Còn việc tại sao nhà hắn lại có âm binh thì tao nghĩ mày chưa nghe qua?
-Ừ cái này thì chưa nghe qua bao giờ?
- Âm binh được chia thành ba loại
☆Loại thứ nhất: là những tướng sĩ được hồi sinh bởi cấm thuật dưới dạng xác sống có thể hút máu như cương thi hay ăn thịt như zombie, tuy có thể điều khiển chúng, nhưng không thể đánh nhau với linh hồn.
☆Loại thứ hai: là những tướng sĩ được triệu hồi dưới dạng linh hồn, nhưng phần đông họ chỉ trung thành và nghe lời chủ nhân của họ, như vua chẳng hạn, vì còn lúc sống họ rất dũng cảm, bất khuất, vía của họ cực mạnh nên cực kì khó để điều khiển.
☆ Loại thứ ba: là những tướng sĩ trung thành, phẩm hạnh tốt, nhưng phước đức chưa đủ, nên không được lên trời làm thiên binh mà sẽ được Diêm Vương lựa chọn làm âm binh và họ chỉ nghe lời Diêm Vương hoặc các tướng dưới trướng của Diêm Vương, ngoài ra nếu có âm lệnh do ông ấy ban ra họ cũng sẽ sẵn sàng nghe theo.
Hoa thắc mắc
- Âm lệnh? Giống như chiếu chỉ phải không?
- Chị đoán đúng rồi đấy!
Ân đưa tay lên cầm suy luận
- Theo cậu nói như vậy thì tên tà sĩ đó chỉ có thể dùng loại thứ ba thôi! Và hắn đã giả âm lệnh để sai khiến âm binh?
- Chuẩn luôn!
Tôi bắt đầu trầm giọng xuống
- Vậy tại sao chị lại quyết định đi báo thù một cách dại dột như vậy?
Hoa lặng người kể
- Tôi biết là hắn ta không cố ý khi đẩy chết tôi, nên tôi định về thăm hắn ấy lần cuối rồi sẽ ra đi. Tôi nghĩ là sau khi tôi chết hắn sẽ ân hận, đắm chìm vào men rượu để vơi đi nỗi buồn. Những thật không ngờ khi tôi trở về,hắn lại đưa con hồ ly ấy về sống chung và rất là vui vẻ.
Hai đứa tôi đồng thanh
-Hồ ly!?
Lúc trước, sau một lần đi thăm người thân và bạn bè ở cô nhi viện trở về. Hoa tình cờ phát hiện ra một chiếc áo ngủ của đàn bà lạ, khi Hoa hỏi thì hắn bảo là của cô ấy. Biết mình hay quên, nên tuy nghi ngờ nhưng cô vẫn mỉm cười cho qua. Nhưng việc đó cứ tiếp tục diễn ra, nên thừa lúc Tuấn đi ra ngoài cô lén lúc đặt vài cái camera nhỏ vào những chậu hoa trong nhà một cách kín đáo. Cuối cùng cô đã phát hiện ra hắn ta ngoại tình, cô cho hắn xem bằng chứng và đòi li dị hắn, sợ sau khi li dị sẽ phải phân chia tài sản,tốn tiền chu cấp cho con, nếu vậy hắn sẽ không lo được cho nhân tình được nên hắn xin lỗi Hoa và giả vờ chia tay với người kia để Hoa nguôi giận. Một thời gian sau, đợi Hoa nguôi giận hắn lén lúc xóa đoạn video, phát hiện ra video bị xóa mất cô giả vờ như không hay biết gì và đặt lại camera ở vị trí khác, nhưng không lâu sau đó thì hắn đã....
- Tôi định giết hắn nhưng hắn có bùa hộ thể nên tôi chẳng thể nào đụng vô hắn. Còn bị âm binh đánh cho một trận. - Hoa kể
Tôi bảo
- Cũng may hắn có bùa hộ thể nếu không chị nghĩ mình còn ở đây chắc! Âm binh đánh như vậy là còn ít, nếu chị giết người trước mặt nó, thì nó sẽ "bật mode" tiền trảm hậu tấu ngay! Chị thật dại dột mà.
- Tôi xin lỗi! Giờ phải làm sao bây giờ Nam?
-Theo chị kể thì dữ liệu trong camera là điểm mấu chốt tố cáo tội ác của hắn. Phần trước đã bị hắn xóa rồi, nhưng phần sau đó không biết có bị...
-Không đâu đoạn video ghi lại cảnh hắn xô tôi chết vẫn còn nguyên vẹn, hắn vẫn chưa tìm ra được bộ nhớ camera tôi giấu ở đâu cả nên vẫn rất an toàn.
- Nhưng ngặc nổi tôi không giỏi về máy tính lắm, còn việc phải khôi phục những đoạn video bị xóa mất nữa!
Ân cười
- Haha! Mày quên tao là hacker chuyên nghiệp hả thằng nhóc!
-Ừ ha! Chúc nữa tao quên mất còn có mày nữa!
》》》》Hóng Chap 18《《《《
Hãy luôn luôn góp ý kiến về Soul Eyes để Long phát triển thêm nha!
Ủng hộ Long bằng cách: Bình chọn 《 bấm vào dấu ☆》, nhấn theo dõi để có thể nhận được thông báo khi Long ra cháp mới nha. Bạn nào là Fan Cuồng của Soul Eyes hãy giúp Long cài view nha, Long sẽ biết ơn về điều này.
=》Ta sẽ còn quay lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT