Kể từ ngày Trầm Tư
Viện cùng Trâu Đình đi ngang qua sân nhỏ tình cờ nói đây là chỗ ở của ba vị ca ca, Trâu Đình lần đầu tiên đột phá chướng ngại lớn nhất trong đời — mù đường!
Nàng từ đó về sau, vô luận đi thẳng hay vòng cũng có thể đến Thanh Nghi viện của ba nam nhân Trầm gia . . . . . .
Người của Trầm gia rốt cuộc không cần lo lắng lúc ăn cơm nên đi đâu tìm Trâu
cô nương. . . . . . Bởi vì nếu Trâu cô nương không có ở trong phòng tiểu thư cãi cọ thì cũng chỉ có thể ngây ngốc ở trong Thanh Nghi viện của
các thiếu gia. . . . . .
Khi Trâu Đình si ngốc ngồi trên băng đá
trong sân nhìn Trầm gia tam thiếu gia cùng đại thiếu gia yy, bọn hạ nhân Trầm gia cũng không nhàn hạ, bọn họ vội vàng lén lút loan truyền mối
tình đơn phương xót xa — chẳng lẽ là Trâu cô nương để ý thiếu gia của
Trầm gia chúng ta? Mà thiếu gia Trầm gia ngây ngô không hiểu nổi phong
tình, cô phụ người ta thiếu nữ một lòng say mê, làm cho Trâu cô nương
cơm nước không màng, lặng lẽ xót xa tình yêu chưa từng bắt đầu mà đã
chết đi. . . . .
Trầm Tư Viện nghe được tin đồn chỉ cười nhạt
một tiếng, không giải thích. Mà Trâu Đình tiểu bằng hữu trầm mê trong
cuộc tình bất luân chi luyến căn bản cũng không phát hiện mình nghiễm
nhiên biến thành nữ nhân vật chính trong mối tình bi thương cổ đại. . . . . .
Cuối thu mát mẻ, Trâu Đình tiểu bằng hữu đi dạo phủ thái thú đi dạo đi dạo lại đi dạo đến Thanh Nghi viện.
Vừa tới cửa, Trâu Đình tiểu bằng hữu nhất thời thú huyết sôi trào!
Oa! Ta muốn đi mua vé số! Thấy tinh khiết tiểu thụ Trâu Đình cao hứng giậm
chân, nnd lão nương ở chỗ này ôm cây đợi thỏ lâu như vậy bạch thỏ tiểu
thụ rốt cuộc đụng vào lão nương đại thụ che trời giới bl a!
Nghe
thấy động tĩnh Trầm Tư Đức (lão Tam) chớp mắt to long lanh nước nhìn về phía Trâu Đình, "Xin hỏi Trâu cô nương tới Thanh Nghi có việc gì?"
Trâu Đình chân không chạm đất nháy mắt đến trước mặt Trầm Tư Đức, vô cùng
bùi ngùi vô cùng kích động bắt tay Trầm Tư Đức: "Đồng học! Các ngươi
nhất định phải hạnh phúc a!"
"Ân?" Trầm Tư Đức không hiểu gì.
"Thật ra thì ngươi cùng đại ca buổi tối đều là ngủ chung?!" Trâu Đình không dài dòng trực tiếp vào chủ đề!
"Buổi tối lúc ngủ đều là đại ca đè ép ngươi đi?!" Trâu Đình quệt máu mũi quay đầu lại kình bạo hỏi!
". . . . . . Cái này. . . . . ." Trầm Tư Đức mất tự nhiên muốn rút tay ra
khỏi móng vuốt của Trâu Đình. Nhăn nhăn nhó nhó đáng yêu như nước!
Quả nhiên là bạch hoa tiểu thụ lão nương thích nhất oa! Trâu Đình kích động lay lay tay của Trầm Tư Đức hướng về phía hắn hét lên: "Đồng học chúng
ta không cam tâm làm thụ chịu khổ sở oa! Chúng ta nông nô muốn lật người làm chủ nắm trong tay quyền chủ động oa!"
Một rống của Trâu Đình đem Trầm Tư Đức hóa đá.
"Chúng ta muốn phản công oa!" Trâu Đình một tay Trầm Tư Đức một tay quơ quả
đấm, "Chúng ta xx không nổi chẳng qua giả bộ xx! Chúng ta phải làm người có năng lực oa!"
". . . . . ."
"Chúng ta. . . . . ."
"Trâu –! Đình –!"
Hai chữ lạnh lùng cắt đứt lời Trâu Đình, Trâu Đình như bị dội nước lạnh cả người không còn hơi thở. . . . . .
Xong rồi, bị cọp mẹ bắt x tại x. . . . . .
Trâu Đình run rẩy quay đầu, cười toe toét so với khóc còn khó coi hơn, lấy lòng kêu: "Tư Viện. . . . . ."
Trầm Tư Viện chẳng qua là nhẹ nhàng cười. Nhưng này nụ cười trong mắt Trâu
Đình giống như Hắc Bạch vô thường đích thân tới. . . . . .
Nghĩ
đến việc một nam nhân cao lớn cường tráng như thập nhị vương gia cũng có thể dễ dàng bị Trầm Tư Viện quật ngã, Trâu Đình nhất thời vô dục vô cầu [1]. . . . . .
[1] Không có gì để theo đuổi, mong muốn.
"Tam ca." Trầm Tư Viện dịu dàng làm cái vạn phúc, lịch sự đi tới, đem từng
ngón từng ngón tay của Trâu Đình trên tay Trầm Tư Đức tách ra.
Trâu Đình khóc không ra nước mắt. . . . . .
"Trâu cô nương thế nào?" Trầm Tư Viện vẻ mặt lo lắng, "Sắc mặt sao lại tái nhợt như vậy?"
"Không phải là do vừa rồi ngồi trên băng đá cảm lạnh chứ. . . . . ." Thuần
lương Trầm Tư Đức tiểu bằng hữu vẻ mặt quan tâm già trẻ không tha, rất
là chọc người trìu mến.
Nhưng là Trâu Đình muốn manh cũng không thể manh [2]. . . . . . Bản thân khó bảo toàn không thể sinh dâm dục. . . . . .
[2] Manh: Đáng yêu, khả ái làm người ta muốn ôm chặt và hét lên.
"Ai nha, nếu là bị bệnh thì làm sao bây giờ!" Trầm Tư Viện biểu tình gấp
gáp, lôi lôi kéo kéo cứng rắn kéo Trâu Đình ra khỏi Thanh Nghi viện —
"Như vậy tam ca ta trước tiên dìu Trâu cô nương trở về nghỉ ngơi, ngươi
ngoan ngoãn ở chỗ này chờ đại ca trở lại a!"
"Ân!" Trầm Tư Đức
nghiêm túc gật đầu một cái. Biểu tình đơn giản như vậy khiến Trâu Đình
bi ai thầm than bạc mệnh lại phun máu mũi . . . . . .
Chết dưới tiểu bạch hoa. . . . . . Thành quỷ cũng phong lưu. . . . . .
Đúng!
Trầm Tư Viện một phen đẩy Trâu Đình vào trong phòng, đóng sầm cửa, khinh thường vứt khăn lên mặt Trâu Đình, "Mắc cỡ chết ngươi!"
Trâu Đình cầm khăn không tập trung lau máu trên mặt. . . . . . Lau a lau a. . . . . . Như thế nào khăn tay vẫn sạch sẽ. . . . . . ?
"Coi như ngươi thức thời!" Trầm Tư Viện ngồi xuống ghế bành, tìm vị trí
thoải mái, "Hôm nay tha cho ngươi một mạng, lần sau tái phạm cho ngươi
nhìn một chút thủ đoạn của ông lớn ta!"
Thanh âm ngọt ngào rót vào tai Trâu Đình thoáng như thanh âm cuối đời. . . . . .
Trâu Đình đàng hoàng trả lời: "Nô tài tuân theo giáo huấn của lão phật gia."
Nữ nhân không có cốt khí!! Nhìn Trầm Tư Viện nhắm mắt dưỡng thần, Trâu Đình không nhịn được trong lòng mắng mình.
Nhưng là. . . . . . Nhưng là. . . . . . Ta chính là không có cốt khí a 555555. . . . . .
Hôm nay Trâu Đình đi dạo a đi dạo. . . . . . Đi dạo a đi dạo. . . . . .
Đi tới một sân nhỏ. . . . . . Ngẩng đầu nhìn lên — Thanh Nghi viện. . . . . .
Nghiêng đầu, tiếp tục đi dạo. . . . . .
Đi dạo a đi dạo. . . . . . Đi dạo a đi dạo. . . . . . Lại tới một sân nhỏ, lại ngẩng đầu — Thanh Nghi viện. . . . . .
囧TZ, Tiểu Tư Viện không phải là ta không muốn tuân thủ ước định. . . . . . Ta cũng không muốn như vậy a a a a. . . . . .
Thứ n lần đi dạo đến cổng Thanh Nghi Trâu Đình bỏ qua. . . . . . Chẳng lẽ
đây chính là bản năng hủ nữ. . . . . . Nàng bất đắc dĩ thở dài một cái. . . . . .
"Ngọn gió nào đem Trâu cô nương thổi tới Thanh Nghi viện?"
Trâu Đình một hồi buồn nôn, lời này nghe sao lại giống mụ mụ thanh lâu chào hỏi khách nhân như vậy. . . . . .
Quay đầu lại thấy rõ người tới Trâu Đình đàng hoàng cúi chào, "Trầm nhị công tử đã lâu không gặp, ngài thật sự là càng ngày càng dễ nhìn a."
Trầm Tư Lương cười yếu ớt đáp lễ.
Trâu Đình cũng lười cùng hắn dài dòng, đi thẳng vào vấn đề: "Trầm đồng chí
ta không tìm được cửa chính nhà ngươi, ngươi dẫn ta đi ra ngoài."
". . . . . . Trâu cô nương có thể gọi người làm Trầm gia dẫn ngươi đi ra ngoài nha. . . . . ."
Nghe vậy Trâu Đình liếc mắt, người làm Trầm gia bị Nghê Hồng nghiêm chỉnh, thấy ta chạy cũng không kịp, dẫn đường cái rắm a.
"Không muốn dẫn thì thôi!" Trâu Đình lạc đường không nhẫn nại bỏ lại một câu rồi xoay người đi.
"Trâu cô nương đợi chút." Trần Tư Lương kêu một tiếng, Trâu Đình hợp tác dừng lại.
Tiếng bước chân bùm bùm sau lưng Trâu Đình vang lên, Trâu Đình một đầu nếp
nhăn, ai, cước bộ nặng như vậy. . . . . . Trầm Tư Lương đồng chí ngươi
không thể đi tuấn dật tiêu soái một chút giống Việt Nhiên Nhược cùng Quý Liễm Hàn đồng chí sao. . . . . .
Hương mực nhàn nhạt dừng lại bên người Trâu Đình.
"Trâu cô nương ta dẫn ngươi đi ra ngoài."
Đi sau Trầm Tư Lương, ngửi mùi hương bất đồng với Việt Nhiên Nhược, Trâu đình ngàn vạn suy nghĩ —
Thật ra thì mùi thơm như vậy cũng rất tốt. . . . . .
Cái này Trầm Tư Lương cũng không tệ lắm. . . . . .
Đáng tiếc ca ca hắn đệ đệ hắn đã ghép thành đôi đi. . . . . .
Nhưng là Trầm bá bá cùng Trầm Tư Lương một đôi, tựa hồ không tồi. . . . . .
Có muốn hay không np? . . . . . . Không muốn! Nương a suy nghĩ một chút liền run rẩy. . . . . .
. . . . . .
Trầm Tư Lương nhẹ nhàng bước hoàn toàn không biết, nữ nhân vô hại sau lưng
đem cả bốn nam nhân nhà hắn yy một lần. . . . . . Hơn nữa còn là 18 cấm
trẻ nhỏ. . . . . .
Quả nhiên không biết thì tốt hơn a. . . . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT