Chương 15

Nói rồi cả đám kéo sang bàn bự nhất trong quán. Dường như đã gỡ bỏ được cái khó ưa ban đầu gặp. Mọi người trò chuyện thân thiết hơn.

“Chuyện lần trước, xin tiểu thư đây bỏ qua cho.” Song Tử ngại ngùng nói.

“Không sao, chuyện đã qua rồi.” Xử Nữ nói. “Dân nữ nghe danh ngũ vị Vương gia đã lâu, giờ được diện kiến, thật rất vinh hạnh.”

“Nàng biết về chúng ta sao?” Sư Tử ngạc nhiên hỏi. “Cũng phải thôi, danh tiếng ta nổi quá mà.”

Xử Nữ cười nhẹ, mở miệng nói “Bạch Dương Vương gia đây là một đại tướng quân, anh dũng vô song, bách chiến bách thắng, nhờ công của Ngài, thu phục được không ít các quốc gia khác, hơn nữa được mọi người xưng là “Chiến thần”!” Xử Nữ ngưỡng mộ, nhìn Bạch Dương nói.

Nghe người khác nói về mình, Bạch Dương hơi ngại ngùng, gãi gãi đầu, cái tên “Chiến thần” quả thực rất oai.

Xử Nữ hướng mắt tới Sư Tử “Nhị Vương gia Sư Tử, tuổi còn trẻ đã làm võ lâm minh chủ, thu phục được cả bên chính và tà, khiến họ vâng phục triều đình, công lao rất lớn.”

Sư Tử như nở mũi, hếch mặt lên nói “Ha ha ha, Sư Tử ta mà lị, đây chỉ là một chuyện cỏn con thôi.”

“Còn Tam Vương gia, Ma Kết, là một người tài trí, là một trợ thủ đắc lực, là cánh tay phải của Hoàng thượng, dân nữ thực sự ngưỡng mộ.” Xử Nữ kiên định nói.

Ma Kết nghe vậy, cũng “sướng” cái lỗ tai lắm, nhưng vẫn giữ nét mặt bình tĩnh.

“Song Tử -Ngũ Vương gia, tuy mang tiếng là một tay ăn chơi, phong lưu công tử, nhưng nhờ sự hiểu biết của người về hải quân, đã giúp cho việc giao thương qua đường biển với các nước khác thuận lợi hơn, lại còn là người đã từng đi khắp các nơi, hiểu biết văn hóa của nhiều nước khác. Dù không hiểu tại sao ngài lại không tham gia vào việc triều chính, nhưng dân nữ vẫn rất khâm phục ngài.”

Song Tử nghe vậy, hơi xấu hổ, hắn có tài, nhưng không thích những công việc triều chính, dù sao việc vận hành giao thương đường biển đã theo đường lối đưa ra, đâu cần hắn phải nhúng tay vào.

“Xử Nữ tỷ, còn đệ?” Nhân Mã háo hức hỏi.

“Ách, dân nữ không dám nhận làm tỷ tỷ của Lục Vương gia đâu.” Xử Nữ nói.

“Đừng khách sáo, chúng ta hiện tại không mang danh nghĩa Vương gia, cứ cư xử bình thường là tốt rồi.” Bạch Dương mỉm cười nói.

Xử Nữ cảm thấy thật thân thiết. “Lục Vương gia, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng võ nghệ cũng không thua kém hai vị hoàng huynh của mình.”

Nhân Mã nghe người khác khen như vậy, vui vui vẻ vẻ cười ra mặt.

“Hừ. . . thật là con nít, mới được khen đã như vậy.” Bảo Bình bĩu môi nói.

“Mặc kệ ta, ngươi ganh tị sao?” Nhân Mã hất hàm.

“Ta thèm ấy” Bảo Bình lè lưỡi nói.

“Bảo Bình, muội thua Nhân Mã một tuổi, nên kêu bằng huynh mới đúng.” Xử Nữ nói.

“Muội không chịu.” Bảo Bình nói.

“Tiểu thư, chúng ta tới quán khác được không?”

“Muội đi một mình đi, ta muốn ăn ở đây.”

Nghe giọng nói của hai nữ nhân, cả bàn hướng về phía cửa.

Kim Ngưu cùng vị nha hoàn Viên Viên bước vào, nàng vận bộ y phục mục cam bắt mắt.

“Trâu Vàng!” Bạch Dương nói lớn.

“Hở? Trâu Vàng? Nghe như đang nói mình.” Kim Ngưu nghe thấy, suy nghĩ.

Đưa mắt nhìn về phía người vừa cất tiếng, Kim Ngưu hơi đỏ mặt. “Bạch Dương Vương gia.”

Bạch Dương đứng dậy, tiến về phía Kim Ngưu. Kim Ngưu thấy trống ngực mình đập thình thịch, vẫn nụ cười “tỏa nắng” ấy, vẫn khuôn mặt anh tuấn ấy.

“Nàng hôm nay ra ngoài ăn sao?”

“À . . . ân . . . “ Kim Ngưu lúng túng nói.

“Vậy đi qua đây, ngồi cùng chúng ta đi!” Bạch Dương nắm lấy cổ tay Kim Ngưu, kéo nàng về phía bàn của hắn.

“Là Kim Ngưu tiểu thư, nữ nhi của Tể Tướng” Ma Kết nhận ra.

“Bạch huynh, sao huynh lại gọi tỷ ấy là Trâu Vàng.” Nhân Mã hỏi.

“Thì Ngưu là Trâu, Kim là Vàng.” Sư Tử giải thích cho đệ đệ ngốc của mình.

“Bạch huynh, không nên gọi tiểu thư bằng cái tên như vậy chứ?” Song Tử nhắc nhở.

“Ta thấy cái tên này khỏe mạnh mà.” Bạch Dương ngồi xuống cạnh Kim Ngưu, nói.

“Muội cũng thấy vậy.” Kim Ngưu nói.

“Có người binh huynh kìa. Ha ha ha” Cả bọn cùng cười lớn.

Hai người Bạch Dương cùng Kim Ngưu đỏ mặt.

“Thôi được rồi, mọi người dùng bữa đi, các món ăn đã được đem lên rồi.” Xử Nữ gỡ rối không khí hiện tại, lên tiếng chữa cháy.

Nhân Mã cùng Bảo Bình liên tục tranh nhau, cả hai người cùng đấu võ “đũa”. Thỉnh thoảng lại bị Xử Nữ nhắc nhở, nhưng không thèm để tâm. Bạch Dương sảng khoái, gắp thức ăn cho Kim Ngưu, Kim Ngưu vui vẻ ăn bằng hết. Ma Kết cùng Song Tử chỉ từ tốn mà ăn. Nói nhiều phí sức lắm.

-------

Hoàng cung. Ngự thư phòng.

“Hoàng thượng, người muốn dùng bữa chưa?” Hỉ công công từ ngoài đi vào nói.

“Bây giờ là giờ nào?” Thiên Yết ngẩng đầu hỏi.

“Giờ ngọ ạ!”

“Truyền ngọ thiện đi.” Thiên Yết gật đầu nói.

*ngọ thiện: bữa trưa.

Thiên Yết tới bàn, ngồi xuống. Rất nhanh ngọ thiện đã được đem lên. Thiên Yết cầm đũa, dùng bữa. Chợt nghĩ tới năm huynh đệ của mình “Chắc giờ họ đang dùng bữa vui vẻ lắm.” Khẽ thở dài. Hiện tại chỉ có một mình, thật sự là ăn không vô. Chán nản buông đũa, đứng dậy rời khỏi Ngự thư phòng.

Hỉ công công ngạc nhiên “Hoàng thượng, người không dùng bữa hay sao?”

“Hiện tại thì không. Trẫm muốn đi dạo, ngươi không cần đi theo.”

Nói là đi dạo, nhưng bản thân hắn cũng không biết là đi đâu nữa. Cứ cắm cúi mà đi, vừa đi vừa suy nghĩ, đã đi tới Lan Uyển viện.

Do là buổi trưa, hiện tại ai cũng đang dùng bữa. Hắn bước vào, một mảnh không gian yên tĩnh. Nhớ rõ vị trí phòng Cự Giải, hắn bước vào. Cự Giải đang dùng bữa, thấy hắn bước vào, hơi ngẩn người ra, một lúc sau mới hoàn hồn, đứng dậy định thỉnh an thì Thiên Yết đã đỡ nàng dậy.

“Không cần đa lễ. Trẫm qua đây là muốn dùng bữa với nàng.” Thiên Yết ngồi xuống bàn. Thúy Vân lanh lợi lấy thêm một bộ đồ ăn cho Hoàng thượng.

“Hoàng thượng, mời người.” Cự Giải nói.

“Ừ!” Thiên Yết gật đầu nói.

“Hôm nay nàng thi như thế nào?”

“Rất tốt ạ! Chỉ là nô tì cảm thấy chỉ có một người thật xuất sắc!” Cự Giải nói.

“Vậy sao? Trẫm cứ nghĩ nàng sẽ là người xuất sắc nhất.” Thiên Yết cười nói.

“Hoàng thượng quá lời rồi. Nhưng hôm nay, vị tiểu thư ấy thật sự rất xuất sắc, bản nhạc nàng ấy đàn, nô tì chưa nghe qua bao giờ.” Cự Giải thật lòng nói.

“Ma Kết huynh cũng không tiếc lời khen nàng ta. Trẫm quả thật muốn gặp qua nàng ta.” Thiên Yết tò mò nói.

“Vâng.”

Hai người tiếp tục dùng bữa, trò chuyện với nhau.

----------

“Tiểu thư, người ăn có vừa miệng không?” Tử Liên hỏi.

Song Ngư gật gù nói “Cũng được”

“Tiểu thư ăn nhiều nhiều tý a! Phải lấy sức chuẩn bị cho cuộc thi tiếp theo.”

“Đã biết! Đã biết!” Song Ngư trả lời. Thật tình, rốt cuộc là nàng thi hay Tử Liên thi đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play