Bar AE.Trong góc khuất, có 1 chàng trai đang uống rượu. Xung quanh biết bao nhiêu là cô gái bám lấy. Nhưng hẳn chỉ xem là không khí. Điện thoại rung, hắn bắt máy:
- Alo.
- Mày đang ở đâu đấy, Thiên Vũ!_ giọng Hòa ở đầu dây bên kia.
- Bar AE.
- Chờ tao tới.
Vũ để điện thoại xuống tiếp tục uống. 10 phút sau, cánh cửa bar bật mở. Hòa lãnh đạm bước vào. Đôi mắt nâu dáo dác tìm thằng bạn. Sau khi xác định " mục tiêu" đang uống rượu như nước lã thì Hòa đi tới giật ly rượu trên tay Vũ, hỏi:
- Mày làm sao đấy!
Vũ im lặng một hồi, lên tiếng:
- Có lẽ, tao nên buông tay Thy!
Hòa nhìn:
- Sao mày lại như vậy!
Vũ lắc lắc ly rượu trên tay, nói:
- Tao cảm thấy thất bại, tao đã lỡ đánh mất cô ấy, tao..tao...
Hòa vỗ vai Vũ:
- Có gì sao, mày trở nên bí mật từ khi nào!
Vũ thở dài:
- Thật ra tao lo lắng lắm. Năm xưa, khi Thy đi nước ngoài, Vesa đã bị Thy thu lấy. Ông Hoàng thì tự tử, bà vợ thì lấy người khác, còn Uyên Linh thì bặt vô âm tín. Tao sợ..
- Mày sợ Uyên Linh giữ mối thù năm xưa.
Vũ gật đầu, Hòa tiếp:
- Mày lo xa quá, hãy nghĩ thoáng ra một chút. Không chừng cô ta sám hối, quay đầu thì sao.
Mặt Vũ giản ra. Không chừng là vậy! Có lẽ hắn đã lo xa quá. Uống thêm vài ly, Vũ và Hòa ra về.
Sáng hôm sau, Thy đang kí vài bản hồ sơ thì thư kí đem vào một giỏ hoa oải hương và một ly capuchino. Thy thắc mắc, hỏi:
- Ở đâu?
Thư kí nói:
- Tôi không biết, thưa chủ tịch. Có người gửi tôi hỏi thì nói là được 1 chàng trai nhờ gửi cho chủ tịch.
- Được rồi, cô đi làm việc đi
Rei đi ra. Thy đi tới giỏ hoa và ly capuchino. Ai mà biết rỏ sở thích của nó thế vậy. Nhấp ngụm coffe, vị đắng đắng lan khắp miệng, rồi cái vị ngọt của sữa lan ra khiến Thy thoải mái.
Cốc..cốc...
Tiếng gõ cửa khiến Thy giật mình. Thy lạnh lùng:
- Vào đi.
- Hello Thy
Một chàng trai bước vào cười tươi chào nó. Thy giật mình:
- JONH!!!!
- nè nè đừng khích quá như vậy!
- Jonh! Cậu về lúc nào?
- Hôm qua, gọi tớ là Thiên được rồi.
Thiên nhìn nó hỏi:
- Trưa nay rảnh không, đi ăn với tớ.
Thy vuốt cằm:
- Uhm...vậy thì ta đây sẽ trích một thời gian quý báu để ăn trưa với nhà ngươi.
Thiên trêu:
- Tại hạ thật có vinh dự.
Cả hai cười vui vẻ. Bỗng Rei bước vào:
- Thưa chủ tịch, có...
- Anh Thy, ăn trưa với tôi?
Chẳng ai khác là Vũ. Thy nói:
- Rei, ra ngoài.
Sau khi Rei ra, Thy nhìn Vũ hỏi:
- Anh thật tự tiện.
Nhận ra " kẻ địch" Vũ hỏi:
- Ai đây!
Thiên đứng dậy đưa tay ra:
- Chào anh, tôi là Phan Hoàng Thiên, là bạn bên Mĩ của Thy.
Vũ cũng lịch sự bắt tay lại:
- Chào, tôi là Lê Dương Thiên Vũ.
Thy đứng dậy:
- Thiên, giờ mình đi ăn trưa ha, cậu ra ngoài chờ tớ chút nha.
- Ok
Thiên nháy mắt với Thy khiến Vũ sôi máu. Khi Thiên ra ngoài, Thy mới hỏi Vũ:
- Thiên Vũ, hoa và coffe là do anh mang đến.
Vũ nhe răng:
- Sao em biết.
Thy nhếch môi:
- Trò này ngoài anh thì ai làm. Mà thôi, tôi đi ăn với Thiên đây
Thy xách giỏ đi ra. Vũ chạy theo sau, khi Thy và Thiên chuẩn bị đi thì Vũ chạy đến nói:
- Tôi qua tính rủ Thy đi ăn trưa, giờ thì hai người đi không lẻ bỏ tôi lại. Tôi đi ăn chung với. Tôi biết một nhà hàng hải sản ngon lắm.
Thy im lặng, Thiên cười:
- Cũng được.
- Vậy đợi chút, tôi đi lấy xe.
Vũ chạy vào nhà xe lấy xe, Thiên nói với Thy:
- Thy hay rủ Băng đi chung luôn.
Thy gật đầu:
- Cũng được, với lại bạn trai Băng cũng là bạn thân Vũ.
Nói rồi Thy gọi cho Băng.
- Alo.
- Băng hả, tao Thy nè.
- Có gì không.
- Thiên mới về nước, rủ mày đi ăn. Mày kéo theo Hòa nữa vì có tên Vũ.
- Ok, ở đâu
- Tao không biết, tên Vũ nói nhà hàng hải sản nào đó. Lát tao nhắn địa chỉ cho mày.
- Ok.
€€€€€€ GTNV€€€€€€€
1. Phan Hoàng Thiên ( Jonh): con lai Việt - Mĩ. Là chủ tịch của tập đoàn Phan Hoàng. Đẹp trai, ga lăng. Thích Thy. ( hehe khổ cho anh Vũ rồi)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT