Sáng hôm sau, bọn Thy, Băng vẫn đến trường. Thy chuyển qua chỗ khác ngồi, Thy lầm lì, trên môi không có nụ cười. Băng rầu rĩ, thầm nghĩ:" Lê Dương Thiên Vũ, Thy ra nông nổi này là tại anh". Băng xót xa cho con bạn, Băng biết nổi đau nó đang chịu trong lòng. Băng quay xuống tám đủ thứ trên trời dưới đất cùng Thy, nhưng đáp lại vẫn là khuôn mặt không cảm xúc. Băng tiu nghỉu quay lên.Thy biết, Băng như vậy chỉ muốn cô vui hơn. Nhưng vui làm sao nổi. Giờ lòng Thy nặng trĩu, Thy phải làm sao đây, đúng là tình yêu khiến người ta thay đổi. Đang suy nghĩ thì Vũ và Linh vào lớp. Cả 2 thân mật nhìn mà muốn ói. Linh lanh chanh chuyển lên chỗ kế bên Vũ. Linh cười nói đủ điều. Vũ nét mặt tuy không biểu hiện gì nhưng trong lòng Vũ giờ mệt mỏi lắm.

Reng...

Tiếng chuông vào lớp cắt đi dòng suy nghĩ của Thy. Thy lắc đầu gạt dòng cảm xúc. Thy nhổm người, khều Băng hỏi:

- Sao tao không thấy anh Minh với thằng Hòa vậy.

Băng vừa nhai bánh nói:

- Anh hai thì qua Anh từ tối qua có việc chắc chiều về còn oppa thì đi gặp đối tác.

Thy tiu nghỉu. Chán thật! Tính rủ cả bọn cúp học đi bar. Bỗng điện thoại reo, Thy nghe máy

- Alo

...

- Vậy sao

...

Tốt. Ok

Thy cười thầm. Băng hỏi:

- Gì vậy.

- Lát tao có việc về trước.

- Việc gì.

- Tao đến Vesa.

Băng không hỏi gì thêm. Thy nghĩ:" Mẹ à! Chờ một chút nữa. Con sẽ trả thù cho mẹ". Tiết cuối, Thy về chuẩn bị. Mâc cho mình vest váy công sở đen. Mái tóc nâu cột đuôi ngựa. Lái chiếc xe mui trần đỏ đến tập đoàn Vesa. Thy đến sớm 5 phút. Sau khi mọi người đầy đủ nó nói:

- Thưa quý vị, tôi xin thông báo ông Nguyễn Văn Hoàng sẽ không còn là chủ tịch Vesa.

Mọi người rì rầm. Ông ta đập bàn nói:

- Con..cô Trần. Tại sao như vậy.

Thy quăng cho ông ta tập hồ sơ. Xem xong ông ta tái mét. Thy đưa tập hồ sơ lên cao nói:

- Quý vị! Trong đây là di chúc của ông Hà Minh Khang, chủ tịch trước của Vesa đã để lại toàn bộ tài sản và cả tập đoàn Vesa cho cô con gái là Hà Như Nguyệt. Và bà ấy đã viết sẵn di chúc để lại tất cả cho đứa con gái duy nhất là tôi. Nếu không tin các vị cứ xem.

Thy chuyền tập hồ sơ cho mọi người. Thy tiếp:

- Đáng nhẽ ra chức chủ tịch này không phải của ông Nguyễn Văn Hoàng. Ông ta đã dùng thủ đoạn bỉ ổi để có nó.

Ông ta chưa hết bàn hoàng:

- Sao..conn..con..

Thy nói:

- Các vị có thể về. Tôi có việc nói riêng với ông ta.

Sau khi mọi người ra về. Nó nói:

- Năm xưa, ông dùng thủ đoạn để lừa mẹ tôi rồi tiêu hủt tờ di chúc ấy nhưng không ngờ thất bại. Thật ra mẹ tôi phô ra 2 bản, bản thật mẹ tôi cất giấu rất kĩ không ai biết

Ông ta nói:

- Con đừng quên giờ ta là thông gia của Lê Dương.

Nó nhếch môi:

- Ông nghĩ họ sẽ đồng ý hôn ước khi đoạn video này tung ra sao. Sock đây.

- Đây là...

- Ha..con đó thật giống mẹ nó. Ăn ngủ với trai trước khi lấy chồng.

Vừa lúc ấy, Linh chạy vào dựt USB trên tay Thy. Giằng co một lúc Thy đẩy Linh ra. Do mang giày cao gót nên Linh té xuống đầu đập vô chân bàn. Đang hoàn hồn Thy cản thấy ai đó xô mình. Là Vũ! Vũ chạy vào với Linh vì nghe điện thoại vào trễ. Vừa vào Vũ thấy cảnh Thy xô Linh té. Vũ mắng:

- Em càng ngày càng quá quắt. Dù gì em ấy cũng là em của em.

Thy cười to:

- Ha..em sao..tôi không có gia đình đó. Cả anh và nó đều là chó nư nhau thôi. Như nhau cả mà.

- Em..

- Sao..anh định đánh tôi...

Vũ quay lưng bế Linh. Cũng may không năng vì chân bàn bọc cao su. Thy đứng đó một mình. Khóc sao! Vô nghĩa lắm. Khóc vì hạng người đó. Thật phí phạm...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play