Chapter 12: Thời gian này ngày nào bà Saori cũng đến tìm cô trò chuyện vs cô còn kể cho cô rất nhiều chuyện cười cô rất vui và cũng đã nhận bà làm mẹ điều này khiến ai đó ghen tức vì k bằng, k ai khác chính là hắn...hoàng tử Triaki, hắn tìm mọi cách để ngăn cản bà và mỗi lần cô biết đc thì hắn lại bị ăn 1 cái cốc

-này anh làm gì vậy hả mẹ tôi tới chơi sao anh cứ ngăn cản hoài vậy

-đâu có đâu

-còn cãi-cô giơ tay lên định đánh hắn nhưng lại rụt tay xuống cô cũng chẳng hiểu tại sao lại k muốn đánh hắn nữa cô k nỡ làm hắn đau cô cũng chẳng hiểu mk đang làm cái gì nữa.

-con gái k sao đâu đi vào trong đi-bà đẩy cô vào còn quay lại cười vs hắn làm hắn tức lộn ruột nhưng cũng phải vào theo -con gái ta muốn con về nhà ra mắt mọi ng từ nhỏ con sinh ra chẳng ai trong gia tộc biết đến sự tồn tại của con nay nhân tiện về ta muốn con thay ta làm nốt phần việc của mk

-mẹ..con có biết gì đâu công việc của mẹ sao con có thể làm đc

-đúng đó phu nhân ng định bỏ việc đó hả k hay đâu-hắn kích thêm liền bị bà lôi ra 1 góc to nhỏ

-hoàng tử ng mà muốn làm con rể tôi thì phải thuận theo tôi nếu k tôi phản ứng đến cùng đó

-bà thì làm đc gì ta hạ lệnh thì bà chỉ có đường làm theo thôi chứ k phản đối đc đâu

-ngài...-ta nói trc bà mà mang cô ấy đi ta sẽ tới nhà lật tung lên đó muốn thử thì cứ việc-hắn vênh váo. Cô ở ngoài chẳng biết họ nói gì mà mẹ cô có vẻ căng thẳng tính tò mò trỗi dậy cô đi nhẹ ra chỗ họ đứng nghe lén họ nói-phu nhân ng nghĩ sao về lời của tôi...haha...Yui chỉ là của tôi thôiĐỐP...cô đập lun vô đầu hắn

-ai là của anh muốn chết hả

-cô ấy ra đây lúc nào đấy-hắn nói nhỏ vs bà

-ta cũng đâu có biết-bà nhún vai

-mẹ và anh ta bàn chuyện to nhỏ gì mà k cho con biết z-cô nhìn thẳng vào 2 ng

-k có gì-cả 2 cùng xua tay

-thật k đây

-thật-đồng thanh

-con muốn về nhà thăm mọi người trong nhà

-đc/k đc

-sao anh lại phản đối tôi về nhà tôi thì liên quan gì tới anh mà bày đặt ...xí-đc ta có thể đi ngay-bà vui vẻ ra mặt-''hoàng tử ngài đã thua để lần sau nha tôi sẽ nhờ hoàng tử chăm sóc con bé giùm đấy!! Haha''-''bà đi đi tôi mà bực lên là khỏi phải đi lun mà bà hãy nhớ câu nói của tôi đấy tôi sẽ đến lật tung nhà bà lên''-''thần sẽ đợi'' Khi bà Saori đi hắn chẳng biết trút giận lên ai đành lấy đồ vật ra giải tỏa bằng cách đập phá

~~~~~~~~~~~~~~~

tại gia tộc-chào phu nhân-người hầu lần lượt cúi xuống nhưng bà mặc kệ cứ thế đi thẳng tới đại sảnh-mọi người hôm nay có mặt đông đủ tôi rất vui-bà tươi cười ngồi xuống chiếc ghế cho ng đứng đầu còn cô thì đứng cạnh bà

-chị kêu tụi em tới đây làm gì-1 người phụ nữ nhìn có vẻ trẻ hơn bà đến 10t lận lên tiếng

-đây là con gái tôi nó đã bị thất lạc 16 năm qua và bây h tôi đã tìm thấy con bé-bà giới thiệu cô cho tất cả mọi ng, ai nấy đều xì xầm to nhỏ ''chẳng phải đứa bé năm xưa chết rồi sao?'' ''có phải k z hay là bà ta lấy cớ để giữ chiếc ghế đó'' ''nghe nói năm xưa bà đã hạ sinh 1 bé gái mà nay mới trở về vui quá đi mà''...v.v..mọi ng bàn ra tán vào về cô ng thì đánh giá nhân cách cô, ng thì đánh giá ngoại hình nhưng ai cũng có chung 1 suy nghĩ cô là ng phúc hậu tạo phúc cho con cháu sau này nhưng cũng có ng nghĩ rằng tội nghiệp cho cô vì đẫ để bà Saori lợn dụng.

-thôi k bàn tán nữa hôm nay kết thúc tại đây ai còn gì thắc mắc thì cứ tới phòng tìm ta ta sẽ giải thích đầy đủ cho mà hiểu-bà đưa cô về phòng dặn dò những quy địng trong gia tộc để nhỡ cô có làm gì còn biết đg mà tránh. Đêm xuống cô 1 mk ở trong phòng buồn chán ra ban công ngắm sao, cô nhớ tới hắn bình thường nếu cô thấy chán đã có hắn làm cô vui tự nhiên bây h k có lại thấy nhớ nhớ, cô tự đánh vào đầu mk tại sao lại nhớ tới hắn chứ mk k thích hắn cơ mà đột nhiên cô thấy rùng mk quay đầu lại thấy hắn đứng đó từ lúc nào

-A...-cô kêu lên-tự nhên đứng đây làm gì muốn giết người k cần dao à-cô vuốt ngực trấn an

-cô k phải ng đừng tưởng bở-hắn xỏ tay túi quần đứng dựa vào lan can

-sao anh biết tôi buồn mà tới-cô lỡ thốt lên

-hả..-hắn hỏi lại khi nghe câu nói của cô

-à..k..k có gì-cô xua tay

-ý tôi là anh tới đây làm gì?

-chơi... k đc sao-hắn vẫn giữ gương mặt bất cần đó nhìn cô

-anh rảnh quá nhỉ sao k đi mà làm từ thiện đi-làm từ thiện? -hắn nhìn cô vs ánh mắt..chết chóc

-cô bị điên à CỐP-hắn gõ lên đầu cô 1 cái thật đau

-anh bị điên à đau lắm đó-cô xoa chỗ bị hắn gõ

-đau k-hắn ân cần

-sao k đau anh thử đứng cho tôi đánh xem có đau k-cô nhăn nhó

-k đau đánh làm gì...dám bảo tôi đi làm từ thiện bộ cô bị thiếu máu lên não sao có cần tôi thông cho k

-k cần chỉ cần anh biến đi cho tôi nhờ

-tôi đi đấy nhá... là cô nói đấy-hắn hỏi lại xem ý kiến của cô như thế nào thì cô gật đầu cái rụp hắn liền biến mất lun

-cái tên trời đánh đi thật sao...hơhơ...lại chán chết r....đúng là tên trời đánh mà..-cô lầm bầm

-ma...đây...-hắn ở sau cô dọa ma làm cô giật bắn cả ng

-AAA...ma....mẹ ơi ma...-cô nhảy tưng tưng như ng bị động kinh

-hahaha-hằn cười ngặt nghẽo, cô đã biết trò đùa này là của ai và cô nhìn hắn vs ánh mắt...giết ng k đúng phải là giết quỷ BINH..BỐP...BINH...CỐP..cô đánh hắn k thương tiếc mỗi phát đánh đi liền vs cụm từ ''chết nè''.

-đau...đau...-hắn vừa đỡ vừa kêu

-k đau đánh làm gì bộ tôi rỗi việc hay sao mà xoa bóp cho anh-cô vừa nói vừa đánh hắn.Cốc cốc cốc tiếng gõ cửa vang lên làm gián đoạn hành động trong phòng

-Yui là mẹ đây con mau mở cửa ra

-dạ mẹ đợi con 1 lát-cô chạy ra mở cửa k quên quay lại nói vs hắn

-anh cứ chờ đấy

-con nói chuyện vs ai z-bà Saori vừa vào đã hỏi

-là...à k có ai hết chắc mẹ nghe nhầm thôi-cô nói dối vì k muốn bị mẹ hiểu nhầm nhưng bà đã biết tỏng r còn đâu

-hoàng tử cổng chính có sao ngài k đi lại phải lén lút vào phòng con gái thần z bộ ngài muốn làm gì con gái thần sao-bà nói nhìn thẳng vào chỗ mà hắn đang đứng

-k hổ danh là ng đứng đầu.. mà bà vừa nói cái gì z hả ta k phải kẻ k biết điều đâu đấy bà ăn nói cho cẩn thận vào ta mà hạ lệnh là bà đi lun đấy-hắn vừa châm chọc vừa có vẻ uy nghiêm. Cô đang thấy ngại vì lời nói của bà khi nghe hắn nói như z liền tương lun cho hắn 1 phát

-bớt nói nhảm đi -hòang tử cũng tới bữa r mong ngài ở lại dùng bữa vs gđ chúng tôi-bà ngỏ lời mời

-cái đó là đương nhiên r ..chẳng lẽ ta đi về giờ này sao mệt lắm..-hắn tự đắc

-mặt dày-cô nói đủ để hắn nghe thấy

-đương nhiên mặt ai chả dày cô có thấy ai mặt mỏng chỉ có 1cm chưa-...-cô á khẩu chẳng biết nói thế nào

-mời ngài-bà đưa tay ra rôì đi trc hắn và cô đi sau ai nấy cũng phải há hốc mồm ra nhìn ''sao hoàng tử lại có mặt ở đây?'' ''k thể nào sao hoàng tử lại đi cùng con nhỏ đó chứ mk còn k lại gần đc cơ mà?'' ''hoàng tử tới đây làm gì k biết? Định làm trò gì z?''...đây là những suy nghĩ của thành viên trong gia tộc.

-hoàng tử ng đại giá quang lâm tới gia tộc chúng tôi có việc z?-1phụ nữ lên tiếng

-ta á hả...ừm thì là bà ấy mời đó-hắn chỉ bà k ai nói thêm câu nào hết nhưng ngc lại bà cảm thấy có hơi khó chịu khi hắn xuất hiện ở đây. Ai nấy ăn uống đều mất ngon khi có 1 vị khách k mời mà đến, ng phiền nhất k ai khác chính là cô lúc đầu hắn muốn ngồi cạnh cô cô đành k chấp nhặt bỏ qua cho hắn để hắn ngồi cùng nhưng sau đó hắn đòi đủ thứ nào thì gắp đồ ăn rồi đút cho hắn....ai nấy đều nhìn hắn vs ánh mắt kì quái còn hắn thì ung dung tự đắc nhìn bà Saori mang 1 thông điệp ''bà k cản đc tôi đâu'', bà cũng phải bó tay vs hắn bà tự hỏi tại sao lúc này hắn lại như con nít z chứ. Hắn ăn vạ chán chê r mới về còn k quên cảnh báo-mai tôi lại tới tiếp nha phu nhân-hắn cười rất chi là đểu cáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play