Editor: Thơ Thơ

Lúc Chương Diệc ngồi ở phòng hội nghị quân khu dự thính, đã làm xong chuẩn bị xấu nhất.

Trước tham dự, anh và Chương Liên gặp mặt một lần. Chương Liên nhắc nhở anh việc quan trọng tại hội thính là bình tĩnh, lý trí, không thể lại để cho người của Nhà họ Bạch bắt được bất kỳ nhược điểm nào.

Chương Diệc nghe theo, cả buổi hội thính, có lẽ ngoại trừ lên án và nghi vấn sẽ phản bác hai câu, anh cơ hồ trầm mặc toàn bộ hành trình.

Anh đã ba ngày không có nghỉ ngơi thật tốt, từ bên trên Tinh Mang hào xuống tới, anh liền ngựa không ngừng vó câu chạy tới quân khu. Lúc này ngồi ở trên ghế, anh buồn ngủ đến cơ hồ muốn nhắm mắt lại.

Nhân viên Bí thư đứng dậy, bắt đầu tuyên đọc kết quả xử lý kỷ luật đối với anh.

Lúc nghe đến bốn chữ "Tạm thời cách chức kiểm tra", Chương Diệc khó giải thích được thở phào nhẹ nhõm, thật giống thanh lợi kiếm trên đỉnh đầu này rốt cục đập xuống. Anh đã không cảm giác được đau, ngược lại là thoải mái.

Hội thính kết thúc, Chương Diệc là người cuối cùng đi ra khỏi phòng hội nghị. Ánh sáng mặt trời ngày xuân chiếu ở trên người anh, anh lại không cảm giác được bất kỳ ấm áp nào.

"Tiểu Diệc." Một giọng ôn nhu vang lên ở phía sau anh.

Chương Diệc xoay người, nhìn thấy Chu Dĩ Nam mặc một bộ quân trang thẳng tắp, anh thoạt nhìn lại gầy, sắc mặt tái nhợt đến cơ hồ trong suốt.

"Dĩ Nam." Chương Diệc rất muốn cười cười đối với anh, có thể khóe miệng vung lên, rồi lại thành nụ cười khổ sở. Thơ_Thơ_ddlequydon

"Anh nghe nói kết quả xử lý kỷ luật, xin lỗi, anh không có thể giúp đỡ được gì."

"Có cái gì phải xin lỗi, không có quan hệ với anh." Chương Diệc tự giễu nở nụ cười, "Huống hồ lúc này đang mẫn cảm, tốt nhất anh không nên có liên luỵ gì với em, không phải ngược lại sẽ dính một thân thị phi."

"anh đây, thân thể khá hơn chút nào không?" Chương Diệc giả vờ dễ dàng hỏi.

Trong con ngươi Chu Dĩ Nam xẹt qua một vẻ ảm đạm, mà vẫn cong lên khóe miệng, cười đến nhẹ như mây gió, "Đương nhiên, bây giờ mỗi ngày tôi ngủ chín tiếng, thân thể không thể khá hơn nữa."

"em chưa đi ăn cơm, nếu không đi nhà anh, anh làm cơm cho em ăn." Chu Dĩ Nam đề nghị.

"bây giờ em càng muốn ngủ hơn." Chương Diệc cười khổ.

"Vậy anh cùng em trở lại."

Hai người đồng thời trở về Nhà họ Chương. Thụy Khắc biết Chương Diệc phải quay về, sớm đem đệm chăn phòng ngủ đều cầm phơi. Chương Diệc tiến vào bên trong giường chiếu, liền đắp chăn thẳng ngáp.

"em ngủ trước một lát, nếu anh đói bụng, để Thụy Khắc nấu cơm cho anh ăn. Có tình huống thế nào gọi em." đôi mắt Chương Diệc đều không mở ra được, vẫn không yên lòng mà căn dặn Chu Dĩ Nam.

"Biết rồi, em yên tâm ngủ đi." Chu Dĩ Nam ngồi ở bên giường, tri kỷ mà cởi giày tất cho anh, đắp thêm chăn.

Chờ Chương Diệc hoàn toàn ngủ, Chu Dĩ Nam mới đi ra thư phòng, móc ra màn hình điện tử mang theo bên người, dự định xử lý một ít công sự. Chỉ là anh ngồi xuống còn không tới hai phút, truyền tin Bùi Tịch liền truyền tới.

"Xảy ra vấn đề rồi, anh mau nhìn xem đầu đề tinh tế!" Thơ_Thơ_ddlequydon

Lúc thường Chu Dĩ Nam cũng xem tin tức, tự nhiên rõ ràng đầu đề tinh tế ảnh hưởng to lớn nhất trong phạm vi ngân hà, tin tức truyền thông nổi danh nhất. Anh thấy thần sắc Bùi Tịch lo lắng, bỗng dự cảm đến cái gì, vội vã lên mạng, leo lên trang đầu chính thức của đầu đề tinh tế.

Một nhóm tiêu đề màu đen to thình lình xông vào tầm mắt của anh: tiếp sau sự kiện bạo động Tinh Mang hào: Đương sự Omega tự sát ly kỳ, trước khi chết từng bị trưởng quan hẹn đàm luận.

Tin tức này đơn giản mà nhớ lại sự kiện Tinh Mang hào bạo động từ đầu đến cuối, đối với Omega giấu báo thân phận tiến vào doanh trại đặc chiến làm trái quy tắc hành vi sơ lược, lại cường điệu miêu tả tên Omega này trong lúc học đại học làm sao khắc khổ học tập, sau khi người nhà tiếp được tin tức anh ta tự sát liền bi thống như thế nào, cuối cùng càng không lộ ra dấu vết mà ám chỉ rằng Omega hành động tự sát cùng trưởng quan trước đây tìm anh hẹn đàm luận có vô số liên hệ.

Cái tin tức này mới phát biểu không tới bốn tiếng, cũng đã có hơn 60 vạn lượng xem cùng gần 20 ngàn bình luận, mà bạn bình luận trên mạng cơ hồ nghiêng về một bên mà chỉ trích trưởng quan cao nhất Tinh Mang hào, thậm chí có bình luận bắt đầu hoài nghi là Chương Diệc bức tử Omega kia.

"Các người  không phải không cho đưa tin sao? Làm sao bây giờ huyên náo lớn như vậy?" giọng điệu Bùi Tịch có chút cao, hiển nhiên cho là Chu Dĩ Nam đối với chuyện này cần phải có phần trách nhiệm.

"Hội quân ủy xác thực không cho phép truyền thông trắng trợn đưa tin việc này, có thể là có người ở sau lưng làm khó dễ." Chu Dĩ Nam cau mày, nhanh chóng xem lướt qua tin tương quan: "Tình thế phát triển hơi không khống chế được, tôi cần thiết cùng hội quân ủy thương lượng một chút."

Liền là một bộ quan liêu diễn xuất như thế. Bùi Tịch hừ lạnh một tiếng, hỏi: "Chương Diệc đâu?"

"Ngủ rồi."

"anh ở nhà anh ta hả?" Bùi Tịch chú ý tới bố trí thư phòng có chút quen biết.

Chu Dĩ Nam gật đầu. Thơ_Thơ_ddlequydon

"ngày hôm nay tôi còn có hai cuộc giải phẫu, không có cách nào trôi qua. Anh giúp tôi chăm sóc tốt cho anh ta, hai ngày nay anh ta có chút sốt nhẹ."

"Tôi rõ rồi."

Kết thúc trò chuyện cùng Bùi Tịch, Chu Dĩ Nam liền tiện tay quét tin tức một lần, kết quả mặt trên liên với vài điều "trưởng quan Chương Diệc cao nhất Tinh Mang hào tạm thời cách chức kiểm tra" "trưởng quan Omega tự sát thân vong chịu tạm thời cách chức xử lý kỷ luật" tin tức động thái. Trong lòng anh chìm xuống, điểm tiến vào trong đó một cái, càng xem càng hoảng sợ.

Thông báo xử lý kỷ luật Chương Diệc mới xuống không tới hai giờ, nhà truyền thông này làm sao làm được nhanh như vậy liền báo cáo ra? Hơn nữa ở bề ngoài mấy tin tức này xem như chỉ trình bày sự thực, có thể giữa những hàng chữ lại vô tình hay cố ý ám chỉ quân ủy sẽ có tâm thiên vị Chương Diệc, cho nên mới vẻn vẹn cho anh một cái xử lý kỷ luật tạm thời cách chức. Chẳng lẽ là bên trong hội quân ủy có người...

Lách tách! Đồng hồ Chu Dĩ Nam bỗng vang lên, anh vội vã tiếp lên.
... .......

Hình ảnh Chương Liên di động ở trong không gian, ông cau mày, trong giọng nói không che giấu nổi lo lắng, "Dĩ Nam, cậu khẩn trương mang Tiểu Diệc tìm một chỗ không người tránh một chút."

"Làm sao vậy?" Lúc này Chu Dĩ Nam vẫn cứ lạc quan, sự tình cũng không có đến tình trạng không thể vãn hồi.

"cậu nên thấy được tin tức, mấy năm qua đúng giai đoạn lúc Omega vận động bạo phát bình quyền, chuyện bạo động Tinh Mang hào quá mẫn cảm, người nhà Omega tự sát kia cũng có chút quan hệ với giới truyền thông, cho nên mới càng nháo càng lớn. Hội thính còn chưa có kết thúc thì có phóng viên tìm tới nhà tôi, tôi hoài nghi bọn họ cũng sẽ ở Chương trạch ôm cây đợi thỏ."

"Tốt, vậy tôi lập tức mang Tiểu Diệc đi." Thơ_Thơ_ddlequydon

Chu Dĩ Nam đứng dậy, thời gian đầu tiên gọi Thụy Khắc tới, nói anh thu thập rương hành lý cho Chương Diệc. Anh đứng ở bên cửa sổ liếc mắt đi xuống một cái, quả nhiên thấy trên sân cỏ trước sau có mấy bóng dáng lén lén lút lút chợt lóe.

"Tiểu Diệc, chớ ngủ!" Chu Dĩ Nam bước nhanh đi vào phòng ngủ, xốc chăn Chương Diệc lên, ở trên mặt anh vỗ nhẹ mấy lần.

Chương Diệc ngủ mơ mơ màng màng, bị Chu Dĩ Nam kéo dậy, một hồi mới mở mắt lim dim.

"Làm sao vậy?"

"Có phóng viên, chúng ta nên tránh một chút." Chu Dĩ Nam phủ thêm áo khoác cho anh, đón nhận Thụy Khắc truyền cho rương hành lý, hai người đồng thời đi xuống lầu dưới.

Nghe đến hai chữ phóng viên, ý thức Chương Diệc hỗn độn triệt để thanh tỉnh. Anh liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, giữa không trung còn có mấy chiếc máy chụp hình không người bay qua, sắc mặt anh nhất thời còn đen hơn so với đáy nồi.

"Những phóng viên này muốn làm gì?" Nên lĩnh xử lý kỷ luật anh lĩnh, hai năm lương đều cho Omega tự sát kia coi như tiền an ủi, Chương Diệc không hiểu tại sao những phóng viên này tìm tới cửa.

"Muộn chút giải thích với cậu, chúng ta đi ga ra trước, tránh né máy chụp hình này lại nói."

"Được." Chương Diệc bị anh nắm tay, chỉ cảm thấy một giòng nước ấm chảy qua đáy lòng. Anh nghĩ thầm, mặc kệ phóng viên, mặc kệ xử lý kỷ luật anh đi! Chỉ muốn người này bồi ở bên cạnh anh, như thế nào cũng có thể.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play