Ba ngày sau, Trần Duệ và Paul cùng nhau rời khỏi đế đô Hierro Mogadishu của Long Hoàng đế quốc.
Khác với lúc tới, lần ra đi này có thể nói là xe nhẹ hàng ít, hai người xuất phát vào ban đêm. Chỉ là cuộc sống về đêm của Hierro Mogadishu cũng khá là phong phú cho nên ven đường có không ít người nhìn thấy Paul. Nghị luận là điều không thể tránh khỏi.
Mặc dù thanh âm bàn tán khá là nhỏ, hai người phi ngựa đi cũng khá nhanh nhưng lấy thính lực của Paul thì vẫn nghe rõ mồn một. Sắc mặt hắn không khỏi càng thêm âm trầm, bàn tay nắm chặt lấy dây cương.
Hai người thông qua kiểm tra rồi ra khỏi thành. Vừa ra khỏi cửa thành, Paul ra roi thúc ngựa gần như không muốn mạng nữa. Hắn chạy điên cuồng giống như muốn phát tiết nộ khí trong lòng. Cho đến khi chạy tới môt vùng ngoại ô thì tốc độ mới chậm lại.
"Paul đại nhân!" Trần Duệ làm như hết hơi, thúc ngựa chạy tới từ phía sau.
Hô hấp của Paul dồn dập, bàn tay nắm chặt đến nỗi các đốt xương trắng bệch: "Richard, ta có phải là một kẻ thất bại hay không?"
"Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồn xuôi gió. Thất bại, suy sụp, khốn khó đều là một phần của cuộc sống. Nhưng chỉ cần chúng ta không buông bỏ hy vọng thì suy sụp gì cũng sẽ bị đánh bại. Kẻ thành công chân chính chính là người biết đứng lên từ trong vô số thất bại và suy sụp. Có thể đứng lên thì chí ít chúng ta đã thành công một nửa, còn nếu như ngã xuống thì vĩnh viễn sẽ không còn thành công nữa."
Trần Duệ thúc ngựa đi sóng vai với Paul, nở một nụ cười: "Chí ít, đại nhân đã thành công một nửa."
Paul điều hòa hô hấp, cảm giác đấu chí lại được thiêu đốt lên. Hắn gật đầu: "Hoạn nạn thấy chân tình! Ta rất may mắn khi có được một tùy tùng đồng thời cũng là một người bạn hiền, một người thầy tốt như ngươi! Ta rất hối hận trước kia đã không nghe lời khuyên bảo của ngươi... Yên tâm, lần này ta sẽ chân chính đứng lên. Nhất định ta sẽ trở thành thần điện kỵ sĩ! Đến lúc đó, chúng ta sẽ đường đường chính chính trở về Hierro Mogadishu và ta cũng sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện trong lòng!"
"Ta rất yên tâm." Trần Duệ nói một câu hai ý: "Tin rằng đại nhân sẽ không khiến cho ta thất vọng."
Paul nào biết hàm nghĩa chân chính của câu nói này. Hắn tiếp tục phóng ngựa chạy lên phía trước, lần này tốc độ đã trở lại bình thường. Trần Duệ quay đầu nhìn "Tòa Thành Lấp Lánh" sáng rực phía sau lưng, đè nén thương cảm đang dâng lên tự đáy lòng. Lần này rời đi có lẽ sẽ không bao giờ trở về.
"Nhà" cũng được, "phụ thân" cũng tốt, hay đôi mắt màu lam kia cũng thế, cuối cùng cũng chỉ là người dưng ngược lối mà thôi. Hắn là Trần Duệ. Trần Duệ không thuộc về nơi này.
"Giá!" Trần Duệ quay đầu đi. Dây cương rung lên, hắn nhanh chóng đuổi theo Paul ở phía trước.
Hai người theo đường cũ trở về thành Long Nha. Bởi vì trong điện Quang Minh ở thành Long Nha có truyền tống môn một chiều trực tiếp thông đến Bạch nhai.
Truyền tống môn và truyền tống trận cũng không khác nhau nhiều lắm, đều là lợi dụng nguyên lý của thủy hệ ma pháp. Số lượng truyền tống chịu ảnh hưởng của ma lực và năng lượng cho nên khá hạn chế. Truyền tống môn một chiều này chỉ có thể vào mà không thể ra, hơn nữa người ngoài không thể dùng, chỉ những người được đặc biệt cho phép mới có thể sử dụng.
Mặc dù thành Long Nha chỉ là thành thị biên cảnh của Long Hoàng đế quốc nhưng quy mô của nó hơn xa thành Garden, thậm chí còn vượt qua cả Dương Thiệu vương đô. Tín ngưỡng chi lực ở đây cực kỳ nồng nặc. Thực ra thì ở Long Hoàng đế đô Hierro Mogadishu không thiết lập điện Quang Minh. Trần Duệ cũng hiểu được một chút qua hành động lật bài tẩy ở trận quyết đấu lần này của Rex đại đế.
"Quân quyền thần thụ" là một loại thủ đoạn thông dụng của chế độ thần hóa quân chủ chuyên chế. Nó tuyên dương quyền lực của đế vương là do thần ban tặng, có đủ tính hợp lý và tất nhiên. Ai ngỗ nghịch, tạo phản hoàng quyền thì chính là khinh nhờn thần linh. Nhưng mà có Quang Minh thần điện là đại biểu tối cao cho thần ở nhân gian cho nên quân quyền và thần quyền bề ngoài hòa thuận nhưng kỳ thực không cách nào hóa giải mâu thuẫn.
Loại mâu thuẫn này càng nổi bật ở hai thần thánh đế quốc, dù là Long Hoàng đại đế hay Lam Diệu đại đế về một mặt cũng cần danh nghĩa thần quyền để củng cố sự thống trị, tăng mạnh lực lương. Nhưng mặt khác, nước có thể chở thuyền nhưng cũng có thể lật thuyền. Tất cả các bậc đế vương đều cảm thấy rất kiêng sợ với thần quyền có thể vượt lên trên quân quyền, thậm chí còn coi đó là uy hiếp lớn nhất. Kể cả trong sáng hay trong tối thì họ đều thi triển đủ các thủ đoạn áp chế.
Lịch sử thế giới nhân loại cũng vì loại mâu thuẫn này mà mở ra một chương mới. Thời gian cụ thể xuất hiện Quang Minh thần điện đã không có cách nào tra cứu nhưng điều đáng chú ý là suốt bao nhiêu năm qua, mặc dù các đại đế quốc hưng suy biến đổi nhưng nó vẫn sừng sững không ngã.
Mục sư Adora ở điện Quang Minh trong thành Long Nha là người quen của Paul. Khi biết được tin tức của hắn, mục sư đã tự thân ra cửa nghênh đón.
"Adora đại nhân." Paul nhìn điện Quang Minh giới bị sâm nghiêm hơn lúc thường, liền hỏi: "Hiện tại đã là ban đêm, sao lại còn giới bị như vậy. Có phải trong thành đã phát sinh chuyện gì không?"
Adora gật gật đầu, lại nhìn Trần Duệ một cái. Paul khẽ cười: "Adora đại nhân, giới thiệu một chút! Đây là tùy tùng trung thành nhất của ta, cũng là bằng hữu mà ta tín nhiệm nhất - Quang Minh kỵ sĩ dự bị Richard. Lần này, hắn sẽ tới Bạch nhai cùng ta để tham gia lần chân tuyển thần điện kỵ sĩ này. Có chuyện gì thì ngài cứ nói, không cần phải kiêng dè."
Trong mắt Trần Duệ để lộ ra sự cảm động, trong lòng thì rất khinh thường thủ đoạn mua chuộc lòng người của Paul: một kẻ độc ác có thể vì lợi ích mà cam nguyện tự tay giết chết nữ nhân mình yêu mến thì làm sao có thể tin tưởng ai khác ngoài bản thân mình ra. Tài phú và địa vị của "Richard" rất có giá trị đối với kế hoạch tương lại của Paul. Hơn nữa, trước mắt hắn ta còn rất trung thành cho nên Paul mới phải giở thủ đoạn nắm chặt lấy nhân tài này. Một khi giá trị của "Richard" đã hết hoặc là có một lợi ích càng cao hơn tới đổi, Paul nhất định không chút do dự vứt bỏ hắn.
Adora không khỏi nhìn Trần Duệ thêm mấy lần, gật đầu nói nhỏ: "Hắc Tử Đồ xuất hiện, hơn nữa chúng còn trắng trợn đến nỗi khiến người ta phẫn nộ. Chúng đã vươn tay tới Dương Thiệu vương đô. Kỳ chân tuyển thần điện kỵ sĩ sắp tới tần, chúng chọn lúc này xuất hiện khẳng định là có âm mưu lớn. Trước mắt, bên Bạch nhai kia đã đã khẩn cấp khởi động biện pháp ứng đối, không chỉ xuất động rất nhiều Quang Minh kỵ sĩ mà tài phán trưởng Hughes đại nhân còn tự thân dẫn tài phán viên tới Dương Thiệu vương đô để thanh trừ Hắc Tử Đồ. Điện Quang Minh ở gần vương đô hoặc đế quốc đều nằm trong trạng thái giới bị. Khoảng cách giữa thành Long Nha với Dương Thiệu vương đô cũng không phải quá xa cho nên bên chúng ta cũng phải phòng bị."
Hắc Tử Đồ? Tên gọi này khiến cho Trần Duệ sửng sốt. Từ biểu tình và ngôn ngữ của Adora thì Hắc Tử Đồ chắc hẳn là một thế lực đối lập với Quang Minh giáo hội. Hơn nữa, hành tung của chúng còn rất bí ẩn, người bình thường không hề biết được. Giáo hội coi chúng là kẻ địch lớn.
(Hắc Tử Đồ: Black Death Eater. Black Death Eater thì không biết nó là cái gì nhưng Death Eater là Tử thần Thực tử trong truyện Harry Potter.)
Không ngờ trên thế giới mặt đất, Quang Minh giáo hội gần như che phủ toàn bộ tín ngưỡng của nhân loại lại có địch nhân kiểu này.
"Hiện tượng suy nhược tín ngưỡng tại Dương Thiệu vương đô đã được phát hiện. Tài phán viên đã tra ra được thực tế việc này bắt đầu từ trấn Goudin sau đó là thành Garden, cuối cùng mới tới Dương Thiệu vương đô." Nói tới Hắc Tử Đồ, Adora thu lại nụ cười, biểu tình ngưng trọng: "Đúng rồi, ngươi và Eliza tiểu thư không phải đã từng bị ám sát ở thành Garden sao? Ngay cả mục sư Romana của trấn Goudin cũng bị chết. Chủy Thủ Huynh Đệ hội và Hắc Tử Đồ khẳng định là có quan hệ mật thiết. Hughes đại nhân đã ra lệnh cưỡng chế diệt trừ Chủy Thủ Huynh Đệ hội. Ta tin rằng, không bao lâu nữa Chủy Thủ Huynh Đệ hội sẽ bị rút cả gốc lẫn dễ. Hiện tại đã không còn sớm, hai người ở đây nghỉ ngơi một đêm. Sáng mai, ta sẽ dẫn hai người tới truyền tống môn."
Paul gật đầu: "Vậy làm phiền Adora đại nhân."
Trần Duệ và Paul được sắp xếp nghỉ ngơi trong phòng khách. Adora lại tặng cho Paul không ít lễ vật. Thực ra thì vị mục sư đại nhân này cũng đã nghe được tin tức quyết đấu ở đế đô nhưng hắn ngậm miệng không nhắc một chút nào tới chuyện này, ngược lại còn rất khách khí. Lần này Paul rất có thể sẽ trở thành thần điện kỵ sĩ của Thánh Sơn, cấp bậc vượt xa kẻ phụ trách giáo hội thành thị như hắn và còn ảnh hưởng tới biến động nhân sự không lâu sau đó. Mặc dù Adora cũng có bối cảnh của chính mình nhưng bất kể thế nào thì cứ xây dựng mối quan hệ tốt cũng tốt.
Sau khi Adora rời đi, Trần Duệ hiếu kỳ hỏi: "Paul đại nhân, Hắc Tử Đồ là cái gì vậy?"
"Hắc Tử Đồ là một tín đồ của một giáo hội bí mật. Giáo hội này tôn sùng hủy diệt và hắc ám. Tín đồ của bọn chúng cực kỳ điên cuồng. Hai vạn năm trước, chúng từng giết hại toàn bộ sinh linh của mười tòa thành để hiến tế cho Tà Thần, làm cho toàn bộ thế giới nhân loại phải kinh hãi. Tuy chúng đã bị Quang Minh giáo hội và các quốc gia liên hiệp thanh trừ nhưng vẫn không bị tiêu diệt triệt để mà hành sự lại càng thêm cẩn mật. Chúng chính là một trong số những địch nhân mà Quang Minh giáo hội tối kỵ và cũng nhất quyết phải diệt trừ. Nhưng mà giáo hội này mấy năm gần đây vẫn im hơi lặng tiếng, không hiểu vì sao mà..."
Đồ thành hiến tế? Trần Duệ mơ hồ có cảm giác quen thuộc. Tròng mắt xoay tròn, hắn lại hỏi: "Nếu giáo hội này đã im hơi lặng tiếng thì làm sao có thể phán đoán ra thân phận của mấy tên dị giáo đồ này? Có phải là qua hắc ám ma pháp không? Lúc đầu, ta và Romana mục sư trên đường đi qua một rừng cây đã gặp phải bọn thích khách dùng hắc ám ma pháp đánh lén."
"Không phải hắc ám ma pháp." Paul trầm ngâm một lúc, thấp giọng nói: "Đây là bí mật nội bộ của giáo hội. Ta có thể nói cho ngươi nhưng ngươi nhất định phải bảo mật. Hắc Tử Đồ sở dĩ là địch nhân mà Quang Minh giáo hội úy kỵ nhất là vì bọn chúng có được lực lượng khinh nhờn tín ngưỡng. Chúng có thể biến hóa tín ngưỡng Quang Minh thành lực lượng hủy diệt và tà ác."
Trần Duệ cảm giác tim mình đập thình thịch. Trước kia hắn nghe Adora nói về lộ tuyến "từ trấn Goudin đến thành Garden sau đó là Dương Thiệu vương đô" của Hắc Tử Đồ kia thì đã cảm thấy có chút không đúng. Hiện tại, hắn đã xác định được rồi. "Nguyên hung" không phải Hắc Tử Đồ gì cả, mà là Tu La!
Đây kỳ thực chỉ là một sắp đặt lâm thời của Trần Duệ, bởi vì bản thể và thân ngoại hóa thân có liên hệ kỳ diệu, cho dù ở khoảng cách xa xôi thì hắn vẫn có thể chuyển hóa kết tinh tín ngưỡng như thường. Khi Trần Duệ theo Paul tới Dương Thiệu vương đô, hắn đã lưu thân ngoại hóa thân Tu La lại, mục tiêu là tín ngưỡng chi lực của điện Quang Minh tại vương đô. Hắn muốn đợi cho đến khi Tu La "ăn no" rồi mới thu hồi.
Không ngờ Quang Minh giáo hội đã phát hiện ra. May là Tu La không theo chân Trần Duệ mà vẫn ở Dương Thiệu vương đô hành sự, nếu không lấy lộ tuyến hành và hành động của "Richard" thì nhất định sẽ bị hoài nghi. Càng may mắn hơn là thế giới nhân loại không ngờ lại có cái dạng tồn tại như Hắc Tử Đồ. Chúng đã thay Tu La và bạn Richard cõng một án oan.
Hiện tại, chuyện tín ngưỡng chi lực đã bị Quang Minh giáo hội phát hiện. Suy đi tính lại, Trần Duệ nghĩ là bây giờ nên tới hang ổ của Quang Minh giáo hội, Tu La thì tạm thời thu lại không cho lộ diện.
Ngày mai sẽ tới Bạch nhai, Trần Duệ ngầm xiết chặt nắm tay. Chuyến đi này, hắn phải lấy bằng được tuyết đạt lai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT