Chạng vạng, trong gian phòng của một quán rượu.

"Chỉ là đính hôn thôi sao?" Trần Duệ khẽ cười, nâng chén.

So sánh với những biến hóa nhân sự trọng đại kia thì tin tức đính hôn của Samuel và Joanna chỉ nhỏ bé không đáng kể. Nhưng đối với hai "người trong cuộc" thì đây mới là chuyện trọng yếu nhất. Trải qua đủ loại đau khổ, hai kẻ si tình cuối cùng cũng có thể đến bên nhau.

Samuel vội vàng đứng thẳng người lên, nốc một hơi cạn sạch: "Gia tộc có quy củ của gia tộc. Sau khi đính hôn, chí ít phải ba tháng sau mới có thể cử hành hôn lễ."

"Ngồi xuống đi! Ta nói rồi, đừng có câu thúc quá." Trần Duệ khoát khoát tay với Samuel. "Ta ghét nhất là mấy cái quy củ dài dòng kia."

Samuel ngồi xuống, cười nói: "Điện hạ hiện tại mà trở về hoàng cung thì khẳng định đám hỏi giữa ngài và công chúa Bisi của Lam Diệu đế quốc khẳng định sẽ được tiến hành. Công chúa Bisi được coi là viên mình châu sáng giá nhất của Lam Diệu đế quốc. Đám hỏi này lúc đó bị rất nhiều người nhòm ngó đến đỏ con mắt. Ta có thể khẳng định, đến lúc đó, hôn sự của điện hạ còn có nhiều 'quy củ' hơn so với ta."

Công chúa Bisi? Viên minh châu sáng giá nhất? Trần Duệ nhíu nhíu mày, lắc đầu khinh thường. Công chúa thì có tính là cái gì, nữ hoàng ca còn có nữa là, hơn nữa còn có hai em.

"Thứ này tặng cho ngươi." Trong tay Trần Duệ có thêm một thanh trường đao.

Samuel cung kính tiếp nhận. Trường đao vào tay, mặc dù đã cách một lớp vỏ đao màu đỏ tối (ám hồng) nhưng Samuel đã cảm thấy được một xúc cảm không bình thường. Được Trần Duệ cho phép, Samuel nhẹ nhàng rút đao ra. Một cỗ hàn khí tràn ra khiến Samuel không nhịn được mà rùng mình một cái. Trông thanh đao này không có vẻ gì là hoa lệ cả, cũng không có quang mang chói mắt nhưng khi vung lên thì nhẹ nhàng, đao phong cực kỳ sắc bén. Thân đao màu lam đậm có hoa văn hình vảy vá, trông cổ phác mà thần bí.

Trong lượng và độ dài của thanh đao này cực kỳ phù hợp với Samuel. Hắn càng kinh ngạc hơn khi cảm ứng được thanh đao như có liên hệ với sinh mạng mình, cứ giống như nó là một bộ phận trên thân thể, có thể tùy ý thi triển lực lượng và chiêu thức. Samuel vung vẩy vài đường, liền yêu thích không buông tay.

"Ta sẽ nhanh chóng theo Paul tiến vào Bạch nhai, không cách nào tham gia lễ đính hôn của ngươi, thậm chí cả hôn lễ của ngươi cũng vậy." Trần Duệ nhún nhún vai. "Thanh 'Phi Yên' này là thượng phẩm trong trang bị truyền kỳ cấp. Nó do chính tay ta chế tạo ra. Trừ thuộc tính tăng phúc ra còn có một đặc tính mà ta chắc rằng ngươi rất thích. Ngươi chỉ cần dùng phương pháp đặc thù kích hoạt phù ấn trên đao thì thân đao có thể biến thành những mảnh vụn, vận dụng lực lượng tương ứng thì mảnh vụn lại có thể tự động tụ hợp."

Phi Yên! Rất sắc bén, tạo vết thương thâm sâu, tăng năm thành tốc độ huy động, thông qua thương hại để hấp thu lực lượng địch nhân, bồi bổ cho thể lực của mình.

Thuộc tính đặc biệt: thân đao có phủ đặc tính tổ hợp và phân liệt, có thể phân thành vài trăm mảnh vụn và có thể thu hồi. Trong trạng thái phân liệt văng tung tóe tăng thêm ba thành sát thương.

Lấy tạo nghệ chế khí thuật trước mắt của Trần Duệ thì chế tạo ra trang bị truyền kỳ cấp đã có tỷ lệ rất cao, khác với chế tạo ra chuẩn thần khí rất khó khăn. Trừ trạng thái tâm tình ra còn phải có linh cảm tương ứng, cũng giống như lần trước ở trong phòng thiết thụ hỏa hoa tại chỗ ải nhân miền núi vậy. Nhưng mà đối với Samuel thì thanh đao này tuyệt đối có giá trị không dưới chuẩn thần khí.

Hai mắt Samuel sáng rực lên, bày tay vỗ về Phi Yên như vỗ về chí bảo. Thuộc tính của thanh đao này rất thích hợp với hắn, đặc biệt là thuộc tính phân liệt và tổ hợp. Có thể nói đây chính là bản cải biến của "Thần Quang Diệt Tuyệt". Đúng rồi, chắc chắn là điện hạ đặc biệt chế tác dành riêng cho hắn, khẳng định là tiêu tốn nhiều tâm tư...

Đợi đã! Thượng phẩm truyền kỳ cấp? Tự tay chế tạo?

Samuel đội nhiên nghĩ đến toàn bộ vĩnh hằng hắc sắc dược tề mình từng dùng cũng là lấy được từ tay vị tam điện hạ này. Nội tâm hắn không khỏi rung động kịch liệt: thực lực đỉnh phong thánh cấp! Tông sư dược tề! Còn nữa, ít nhất là đại sư chế khí đỉnh cấp!

Nếu như hiện tại tam điện hạ trở về hoàng cung, lấy thực lực này thì ngài cực kỳ có khả năng trở thành người thừa kế hoàng vị. Vì sao còn muốn...

"Điện hạ!" Samuel hết sức đè chấn động trong lòng xuống. "Xin thứ cho ta cả gan hỏi một câu..."

Trần Duệ lắc đầu, vỗ vỗ Samuel, ngăn câu hỏi của hắn lại: "Mỗi người đều có một chấp niệm cần phải theo đuổi. Cũng giống như ngươi vì Joanna mà bất chấp tất cả tới ma giới lịch duyệt, bất chấp tất cả mạo hiểm tới đảo Bạo Phong... Ta cũng có mục tiêu của mình. Hiện tại, ta không có cách nào nói nhiều với ngươi. Ta chỉ có một thỉnh cầu, không cần biết có chuyện gì phát sinh nhưng khi chưa được ta cho phép thì ngươi không được nói cho bất kỳ ai về thân phận của ta. Nếu như ngươi muốn coi điều này là mệnh lệnh thì nó chính là mệnh lệnh duy nhất của ta."

Samuel không tiếp tục mở miệng dò hỏi nữa, chỉ trịnh trọng gật đầu.

"Được rồi, ta cũng nên đi thôi. Hy vọng khi chúng ta gặp mặt lần thứ hai thì ngươi đã là long kỵ sĩ." Trần Duệ đứng thẳng người lên. "Đúng rồi, người kia... Ài, thôi không có gì, ngươi bảo trọng."

Trần Duệ vốn muốn hỏi, nữ nhân mang mạng che mặt là ai nhưng cuối cùng lại thôi.

Nữ tử mang diện sa kia khẳng định có ràng buộc sâu đậm với Arthur. Nàng khiến cho một bộ phận ý thức có được khi dung hợp với Arthur sinh ra cảm ứng cường liệt, nhưng thế thì làm sao chứ? Arthur là Arthur, còn hắn là hắn!

Long Hoàng đế quốc là nhà của Arthur nhưng không phải nhà của hắn. Hắn chỉ là một người khách ngẫu nhiên tạt qua nơi này mà thôi.

Cũng giống như lời hắn thường nói với những người nữ nhân mà hắn yêu: "Ta là Trần Duệ, Trần của Trần Duệ, Duệ của Trần Duệ."

Một khắc này, hắn đột nhiên rất nhớ các nàng ở ma giới, vô cùng nhớ.

Ma giới.

Ám Nguyệt lãnh địa.

Nhà của nguyên trị an quan, hiện là tài chính quan.

Một đôi mắt xinh đẹp đang nhìn lên hai mặt trăng màu tím. Đôi mắt màu đỏ trong như bảo thạch dường như đang giăng đầy một màn sương khói.

"Này này, Athena, ngây người ra đấy làm gì thế? Nhanh tới đây ăn đi, bằng không sẽ bị bọn Pagliuca chén hết đó." Olivia vẫn còn lúng búng một đống thức ăn trong miệng, tiếng nói không rõ ràng. Thực ra nhìn một đống thức ăn được kéo đến trước mặt hắc long tiểu thư thì người ta cũng biết sức ăn của Pagliuca và Lomond so với Olivia cũng chỉ là đồ đệ gặp sư phụ thôi.

"Biết rồi, Olivia." Athena quay đầu qua, mỉm cười nói.

Delia ở một bên là người từng trải cho nên hiểu rõ tâm tư của Athena. Nàng đưa qua một chén rượu: "Nhớ hắn sao?"

"Ừ." Athena đáp nhẹ một tiếng rồi tiếp lấy chén rượu. Nàng không phải là người có thể giấu diếm tâm tư, nhất là trước mặt người bạn tốt nhất này nữa.

Hôm nay là sinh nhật Delia cho nên mọi người tổ chức một yến tiệc nhỏ. Do hiện tại Katherine đang viếng thăm Đọa Thiên Sứ cho nên nữ hoàng Mejia và công chúa Alice không thể phân thân mà tới tham dự. Lola thì đang tu hành đến lúc quan trọng cho nên cũng không thể đến.

"Xin lỗi." Bên người Luobei, Isabella ngồi ở bàn đối diện mở miệng nói. Trần Duệ đến Tử Vong chi hải tìm ám nguyên tố quân vương đã mất mấy tháng, mãi vẫn chưa có tin tức gì cả. Hành trình nguy hiểm lần này là vì nàng.

Việc này đã sớm không phải là điều bí mật gì với những bằng hữu thân mật này, kể cả quan hệ giữa Isabella và Trần Duệ. Chỉ có Lomond là có vài phần lúng túng, rốt cuộc thì Isabella vẫn là muội muội của phụ thân hắn. Mặc dù ở ma giới thì việc này cũng không tính là cái gì, hơn nữa chuyện này còn bắt nguồn từ hắn.

Đối mặt với Athena và Cơ Á, tiểu thư đầu lĩnh tình báo có chút chột dạ, cảm giác khác hẳn khi gặp Mejia. Từ Lola ra, bình thường Isabella đều tận hết khả năng tránh mặt mọi người, chỉ trốn trong sơn cốc Thải Hồng, ngẫu nhiên tới đế đô giúp đỡ nữ hoàng bệ hạ một chút việc. Lần này sinh nhật Delia, Isabella nhận được thiếp mời của Lomond và nghe được lời xúi dục của bạn tốt Luobei. Nàng nghĩ thời gian của mình cũng không còn nhiều cho nên Isa tiểu thư dứt khoát buông tay.

Thật bất ngờ hoặc cũng có thể xuất phát từ quan hệ đồng tình, Isabella nhìn được sự thân thiện và bao dung trong mắt của Athena. Nó cũng không phải là đặc biệt giả bộ mà là thiện ý chân thành. Điều này ngược lại lại khiến cho man đà la hoa vẫn luôn sắc sảo trầm mặc, mãi cho tới bây giờ mới mở miệng nói chuyện.

"Ngươi không cần phải xin lỗi." Athena lắc đầu cười. "Đổi lại là ta hoặc là một người khác thì chàng chắc chắn cũng sẽ làm như vậy. Ngươi chắc là hiểu rõ con người chàng, cho nên càng phải tin tưởng chàng. Chàng nhất định sẽ trở về, nhanh thôi."

Cơ Á cũng gật đầu. Kỳ thực lúc trước tiểu yêu nữ còn len lén kề tai Athena nói nhỏ, đề nghị ra oai phủ đầu với Isabella. Nhưng khi gặp mặt Isabella, thị nữ mị ma đột nhiên nhớ tới mình trước đây cũng chịu sự giày vò của tâm linh gông xiềng. Lòng thị nữ cũng không cứng nổi nữa.

Câu nói sau cùng kia cũng không phải lần đầu tiên Isabella nghe được. Mũi nàng đột nhiên nghèn nghẹn. Isa quay mặt đi: "Cảm ơn."

"Thực ra ta cũng rất nhớ lão bản, rất nhớ rất nhớ." Hắc long tiểu thư ngồi một bên đột nhiên lên tiếng. Sắc mặt u oán, thuận tay xoa xoa dầu mỡ bên mép. Một đống thức ăn lớn ở trước mặt nàng đã biến mất từ lúc nào, bát đĩa trông cũng sạch bong.

Tiểu yêu nữ phản ứng nhanh nhất, lập tức cảnh giác. Tiểu mẫu long chỉ biết đến ăn và tiền này từ bao giờ lại để ý đến nam nhân?

Thiên hướng suy đoán này khá là có vấn đề, rất hiển nhiên tội lớn nhất không phải quy cho Olivia mà là cho tên nam nhân hoa tâm nào đó.

Athena và Olivia cùng chiến đấu trên chiến trường nên nàng hiểu rõ hắc long tiểu thư hơn Cơ Á nhiều lắm. Nàng chỉ cười xòa. Isabella bên này đã khôi phục lại, hỏi: "Ngươi có phải rất nhớ tiền công của hắn, có phải thời gian phát lương sắp tời rồi hay không?"

Olivia gật đầu, bấm bấm ngón tay: "Tiền công và tất cả đãi ngộ phúc lợi: mỗi ngày là năm mươi hai hắc tinh tệ, mười tử tinh tệ, mười ba bạch tinh tệ... tính ra sau nửa năm, lão bản phải đưa cho ta ba vạn hắc tinh tệ."

Nói đến ba vạn hắc tinh tệ, đôi mắt của hắc long tiểu thư biến thành hình đồng tiền, thiếu chút nữa thì nước miếng cũng chảy ra.

"Chờ đã, cho dù mỗi ngày là năm mươi ba hắc tinh tệ thì nửa năm cũng không đủ một vạn chứ." Cơ Á hiện tại là người phụ trách cho Công Chúa phường tại Ám Nguyệt cho nên nàng vô cùng mẫn cảm với tiền nong. Cũng vì thế, Cơ Á là người đầu tiên phát hiện ra hắc long tiểu thư tính sai.

"Chính xác là chín ngàn năm trăm ba mươi tư hắc tinh tệ. Nửa năm là vừa đúng một trăm tám mươi ba ngày." Isabella nhanh chóng tính toàn ra kết quả. "Olivia, sao ngươi lại tính nó ra thành ba vạn vậy?"

Hắc long tiểu thứ đáp lại một cách hùng hồn: "Không phải là làm tròn sao? Năm mươi hai hắc tinh tệ có thể làm tròn làm một trăm, còn số lẻ phía sau thì ta nhịn đau bỏ qua..."

Isabella: "..."

Mọi người: "..."

"Ai dạy ngươi làm tròn kiểu này? Hơn nữa ngươi còn đem nửa năm tính thành ba trăm ngày." Luobei nói xen một câu. Mặc dù phỉ thúy long tiểu thư không giỏi long ngữ minh văn nhưng về phương diện số học liên quan đến quản lý tài sản thì nàng không hề kém.

Thấy nhiều người nhận ra sai lầm của mình, hắc long tiểu thư ủy khuất nói một câu: "Người ta không giỏi số học cho lắm... Ặc, nhưng mà nếu như tính theo cách của mọi người thì vừa rồi tỷ tỷ còn tính thiếu mấy số lẻ. Đúng ra phải là chín ngàn năm trăm ba mươi bốn hắc tinh tệ, ba mươi tử tinh tệ và bảy mươi chín bạch tinh tệ."

Isabella: "..."

Mọi người: "..."

Hắc long tiểu thư đột nhiên nghĩ tới cái gì, đôi mắt sáng trưng: "Đúng rồi, lão bản còn đáp ứng sẽ đưa thêm thù lao cho phục vụ thiếp thân đặc thù. Phục vụ ngoại ngạch này chắc hẳn sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều..."

"Thiếp thân? Lại còn phục vụ đặc thù? Là cái gì?" Lỗ tai tiểu yêu nữ lại dựng lên lần nữa. Nói đến chuyện "phục vụ đặc thù" thì mấy tỷ muội mị ma vô cùng thành thạo, cho nên lập tức liên tưởng tới một chuyện nào đó.

"Đây là bí mật của ta và lão bản! Không thể nói cho người khác biết." Olivia kiên quyết lắc đầu: "Mama đã từng dạy ra rồi, làm rồng thì phải có chữ tín."

Đến lúc này mọi người đều chú ý tới, ánh mắt mỗi người mỗi khác. Chẳng lẽ thằng cha kia thật sự có quan hệ một chân với Olivia?

Bạn điệt nhi vỗ bàn, đau lòng đau tay, hô lên một câu đầy đố kỵ và hâm mộ: "Gia súc!"

Đôi mắt tiểu yêu nữ xoay tròn, nàng ra đòn sát thủ: "Olivia, ngươi nói bí mật này ra đi. Ta sẽ cho ngươi một trăm hắc tinh tệ."

Mắt Olivia sáng lên, lại lắc đầu: "Mama nói rồi, làm rồng thì phải có ý chí kiên định, không thể dễ dàng dao động lập trường của chính mình."

Mặc dù không phải là kẻ có khuôn phép nhưng Olivia cũng không phải là người... ặc, không phải là rồng có tâm kế! Những lời này rất không khó khiến cho người ta sinh hoài nghi. Thanh âm của Athena lập tức vang lên: "Một ngàn hắc tinh tệ."

"Athena, ngươi thật là người tốt!" Hắc long tiểu thư cảm động đến rơi nước mắt, thật không dễ dàng gì mới đứng vững lại lập trường của mình. "Nhưng mà mama còn dạy ta..."

"Một vạn hắc tinh tệ." Lần này là Isabella! Trong nháy mắt, ba nữ nhân giống như đã lập ra một khế ước, đứng chung trận tuyến chiến địch nhân.

"Mama còn... chờ một chút, một vạn hắc tinh tệ? Không phải là bạch tinh tệ hoặc tử tinh tệ chứ?" Hai mắt Olivia sáng như đèn pha. Hắc long tiểu thư nắm chặt tay Isabella. "Mama... à, tỷ tỷ, tỷ cho ta thật sao?"

Nghe được xưng hô "mama", Isabella dở khóc dở cười. Nàng trách thoát tay cô nàng rồi nói: "Nếu như ngươi thật sự coi ta là tỷ tỷ thì phải nói tất cả bí mật này cho bọn ta biết."

"Ừ ừ!" Hắc long tiểu thứ lập tức nói: "Lão bản nói, phục vụ đặc thù là nếu như có người chặn đường thì ta giúp hắn đánh nhau, nếu như trên đường có ma pháp hỏa lôi thì ta phải giẫm nổ trước, nếu trên đường có hố nước thì ta phải nhảy vào lấp đi..."

Lời này thật sự khiến cho mọi người bất ngờ. Mặc dù hiệp ước kia có chút bóc lột và ngược đãi người lao động nhưng lại không hề có nội dung như trong tưởng tượng. Mấy tên đang muốn xem kịch vui liền cảm thấy thất vọng.

"Chỉ vậy thôi sao? Isabella lo lắng truy hỏi một câu.

"Đương nhiên là còn nữa, trí nhớ ta rất tốt nhá." Olivia đắc ý nói: "Lão bản còn nói. Ta ở bên người tỷ tỷ, nếu như có nam nhân nào dám bén mảng tới gần tỷ tỷ thì ta phải đánh hắn thành đầu heo. Nếu như cửa nhà tỷ tỷ khóa thì ta phải giúp lão bản lén mở ra. Nếu như lão bản trèo tường vào nhà tỷ tỷ thì ta phải xem như không nhìn thấy. Nếu như lão bản muốn xxx tỷ tỷ thì ta phải giúp hắn canh cửa... À phải, xxx là cái gì thế? Có ăn được không?"

Isabella: "..."

Mọi người: "..."

Tỷ tỷ trong miệng hắc long tiểu thư trừ Isabella thì không còn ai khác cả. Lúc này, mấy ánh mắt đều nhất tề chuyển tới trên mình tiểu thư đầu lĩnh tình báo. Không ngờ tự mình bỏ ra một vạn hắc tinh tệ lại mua một bàn own goal (phản lưới), khuôn mặt Isa tiểu thư lập tức đỏ hồng.

Long đại gia và bạn điệt nhi ngồi một bên quay ra nhìn nhau một cái rồi cả hai cùng căm phẫn sôi sục hét lên: "Cầm thú!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play