Hơi thở khủng bố mang theo tính hủy diệt mạnh mẽ tràn đến. Dùng trình độ tinh thần lực hiện tại của mình, Trần Duệ đã cảm thấy rõ ràng bên trong hơi thở kia có một cỗ oán hận làm linh hồn phải run rẩy.

Trong trí nhớ của hắn hiện lên hình ảnh một người tràn ngập lửa đỏ, cầm một thanh cự kiếm, hình ảnh này khiến hắn không thể không rùng mình một cái.

Đây chính là một tồn tại có thể miểu sát cường giả cấp ma đế!

Thí luyện của văn minh luyện kim thượng cổ chỉ là mộng cảnh do lĩnh vực quốc độ chế tạo ra, mô phỏng lại chiến tranh năm đó giữa văn minh luyện kim và bộ tộc Thâm Uyên năm đó. Trong thực tế, lực lượng của bộ tộc này so với những gì trong ảo cảnh chí có mạnh hơn chứ không có kém. Còn kẻ cầm trong tay cự kiếm kia, bản thân là cường giả đứng đầu kim tự tháp của Thâm Uyên, hắn hoàn toàn có thực lực chém giết một ma đế trong nháy mắt!

Thứ xuất hiện trước mặt Trần Duệ bây giờ cũng không phải là một ảo ảnh, nói thực ra cũng không phải là trong hang động ngoài hoang địa mà là Thâm Uyên chân chính, giống như lần trước hắn đụng phải ở sơn cốc Thủy Tinh. Chung quang đầy rẫy dung nham nóng chảy chưa phun trào.

Đường thoát hiện giờ của Trần Duệ chỉ có duy nhất Tinh Không chi môn. Như lần trước, lần này tinh điểm gần nhất của Tinh Không chi môn được thiết lập tại Bạch Linh thành. Một khi hắn đã quay lại đó, coi như hành động ngày hôm nay đã tuyên bố thất bại. Chỉ cần Sicari tỉnh lại thì hắn nhất định sẽ buông tha cho cái trụ sở này. Lần sau muốn tìm ra hắn chắc chắn sẽ khó khăn hơn nhiều, kế hoạch cho lãnh địa Bạch Linh cũng sẽ bị phá hủy trong tích tắc, ảnh hưởng trực tiếp đến sinh tử của Ám Nguyệt.

Cái hơi thở hủy diệt phía trước vốn đang ở rất xa trong nháy mắt đã kéo lại khoảng cách. Trần Duệ cắn răng một cái. Tuy nhiên hắn không thi triển Tinh Không chi môn mà cầm ra một đồ vật khác, một cái huy chương màu đỏ có chạm khắc hoa văn hình rắn kì lạ, chính là cái được Satan đưa cho tại thần sơn Sekeruide.

Trong lòng Trần Duệ biết rõ cái huy chương cùng với một tia lực lượng bán thần mà Satan cho hắn cũng không phải xuất phát từ lòng tốt gì. Tuy nhiên, nhìn vào hoàn cảnh trước mắt thì gọi tên Satan đó ra chính là biện pháp tốt nhất.

Trong tầm mắt của Trần Duệ đã xuất hiện một thân ảnh, ước chừng cao hơn hai trăm thước. Trên lý thuyết, lấy thị lực của Trần Duệ phải nhìn thấy vô cùng rõ ràng nhưng thân ảnh đó lại có vẻ vô cùng mơ hồ. Hắn chỉ có thể nhìn thấy đây là một thân hình mang theo một đôi cánh bằng xương sau lưng và cầm trên tay một thanh cự kiếm. Thứ duy nhất rõ ràng ở đây là sự oán hận đủ để hủy diệt linh hồn.

Đúng là Thâm uyên lãnh chủ!

Nếu chỉ là khích ma hoặc là bạo ma thì coi như xong, cho dù là liệt diễm ma nữ thì hắn cũng có sức đánh một trận. Tuy nhiên trước mắt hắn hiện tại là là một tồn tại có thể trực tiếp miễu sát hơn mười con thạch anh cự thú có thực lực cấp ma đế!

Cho dù một Thâm uyên lãnh chủ không nằm trong phạm vi của phân tích chi nhãn nhưng chỉ cần loại hơi thở vượt qua không gian và khoảng cách này là có thể đoán ra được kết quả của phân tích chi nhãn tuyệt đối là "cực kỳ nguy hiểm"!

Trong lòng Trần Duệ liền run lên, lập tức đem lực lượng ngưng tụ về cái huy chương đầu rắn. Trung tâm của cái huy chương liền phát ra ánh sáng màu đỏ sậm. Trần Duệ tăng lực một cái, cả cái huy chương liền vỡ ra.

Thân ảnh mang theo hơi thở hủy diệt cũng không tiếp cận lần nữa, chỉ đứng từ xa nhìn kẻ xâm nhập này. Mặc dù hai bên vẫn cách khá xa nhưng loại sát khí vô hình áp bách vô cùng này vẫn khiến cho tâm linh Trần Duệ chấn động.

Đối diện với một tên địch nhân đáng sợ đó, muốn nói trong lòng hắn không sợ hãi là giả. Tuy nhiên nếu chỉ sợ hãi thì chỉ có thể chết nhanh hơn. Trần Duệ nhanh chóng hoàn toàn ổn định lại tâm thần, tinh thần lực cấp S+ của hắn nhanh được triển khai hoàn toàn, tập trung hết vào cái thân hình đại biểu cho tử vong kia.

Bỗng dưng, trong lòng hắn dâng lên một cái cảm giác cực độ nguy hiểm. Sau đó, tinh thần lực đang được tập trung cao độ liền cảm thấy dường như cái cự kiếm kia đang chém về phía này. Trước tầm mắt của hắn, không khí trở nên vặn vẹo. Một cỗ hơi thở đáng sợ mang theo cảm giác tử vong mãnh liệt hướng về phía trước chém tới, mặt đất chắc chắn xuất hiện một vết rách khủng khiếp, nham thạch nóng chảy ở hai bên bị áp bách mãnh liệt phun ra hai bên như suối.

Nếu kiếm này đánh trúng thì coi như Trần Duệ có khả năng tái sinh cùng Tinh Thể chi năng thì tay chân và linh hồn cũng sẽ bị kiếm khí khủng bố kia hoàn toàn ăn mòn.

Trong lúc trong lòng Trần Duệ sinh ra báo động, hào quang vốn đã xuất hiện nãy giờ kia liền từ trong tay hắn tách ra chắn trước người. Sự thật đã chứng minh việc mở huy chương kia từ đầu đã cứu mạng hắn. Khí tức kia còn nhanh hơn so với dự đoán, đánh trúng tay hắn. Một khí tức mang theo áp lực cực lớn nhất thời truyền tới. Trần Duệ cảm thấy nguy cơ trước nay chưa từng có, tinh thần tập trung cao độ ở hai tay, áp bách đủ chặt đứt núi non kia dưới sự khống chế của kỹ năng Di Tinh bị hoán đổi vị trí không ngừng. Nham thạch cùng vách tường hai bên dưới lực lượng khủng bố kia cũng bị biến dạng bởi loại lực lượng khủng bố này.

Thâm uyên lãnh chủ chỉ cần chém ra một kiếm. Nó không chỉ có uy lực vô cùng lớn mà còn kéo dài vượt quá tưởng tượng, kéo dài liên miên. Trần Duệ cảm thấy vô cùng căng thẳng, thời gian mười giây của Di Tinh cũng nhanh chóng kết thúc, thế mà uy lực của kiếm này vẫn không hề có xu hướng suy giảm!

Ánh sáng trong tay Trần Duệ cuối cùng cũng biến mất, khí tức khủng bố kia nhanh chóng đem thân thể hắn chia thành hai nửa, không, phải nói là vô số mảnh nhỏ, nói đúng hơn là vô số ma ruồi đang di động.

Hóa ruồi thuật của Phệ Thần mặt nạ!

Ma ruồi bay đi, tránh thoát phạm vi của kiếm khí khủng bố kia. Sau đó, chúng tụ tập lại thành thân thể của Trần Duệ. Lúc này, đạo kiếm khí đáng sợ kia mới dần dần biến mất.

Đây cũng chỉ là một kiếm tùy ý từ hơn trăm mét mà thôi!

Sắc mặt của Trần Duệ trở nên căng thẳng hơn, lực lượng của Thâm uyên lãnh chủ vượt xa tưởng tượng của hắn. Cho dù là mấy cường giả ma đế đỉnh phong như Katherine, Pagiluca, Ám nguyên tố quân vương cũng không thể tạo cho hắn áp bức đáng sợ như thế. Chẳng lẻ lực lượng của Thâm uyên lãnh chủ đã đạt đến ...

Chỗ này cách thần sơn Sekeruide cả nghìn vạn dặm, Trần Duệ cũng không biết Satan kia khi nào và dùng cách gì đến đây. Một khi đã quyết định thì chuyện duy nhất cần làm bây giờ chỉ có thể là chờ đợi, quay về phía Thâm uyên lãnh chủ này.

Hiện tại, hai kỹ năng bảo mệnh là Hóa Ruồi và Di Tinh cũng đã dùng xong, nếu lại đến một kiếm như thế này thì Trần Duệ không dám xác định là mình còn có thể tránh né nữa hay không.

Vì thế, hăn đưa ra một cái quyết định vô cùng can đảm, chủ động đi công kích!

Xung quanh Trần Duệ xuất hiện vô số Tinh Thần chi tương, các tố chất thân thể nhanh chóng được cường hóa, trong thời gian hữu hiệu này, tinh vực có thể được lặp lại nhiều lần. Cùng lúc đó, nham thạch nóng chảy ở bốn phía dường như bị một loại hàn ý làm đọng lại. Phần nham thạch bị kiếm khí ép cho phun trào lần trước liền dần lắng xuống, nhanh chóng kết thành băng rồi tràn về phía Thâm uyên lãnh chủ.

Thân ảnh mơ hồ kia cũng không có công kích, không phòng thủ, chỉ chăm chăm nhìn vào dải băng lạnh giá đang kéo đến, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Hô! Một tiếng động phát ra. Ngọn lửa màu đen quanh người hắn cũng đã biến thành màu đỏ. Một con rồng lửa mang theo đầy lửa trên mình gầm lên một tiếng giận dữ rồi bay ra. Nó giương nanh múa vuốt lao tới Thâm uyên lãnh chủ mang theo uy thế kinh người.

Thâm uyên lãnh chủ vẫn không động đậy, ngay tại thời khắc Viêm Long sắp tiếp cận thân thể hắn, Trần Duệ thông qua ý thức cảm giác đã cảm nhận được hắn có chút giật giật, sau đó thanh kiếm kia biến mất trong nháy măt rồi trở về chỗ cũ.

Rồng lửa kia đang tiến lên bỗng dừng lại một cái, thời gian dường như đọng lại. Tiếp theo, gần như trong chớp mắt, con rồng lửa kia liền đầu đuôi chia hai, cả thân thể bị vặn vẹo không ngừng rồi bị phân cắt ra. Băng cứng do Đông chi vực tạo ra cũng nhanh chóng bị hòa tan, nham thạch nóng chảy nhanh chóng chiếm lại tình thế.

Ở trạng thái Ngự tinh biến, lấy Tinh Vực phối hợp với Đông chi vực để phát ra một chiêu công kích Viêm Long Sát cực mạnh mà lại bị đánh tan hoàn toàn, hơn nữa, phản kích từ đối thủ mặc dù đã phá hủy con rồng lửa kia nhưng vẫn còn dư lực kéo về phía Trần Duệ.

Một kiếm này mang theo uy lực còn hơn cả kiếm đầu tiên!

Vốn ác chiến với Sicari một thời gian khá lâu trước đó, lần này Trần Duệ lại hao phí rất nhiều lực lượng cho Viêm Long Sát, trạng thái Ngự Tinh Biến đã nhanh chóng báo động. Đối mặt với kiếm thứ hai, cả hai kỹ năng Di Tinh và Hóa Ruồi đều không thể khởi động. Tình thế vô cùng nguy cấp! May thay, hắn còn một cái lá chắn, một trong bảy thần khí của ma giới, Ma thuẫn, một nửa của Huyễn Ma thuẫn.

Trần Duệ nhẩm niệm trong lòng, một cái khiên mang theo hoa văn cổ xưa màu vàng nhạt liền xuất hiện trong tay hắn. Xung quang thân thể cũng hiện ra một vòng bảo hộ màu lam. Kiếm khí hủy diệt kia vừa đánh tan rồng lửa đã nhanh chóng phá nát lồng phòng hộ mà chém vào tấm chắn màu vàng kia.

Keng!

Âm thanh va chạm giữa kiếm khí và tấm khiên làm nham thạch xung quanh cũng hiện lên từng đợt sóng lăn tăn. Trần Duệ cũng bị đẩy ra xa như bị một lực lượng vô hình kéo đi vậy.

Tuy Ma thuẫn có thể hấp thu thương tổn bổ sung thể lực nhưng lực công kích lần này cũng quá lớn rồi, Tinh Thân khải giáp cũng đã phải xuất hiện vết rạn. Một số mãnh vở nhỏ tung bay vào trong không khí, chốc lát liền biến mất. Trần Duệ cũng bị lực lượng này kéo trái kéo phải qua vô số nham thạch, cuối cùng tới trước một bức tường mới có thể dừng lại.

Áo giáp trên người Trần Duệ đã thê thảm sắp không chịu nổi, thất khiếu đổ máu. Ma thuẫn ở trước không có dấu vết bị tổn thương nhưng hai tay hắn đã trở nên run rẩy, không thể cầm nổi lá chắn nữa.

Uy lực của một kiếm lại có thể lớn đến mức này!

Nếu có kiếm thứ ba, chắc chắn Ma thuẫn có thể chống được nhưng hắn thì tuyệt đối ngăn không nổi nữa, chẳng lẽ phải mở Tinh Không chi môn.

Thâm uyên lãnh chủ thấy kiếm thứ hai của hắn cũng bị chặn lại liền kinh ngạc hơn. Trong lúc hắn đang muốn đánh ra kiếm thứ ba thì không gian đã trở nên vặn vẹo, từng luồng dao động kì lại từ không trung tản ra. Trần Duệ liền thu lại trạng thái Ngự Tinh, Ma Thuẫn cũng biến mất.

Không gian giữa không trung giống như bị vỡ ra, một cái lỗ hổng bất qui tắc xuất hiện, thân ảnh một nam tử có chút quen thuộc xuất hiện.

Chủng tộc: không thể phán đoán.

Tổng hợp lực: không thể đánh giá

Phân tích: cực độ nguy hiểm

Thực tế, ngay lúc không gian nứt ra thì phân tích chi nhãn đã cho Trần Duệ thấy tư liệu rồi, bóng người xuất hiện sau đó chỉ chứng thực rằng phía trước không phải là ảo ảnh thôi.

Một người đàn ông khá trẻ tuổi xuất hiện, cũng không mang theo hơi thở đáng sợ như Thâm uyên lãnh chủ. Người đàn ông trông rất bình thường. Người này “bình thường” đến mức cảm giác như hắn đã hòa cùng đất trời thành một khối, bất kể vị trí nào trên cơ thể đều khiến người ta sinh ra cảm giác ngưỡng mộ.

Cường giả cấp bán thần của Sekeruide, Satan!

Satan cũng không nhìn Trần Duệ mà tập trung ngay vào Thâm uyên lãnh chủ. Kẻ kia cũng vậy, đôi mắt đỏ kia khẩn trương nhìn lại hắn.

Bằng cảm giác, Trần Duệ dường như cảm thấy Thâm uyên lãnh chủ động một cái, cầm mũi kiếm đang cắm trên mặt đất chĩa vào Satan. Mũi kiếm rung nhè nhẹ, chung quanh không gian xuất hiện vô số dấu vết gãy nứt. Hắn đã dùng tốc độ cực nhanh chém ra mấy trăm kiếm trong chốc lát.

Trần Duệ vội nhắm mắt lại. Thị giác của hắn lúc này đã không thể theo kịp động tác của đối phương, chỉ có thể dùng tinh thần lực mà miễn cưỡng theo được quĩ đạo của nó.

Hai người dường như đang giằng co trong ảo ảnh nhưng không gian chung quanh gần như bị chém vỡ ra từng mãnh, phân chia ra vô số khu vực khác nhau.

Kiếm của Thâm uyên lãnh chủ tuy có đáng sợ nhưng Satan càng thêm đáng sợ hơn, đứng lơ lửng trên không. Từ nãy hắn vẫn chưa có nhúc nhích gì, cũng không biết làm cái gì mà khiến đối phương điên cuồng tấn công.

Dường như Trần Duệ có cảm giác Satan đang tiến công, còn kẻ kia lại ở thế phòng thủ.

Hơi thở oán hận của Thâm uyên lãnh chủ ngày càng thu lại, cuối cùng nổ mạnh một cái làm cả không gian chấn động. Trần Duệ lúc này mới mở mắt ra. Hắn phát hiện ra Thâm uyên lãnh chủ đã không còn nữa, nham thạch nóng chảy ở vài trăm thước chung quanh cũng đã đông lại thành tinh thể màu xanh theo cách không thể tưởng tượng nổi. Ở giữa hiện giờ là một cái hang động hình quạt cực kì lớn, cũng bị tinh thể che lấp, có lẽ đây là dấu vết của lãnh chúa bị đánh chết.

Satan nhẹ nhàng nâng hai tay lên. Trần Duệ chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, hình ảnh chung quanh liền bị biến đổi. Rừng cây xanh tươi từ từ hiện ra nhìn quen quen - chính là núi Sekeruide.

Trần Duệ bị sốc một cái, chả lẽ Satan "dọn" cả thần sơn Sekeruide đến đây? Không đâu, chắc lại là một loại ảo ảnh, hẳn là loại ảo ảnh xuyên lĩnh vực rồi.

Hình ảnh núi Sekeruide dường như đang căn nuốt Huyết Hải khiến hình ảnh của nó mờ nhạt dần.

Satan giờ đã đáp xuống đất, liếc nhìn Trần Duệ một cái: "Có lẽ ta gọi ngươi là Simon đi. Ngươi làm ta thật sự kinh ngạc."

"Xin chào Satan đại nhân!" Trần Duệ cung kính cúi người ra lễ, bày ra một cái bộ dáng được sủng ái mà lo sợ "Đại nhân quá khen, đây là do người xuất hiện đúng lúc đánh chết con quái vật đáng sợ kia nếu không ta đã chết rồi!"

Nhìn qua cuộc chiến đấu giữa lãnh chúa và Satan, Trần Duệ nhận ra hai kiếm trước đây căn bản không phải là toàn lực. Satan lại có thể hoàn toàn đánh bại Thâm uyên lãnh chủ, chỉ cần suy nghĩ một ít cũng biết được thực lực người ta đến mức nào. Mặc dù biết tên bán thần này có bụng dạ khó lường nhưng Trần Duệ cũng không dám lãnh đạm. Muốn tiêu diệt hắn, người ta chỉ động một ngón tay là đủ, hắn cũng chả kịp tiến vào Tinh Không chi môn.

"Ta cũng không đánh chết nó, đây chỉ là một cái hình chiếu thôi. Nếu là chân thân, ta cũng không thể tiêu diệt nhanh như vậy được" Lời nói của Satan làm Trần Duệ âm thầm kinh ngac, mới chỉ là hình chiếu đã mạnh thế này thì chân chính Thâm uyên lãnh chủ hẳn là có thể chống lại cường giả bán thần, cho dù chưa đến cấp độ đó thì cũng đã hơn xa trình độ của một ma đế.

Trần Duệ cảm giác được nhận thức của mình với tầng thực lực trên Ma đế có thêm một hiểu biết mới, Satan liền nói tiếp: "Ngươi khiến ta kinh ngạc ở ba chuyện. Đầu tiên, tốc độ phát triển của ngươi quá nhanh so với tưởng tượng của ta, mới đây đã hấp thu tinh hoa lực rồi đạt tới ma hoàng đỉnh phong, hơn nữa tinh thần lực có có dị biến. Thứ hai, ngươi lại có thể đụng phải bộ tộc Thâm Uyên một lần nữa, nếu đây là do vận khí mang lại thì ta cũng phải thở dài với vận khí của ngươi. Thứ ba, ngươi lại có thể ngăn cản được hai kiếm của Thâm uyên lãnh chủ, đây là chuyện cho dù là ma đế cũng khó làm được."

Satan mỉm cười: "Ta cũng không ép ngươi giải thích, tuy nhiên cái hình chiếu này đối với lĩnh vực quốc độ của ta coi như là con mồi ngon. Ngươi có thể để ta đáp ứng một cái điều kiện, nói đi!"

Điều kiện? Trần Duệ liền bị chấn động một cái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play