Bên trong lĩnh vực Hera chi luân, hắc động khủng bố đang điên cuồng cắn nuốt tất cả, một số thủ vệ và tử sĩ đến sau vừa chạy tới đại sảnh liền bị hắc động nuốt chửng, không còn dấu vết.

Sicari liên tục thi triển hơn chục loại thủ đoạn có công kích, có phòng thủ nhưng đều không thể át chế được loại lực cắn nuốt đáng sợ này. Phải biết rằng sức mạnh mà hắc động đang cắn nuốt không phải là loại lực lượng bình thường, mà là tín ngưỡng lực hắn đã phí rất nhiều tâm cơ tích lũy bao năm nay mới có được.

Tín ngưỡng chi lực giúp Sicari từ một ma hoàng bình thường tăng nhanh đến ma đế cấp, sau đó không cần năm năm đã củng cố sơ đoạn, gần đây còn có cảm giác sắp đột phá đến trung đoạn nữa, chỉ năm năm thời gian có thể đạt đến trình độ như vậy có thể nói là tuyệt thế kỳ tài cũng không ngoa. Dựa vào công dụng đặc thù của Hera chi luân cùng với ân tứ của vị “chủ nhân” gì đó, việc đoạt đến ma đế cấp đỉnh phong chỉ là vấn đề thời gian thôi, không chừng hắn còn có cơ hội trở thành bán thần trong truyền thuyết cũng không chừng.

Sicari sở dĩ vẫn ẩn giấu thực lực, thậm chí giả ngu để qua mặt đế đô, chính là để tích lũy năng lực, tương lai “Nhất phi trùng thiên” chấn kinh ma giới! Một khi kế hoạch thành công thì dù là Ám Nguyệt hay Hắc Diệu đều sẽ tranh nhau thần phục hắn, không chỉ đế quốc Đọa Thiên Sứ mà cả thảy Ma giới cũng sẽ bị hắn giẫm đạp dưới chân!

Điều mà Sicari không nghĩ đến chính là ngày hôm nay lại đụng vào một địch nhân như thế này, tín ngưỡng lực hắn khổ cực tích góp không ngờ trở thành đồ ăn cho đối phương!

Ánh sáng trong đại sảnh lúc sáng lúc tối, những cây cột thẳng đứng dưới lực cắn nuốt khủng bố của hắc động trở nên uốn khúc, cảnh tượng vô cùng kỳ quái, toàn bộ lĩnh vực bắt đầu rung lên không ngừng.

Sicari càng run hơn nữa, Hera chi luân là chỗ dựa lớn nhất của hắn, đồng thời cũng là bí mật trọng yếu nhất để hắn có được lực lượng như bây giờ, lúc này đây Hera chi luân sắp bị hủy, làm cho tim gan phèo phổi của hắn đều ứa máu.

Hắc động dường như muốn nuốt chửng mọi thứ, lực lượng của Hera chi luân đang yếu dần, Sicari đã hoàn toàn bất lực, hiện giờ hắn chỉ có thể dùng hết sức bảo hộ chính mình tạm thời không bị hắc động khi cắn nuốt mà thôi.

“ẦM!”

Sau một tiếng nổ mãnh liệt, không gian bên trong đại sảnh trở lại như cũ, nhiều cây cột và mặt đất đã biến mất, hắc động cuối cùng cũng nhỏ dần, lực cắn nuốt suy yếu nhanh chóng.

“Không!” Sicari tê tâm liệt phế kêu lên thảm thiết, thất khiếu chảy máu. Lĩnh vực của hắn cùng với một bộ phận linh hồn đã hợp thành một thể với Hera chi luân, giờ lại bị cắn nuốt hoàn toàn, làm cho tín ngưỡng lực tan biến và bản thân hắn cũng bị thương nghiêm trọng. Thương tích bên ngoài chẳng là gì so với nỗi sợ hãi và hối hận trong nội tâm hắn, đó chính là hy vọng bước lên đỉnh cao của sức mạnh và quyền thế, còn có vị thần bí chủ nhân kia… Hết rồi! Toàn bộ mất hết rồi!

Sau khi hắc động tan biến, hiện ra trước mặt chính là vị địch nhân khủng bố mặc giáp trụ màu đen kia, khi Sicari đối mặt với đôi mắt quỷ dị lộ ra sau bộ giáp sắt thì linh hồn sút chút nữa sinh ra ảo giác bị giết chết, trong không khí kinh khủng đó, giáp trụ màu đen có sự biến hóa, trở lại màu sắc nguyên bản của tinh thần, ánh mắt chứa khí tức hủy diệt cũng tan biến, trở nên tràn đầy phẫn nộ.

Trần Duệ lúc này đang cực kỳ tức giận, phần lớn là do ảnh hưởng của Tu La, mỗi lần thi triển ngự tinh biến thì ý chí lực của Tu La sẽ tăng mạnh, rất khó áp chế. Lần này hắn vốn cũng có chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng không ngờ Tu La lại ngoài ý muốn dùng chiêu tự thiêu đốt ý chí để thoát ra.

Thiêu đốt ý chí cũng giống như thiêu đốt sinh mệnh vậy, dù thành công thì cũng đại thương nguyên khí. Và cuối cùng Tu La đã dùng phương pháp này mà tạm thời điều khiển thân thể, một hơi đem Hera chi luân có ẩn chứa tín ngưỡng lực cắn nuốt mất.

Trần Duệ có thể cảm ứng được sau khi Tu La cắn nuốt Hera chi luân dường như ý thức bị tổn thương lớn đã hôn mê, xem ra sau này có một khoảng thời gian thoải mái rồi. Nhưng mà trong lòng hắn lại cảm thấy bất an nhiều hơn, Tu La không phải ngu, không thể nào tự nhiên trả giá lớn như thế chỉ để cắn nuốt Hera chi luân, chắc chắn là vì một lý do nào đó.

Trần Duệ đột nhiên nghĩ đến lúc thời tại cùng Nero chiến đấu, Tu La đem Nero máu thịt cùng lực lượng hấp thu hết, nhưng khi hấp thu lực lượng ma đế cấp của Nero thì không có sử dụng trên hóa thân hay chính bản thân, không biết biến đi đâu mất, trước đó cắn nuốt lực lượng linh hồn của bán thần cũng như thế, có thể đây là một ẩn họa rất đáng sợ.

Những ý niệm này cũng chỉ chớp qua trong đầu Trần Duệ mà thôi, hắn bây giờ không có rãnh nghĩ chuyện đấy, bởi vì trước mắt hắn còn có một tên địch nhân quan trọng cần thu thập.

Tâm niệm Trần Duệ vừa động, quanh người Sicari hiện ra vô số tinh thần chi tướng bán trong suốt, lực lượng nhanh chóng bị hạ thấp. Sicari trước kia từng thấy qua Trần Duệ thi triển qua loại lĩnh vực kỳ dị này lúc đối phó với tử sĩ, nhưng hắn thực sự không tin được có loại lực lượng gây suy yếu mạnh như vậy, với thương thế hiện nay của cơ thể hắn cơ hồ không có sức để chống lại. Hắn chưa kịp hành động thì công kích của Trần Duệ đã tới, trùng điệp chi lực tầng tầng lớp lớp bạo phát ra, Sicari đành phải vận hắc viêm vào hai tay ngăn lại, do mất hết tín ngưỡng lực và Hera chi luân lĩnh vực, lực lượng lại giảm mạnh nên thân hình hắn bị một quyền này đánh bay ngược ra xa, trên người liên tục phát ra tiếng vỡ vụn, giáp trụ màu hồng của hắn xuất hiện rất nhiều vết nứt, lần này không còn khả năng tự động lành lại như trước được nữa.

Sicari biết với tình trạng hiện giờ của mình không thể đánh lại, hơi cắn chặt răng, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một viên châu màu đỏ trong suốt, nháy mắt tràn ra tạo thành một đóa hoa màu đỏ như máu.

Đóa hoa kia! Đồng tử Trần Duệ co lại, đối với kẻ có kinh nghiệm được luyện kim văn truyền thừa như hắn mà nói thì đóa hoa này thực sự rất quen thuộc, trước kia hắn cũng từng có qua đóa “hoa” này. Từ khí tức yêu dị phát ra từ đóa hoa thì có thể nghi ngờ đó chính là “Thâm Uyên chi hoa”!

Trong trí nhớ Trần Duệ dần dần hiện lên tình cảnh lúc thí luyện: quái vật xuất hiện vô cùng vô tận, nào là quái vật biển, liệt diễm ma nữ, rồi thâm uyên lãnh chủ… nghĩ đến mà mà rùng mình. Hiện giờ đóa hoa màu đỏ trong tay Sicari đã tan ra hết, một cỗ vụ khí màu đỏ che kín cả người hắn, cơ thể hắn bắt đầu biến lớn, yếu hầu phát ra tiếng gầm của loài thú.

Một lát sau, một con quái vật nửa người nửa thú hiện ra trước mắt, quái vật kia cao khoảng hai thước, hai mắt đỏ như máu, khuôn mặt có chút giống Sicari, hai cánh tay dài tới tận mặt đất, mọc ra gai nhọn sắc bén, làn da trở nên đen bóng bốc lên từng đợt hoa diễm màu hồng, khắp người tỏa ra khí tức cuồng bạo.

Quái vật rống to, tấn công Trần Duệ, hai tay đánh tới mang theo hỏa diễm đáng sợ. Trần Duệ không hề sợ hãi, trùng điệp kình khí đang tung ra hơi biến đổi một chút từ bạo lực như sóng biển trở nên nhu hòa như nước mặt hồ, tĩnh lặng đón tiếp.

Sicari tự phụ sau khi sử dụng Thâm Uyên chi hoa để biến dị thì thực lực chắc chắn sẽ vượt xa đối phương, nhất là lực công kích cực kỳ cường đại, cho dù đối phương có dùng thủ đoạn kỳ quái nào cũng có thể đánh cho tan xác. Nhưng thủ đoạn phòng ngự của đối phương lại vô cùng huyền diệu, công kích cuồng bạo của hắn như rơi vào vũng bùn, sức mạnh không thể phát ra được, chỗ nào cũng bị áp chế, cảm giác khó chịu vô cùng.

Đối với những sinh vật không thuộc Thâm Uyên nhất tộc thì Thâm Uyên chi hoa tuy có thể kích thích ra lực lượng cường đại, nhưng tác dụng phụ sau đó cũng lớn vô cùng, cơ thể và linh hồn phải chịu thương tổn lớn, trong thời gian ngắn không thể khôi phục được, thực lực sẽ giảm mạnh.

Sicari vốn muốn đánh cược một phen, nên sử dụng Thâm Uyên chi hoa để bắt địch nhân đã cắn nuốt Hera chi luân, hắn hi vọng có thể chuộc tội với chủ nhân, thật không ngờ kết cục lại ngược lại làm hắn càng thêm bị động. Hắn đâu có biết tuy đúng là Thâm Uyên nhất tộc đã biệt tích cả vạn năm rồi nhưng cái tên trước mắt này lại có kinh nghiệm chiến đấu với Thâm Uyên nhất tộc cực kỳ phong phú, còn được linh hồn thượng cổ văn minh truyền thừa, am hiểu hết nhược điểm của Thâm Uyên quái vật.

Trần Duệ vận dụng nhu lực này là mô phỏng lại thủ đoạn tá lực mượn lực của Katherine lúc chiến đấu ở Thủy Tinh sơn cốc, lực công kích tuy không mạnh như lúc kình lực trùng điệp tung trào, nhưng tại phương diện phòng ngự và kiềm chế lại là thủ đoạn số một. Phương thức công kích và khí tức của Sicari rất giống với bạo ma, chắc là hắn biến dị ra loại quái vật gần giống chúng. Trần Duệ trong không gian thử luyện đã từng dùng loại nhu kình kết hợp với trùng điệp khí chém chết vài chục con bạo ma, giờ đối đầu với Sicari lại sử dụng thủ đoạn cũ, rất là quen tay.

Sicari càng đánh càng nôn nóng, hắn biết trừ phi có lực lượng áp đảo, nếu không “lực” của hắn nhất định không phá được “kỹ” của đối phương. Ác nhất là nếu cứ như vậy thì sau khi Thâm Uyên chi hoa hết hiệu lực, đến lúc đó lực lượng giảm mạnh thì hắn chỉ có nước chờ chết.

Nghĩ đến đây, Sicari phát sợ trong lòng, sinh ra ý muốn chạy trốn, vừa phân tâm một lát lập tức bị tinh thần lực sắt bén của Trần Duệ bắt được sơ hở, lực lượng lập tức biến thủ thành công, xuất ra cái phá nguyên đao cắt vào bả vai hắn. Tuy cánh tay biến dị của Sicari cứng rắn hơn trước mấy chục lần nhưng vẫn không chịu một kích này, nguyên cánh tay suýt bị chém rụng, chỉ còn lại một chút da còn dính lại; hắn đau đớn hét lên một tràng, không còn suy nghĩ gì nữa mà cắm đầu chạy về phía đại sảnh.

Trần Duệ dĩ nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho tên đầu sỏ này rồi, lập tức đuổi theo, tốc độ của hai người rất nhanh, thủ vệ trên đường không thể nào ngăn cản kịp. Sicari hiện tại hoảng loạn chạy lung tung, không hướng phía bên ngoài sơn động chạy ra mà lại chạy sâu vào trong căn cứ.

Trên đường chạy trốn, Sicari cảm giác được hiệu lực của Thâm Uyên chi hoa đang giảm nhanh, trong lòng càng thêm kinh hãi, cắm đầu chạy nhanh hơn.

Trần Duệ đuổi theo Sicari đến một cái động quật khổng lồ, làm hắn kinh ngạc nhất chính là động quật này là ngõ cụt. Cả tòa động quật này ánh sáng yếu ớt, trung tâm có có một bình đài, nhìn kiến trúc thì giống như một loại tế đàn, mà trong động quật thì tràn ngập mùi máu tanh tưởi.

Sicari thục mạng chạy về phía tế đàn, không ngờ tốc độ tự nhiên chậm lại, thân thể biến dị cũng dần khôi phục nguyên trạng, thì ra là hiệu lực của Thâm Uyên chi hoa đã hết. Sicari khóc không ra nước mắt, còn chưa kịp phản ứng thấy thân hình Trần Duệ ở ngay phía sau, một chiêu thủ đao (dùng tay chặt) chém ngay trên cổ.

Lúc này Sicari lực lượng đã giảm mạnh, không kêu được tiếng nào đã ngã xuống đất bất tỉnh, thương thế ở vai không tiếp tục áp chế được nên máu tươi chảy lan tràn trên mặt đất.

Bản năng của Trần Duệ cho biết động quật này rất quỷ dị, đang tính mang Sicari đi thì đột nhiên các tia sáng trong động quật sáng rực lên, toàn động quật phát sinh biến hoá, máu tươi bốn phía bốc lên ngùn ngụt trông như là một dòng sông máu kinh khủng.

Huyễn cảnh ư? Trần Duệ lập tức thu liễm tâm thần, nhưng dòng sông máu kia không những không tan biến mà ngược lại còn biến hóa nữa, dòng sông máu đang bốc hơi dần biến thành dạng tương dịch, không khí bốn phía tràn ngập hơi thở áp bách, ngay cả tầm nhìn cũng bởi vì nhiệt độ cao mà bị vặn vẹo.

Nhìn thấy cảnh quen mắt này, lại liên tưởng đến trạng thái trước kia của Sicari, Trần Duệ cuối đã biến sắc.

Dường như phát hiện ra kẻ xâm nhập, từ nơi xa, một cổ kinh khủng khí tức hủy diệt cuộn trào tiến đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play