So với tâm tình tự tin của Mejia, tâm tình của Joseph càng lúc càng tệ. Thương hội của hắn sau khi bị Carol gia tộc lâm thời phản bội, thêm vào Mejia chèn ép, không gian phát triển của hắn ở Ám Nguyệt thành càng lúc càng nhỏ. Không chỉ như thế, bên phía Xích U lãnh địa, chính mình cũng sắp không chống đỡ được hàng loạt thủ đoạn của Kanita, những thủ đoạn này hẳn có ý của phụ thân Trác Thiết, đây là trừng phạt hắn đã mật báo với đế đô.

Trong tình cảnh ác liệt này, Joseph quả thật đã ăn không ngon, ngủ không yên. Căn cơ nhiều năm khổ tâm kinh doanh càng lúc càng mỏng, sớm muộn sẽ có lúc sụp đổ, hiện tại hy vọng duy nhất là kế hoạch của minh hữu Guile.

Joseph án theo kế hoạch của Guile, kích phát mâu thuẫn với Mejia, thậm chí bày ra tư thế bị ép đến đường cùng. Điều này làm rất nhiều tiểu gia tộc dồn dập noi gương Carol gia tộc, ngoài sáng trong tối lấy lòng trưởng công chúa.

Đương nhiên, tích lũy của Joseph hơn xa trình độ này, nếu như hắn muốn kéo dài chiến với Mejia, thì chí ít có thể kiên trì mười năm. Nhưng hắn không thích tình cảnh bị động giãy chết, mà Joseph còn muốn lật bàn nữa!

Vấn đề là, cho đến bây giờ, Áo Choàng hội vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Chẳng lẽ mình bị lừa? Bị Guile lợi dụng?

Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến thân phận người thừa kế Beelzebub vương tộc của Guile, hắn không có lý do gì nhìn Ám Nguyệt thành bị trưởng công chúa khống chế hoàn toàn. Chính là theo lời đối phương, Ám Nguyệt là căn cơ để Beelzebub vương tộc phục hưng, mà một loạt hành động lúc trước là do đối phương sắp đặt. Mà hắn, Joseph, chắc chắn là người phát ngôn độc nhất vô nhị.

Vừa lúc đó, Royce tiến vào báo cáo, Áo Choàng hội bắt đầu thu gom chợ đêm, tư kim cạnh kỹ trường, hình như có hành động gì đó. Tâm tư Joseph vô cùng cẩn mật, cũng không dễ dàng tín nhiệm ai, suy xét đến chuyện Sasha nên Joseph cũng không nói kế hoạch của Guile với Royce để tránh trăm kín có một hở!

Hiện tại nghe được Royce báo cáo, trong lòng Joseph tự tin hơn không ít – quả nhiên Guile đã bắt đầu hành động, tiếp theo chỉ cần án theo kế hoạch, từng bước tạo thế, sau đó đánh cược cùng Mejia, rồi chân chính nắm giữ Ám Nguyệt thành!

Đến lúc đó, dù cho tạm thời mất chỗ đặt chân ở Xích U, bởi vì vị minh hữu kia, thêm và Hắc Diệu nhiếp chính vương tán thưởng, khẳng định có thể đánh ngã phụ thân và đệ đệ, bước lên ngôi vị Xích U lãnh chủ.

Joseph cuối cùng khôi phục nụ cười, bóng ma trong lòng bị quét sạch. Hắn bắt đầu mệnh lệnh Royce, chuẩn bị một loạt hành động. Chỉ là hắn cũng không biết, Royce đã sớm là quân cờ Guile bố trí bên cạnh hắn, còn về Sasha, là thê tử chân chính của Royce!

Kế hoạch của Trần Duệ chính là để Joseph tự đào hố chôn mình, hiện tại hố đã làm xong, động tác khó nhất là làm Joseph nhảy xuống, nhưng Joseph lại cam tâm tình nguyện nhảy!

Đọa Thiên Sứ đế đô.

Hội nghị lãnh chủ kết thúc, tư kim dồn dập chuyển đến. Hắc Diệu lại tổ chức hội nghị triệu tập các gia tộc đế đô. Nguyên lão gia tộc đã sớm biết một ít chuyện về Charles, đã đoán được tư kim lần này khẳng định có liên quan đến lợi ích do kẻ này mang đến, khẳng định đây là một khoản kiếm ổn.

Dù cho thu mua Charles thất bại, lợi ích lớn nhất khẳng định sẽ bị Hắc Diệu chiếm mất, nhưng hiện tại có thể mưa móc đều dính, mỗi người đều có lợi nhuận, cũng là kết quả tốt rồi. Dưới nguyên lão gia tộc hưởng ứng, các gia tộc khác bắt đầu ủng hộ, Hắc Diệu một lần nữa gom được một khoản lớn, đương nhiên “cổ đông” lớn nhất vẫn là vị nhiếp chính vương này!

Thời gian từng ngày từng ngày qua đi, tư kim của các lãnh địa và gia tộc đã tập trung đây đủ, đây là một khoản tiền khổng lồ, ai có khoản tiền này thì có thể chân chính “phú khả địch quốc”, cho dù là Hắc Diệu cũng không khỏi động tâm.

Nhưng là, thứ nhiếp chính vương điện hạ muốn không chỉ là tài phú, mà còn có quyền thế và càng nhiều! Khoản tiền này tuy vô cùng lớn, nhưng so với lợi nhuận sau này thì chỉ là một con số nhỏ! Làm kẻ nắm quyền, không thể bị lợi ích trước mắt mê hoặc, phải biết nhìn xa!

Minh hữu Charles hẳn cũng là người đồng dạng, là con tư sinh có quang quyến chi thể, vì đại nghiệp mạo hiểm tới ma giới, cho thấy hào khí hơn người. Bất kể kế hoạch của Charles ở thế giới mặt đất có thành công hay không, thì hợp tác lần này có thể đem lại lợi ích to lớn đối với Đọa Thiên Sứ đế quốc. Càng huống hồ đôi bên đã ký bình đẳng khế ước, có thể nói là vạn vô nhất thất!

Dưới trông mong của Hắc Diệu, hơn một tháng sau, thân ảnh của Charles lại xuất hiện ở cửa lớn hoàng cung.Vừa nghe được tin này, Hắc Diệu tràn đầy vui mừng tự thân xuất cung nghênh tiếp.

“Xin lỗi điện hạ, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù làm ta tới chậm mấy ngày” Trần Duệ mỉm cười cung kính khom người nói.

“Không sao!” Hắc Diệu gật đầu hoàn lễ, hiện tại quan hệ giữa hai người là minh hữu, cũng không cần quá khách sáo.

“Điện hạ, tình huống góp vốn như nào rồi?”

“Đã hoàn thành, còn góp được nhiều hơn tưởng tượng, tính là ta may mắn không làm nhục mệnh minh hữu” Hắc Diệu nhẹ nhàng miêu tả mấy câu, nhưng trong ngữ khí để lộ tự đắc nhàn nhạt. Nhiều tư kim như vậy, có thể tụ tập trong thời gian ngắn quả thực không dễ dàng.

“Hiệu suất của điện hạ làm người ta bội phúc a” Trần Duệ cảm thán nói: “Ta cũng may mắn không làm nhục mệnh, lần này đến mang theo một lễ vật trân quý dâng tặng điện hạ.”

Hắc Diệu vốn đợi câu này của hắn, lại nhìn thấy Trần Duệ lấy ra một cái hộp, tròng mắt Hắc Diệu không khỏi sáng lên đón lấy. Quả nhiên, một lọ hắc sắc dược thủy tĩnh lặng nằm bên trong, nhãn ghi bốn chữ “diên thọ dược thủy”.

Tròng mắt Hắc Diệu lóe lên tinh quang nhàn nhạt, vừa mở nắp lọ, cảm giác sinh cơ kỳ dị thấu vào tim gan, phảng phất nháy mắt trẻ hơn mười năm vậy!

Không sai, đây nhất định là diên thọ dược thủy! Hắc Diệu đè nén tâm tình kích động lại, lần này hắn tuyệt đối sẽ không lại lãng phí dược thủy trân quý nữa. Đối với người đã đến tuổi xế chiều như hắn, đối với hắc sắc dược thủy đã thất truyền ma giới nhiều năm, đây là lọ dược thủy trân quý dùng tiền cũng không mua được!

“Dược thủy này là diên thọ dược thủy lão sư ta mới phối chế thành công, độ thuần trăm phần trăm!”

“Lại là trăm phần trăm! Vị Tôn Tư Mạc đại tông sư quả là kỹ nghệ quỷ thần khó lường!” Hắc Diệu cảm thán từ tận đáy lòng, mỗi loại hắc sắc dược thủy cả đời chỉ có thể dùng một lần, vì vậy độ thuần càng cao thì càng trân quý, điều này nói lên hắn dùng lọ diên thọ dược thủy này có thể tăng thêm tuổi thọ mức lớn nhất.

“Cho dù là đại tông sư như lão sư, muốn chế tạo lọ dược thủy này cũng phải trải qua không ít thất bại, hao phí đại lượng tâm lực và tài lực, nhưng cuối cùng cũng thành công. Điều này như quả pháo nặng tăng thêm lực cho chúng ta. Điện hạ, hiện tại người đã mở nắp bình thì nên dùng luôn, nếu không sau một thời gian, dược hiệu sẽ hạ thấp. Cũng vừa lúc bản thân ta ở đây, nếu như có dị thường gì, cũng có thể bắt tên lừa đảo này lại trừng trị a.”

Câu này kỳ thật… là lời nói thật. Nhưng là, có những lúc, càng nói thật lại càng không ai tin!

“Thật là hóm hỉnh a, thảo nào sau khi ngươi rời đi, đóa man đà la hoa đế đô có chút thần hồn điên đảo a, hóa ra bị một tên lừa mất trái tim” Hắc Diệu cũng khẽ cười nói đùa, hắn nhìn lọ dược thủy trong tay, cuối cùng ngửa đầu uống hết.

Chốc lát sau, tròng mắt Hắc Diệu khẽ mở ra, trong tử đồng lóe lên tia kinh hỉ. Đến cảnh giới của hắn, hắn có thể cảm nhận rõ nét tuổi thọ của mình. Hiện tại hắn có thể cảm giác được, cơ năng thân thể phát sinh biến hóa vi diệu, những cựu thương nhỏ bé tựa hồ tự động lành lại, càng tọng yếu chính là cảm giác kỳ dị sinh mạng kéo dài, chí ít tăng thêm hai trăm năm. Như vậy hắn có thể nắm giữ Đọa Thiên Sứ đế quốc hai trăm năm nữa! Quyền lực là thứ thuốc phiện lớn nhất, một khi đã nắm giữ thì không muốn buông tay nữa!

Chỉ là Hắc Diệu cũng không nghĩ tới, nếu như mất tất cả, thì cho dù tăng thêm hai vạn năm nữa thì có thể thế nào chứ?

“Không hổ là diên thọ dược thủy độ thuần trăm phần trăm! Loại dược thủy này một khi xuất hiện ở ma giới, khẳng định sẽ làm chúng nhân điên cuồng!” Vốn lúc trước Hắc Diệu còn cảm thấy khoản tiền này quá lớn, có thể lay động cả đế quốc, thì bây giờ dưới siêu cấp dược thủy áp trục, không còn thấy được nguy hiểm nào nữa, đầu tư có lớn hơn cũng giá trị!

“Nhìn thấy bộ dáng hiện tại của điện hạ, ta cũng không cần lo lắng đến bí ngục làm khách rồi” Trần Duệ đã tính trước phản ứng của Hắc Diệu, nên chỉ nhàn nhạt cười nói.

“Charles, có lẽ hợp tác của chúng ta là chuyện may mắn nhất đời đôi bên. Chỉ cần kế hoạch thành công, chúng ta đều sẽ đi vào lịch sử mỗi chủng tộc, lưu truyền thiên cổ. Ta tin, ngày này cũng không còn xa nữa” Tinh thần Hắc Diệu tựa như phát sinh chất biến, ý khí phấn chấn chưa từng có.

Trần Duệ bề ngoài cười đáp lại, nhưng trong lòng thầm nghĩ: không phải là vận may, mà là bất hạnh, đương nhiên là đối với ngươi. Mà được ghi vào sử sách hẳn là lọ diên thọ dược thủy kia, dù cho thứ này không thể dùng kim tiền phán định thì đây cũng là lọ hắc sắc dược thủy đắt nhất trong lịch sử ma giới…

Hắn rất rõ ràng, Hắc Diệu đối xử như vậy thuần túy là lợi dụng lẫn nhau. Charles sở dĩ từ thân phận tù nhân chuyển thành thượng khích chính vì hai chữ lợi ích.

Hiện tại hai bến buộc cùng một chỗ, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, cho nên Hắc Diệu cũng hy vọng minh hữu có thể trường kỳ cung ứng hắc sắc dược thủy, nếu không cũng lười quản thành bại sinh tử của Charles!

“Đương nhiên” Trần Duệ khẽ cười đáp: “Còn có một tin tức không tồi. Lần này ta đến chậm mấy ngày kỳ thật là vì đi theo lão sư bái phỏng mật hữu của ngày, chính là vị chế khí đại tông sư lần trước ta đã nói. Vị đại tông sư này cũng biểu hiện hứng thú với thần khí không nghe lời này.”

Nghe được tin tức này, lỗ tai Hắc Diệu dựng đứng lên: chế khí đại tông sư? Chẳng lẽ hôm nay vận may quấn thân? Vấn đề đau đầu nhất có hy vọng giải quyết rồi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play