Bàn tay lúc này đã đầy máu nhưng hắn lại không chút nào cảm thấy đau. Khi đó hắn nên ở bên cạnh cô nhóc a~ hắn không nên đứng dậy đi lấy nước... nếu hắn ở lại đó bé con sẽ không gặp chuyện không may... không... không đúng... bé con sẽ không sao hết... nhất định sẽ không sao...
Long Ngạo Thiên bất chợt ánh mắt híp lại đầy nguy hiểm... quá yếu... hắn bây giờ quá yếu... Long Ngạo Thiên của bây giờ không đủ tư cách tới gần Doãn Y Ngưng.. hắn vẫn chưa có tư cách đứng bên người cô.
"Ngạo Thiên... ngươi có biết khi tới Xperia Comix sẽ phải trải qua những gì sao? Ngươi phải giết người... ngươi phải giết những người được gọi là đồng đội... ngươi phải làm những bài huấn luyện tàn khốc nhất. Ngạo Thiên. Đối với Xperia Comix năm năm... hay mười năm hay thậm chí là hai mươi năm quân huấn ở nơi đó chỉ là trò chơi trẻ con. Ngạo Thiên... cả ngàn người tới Xperia Comix chỉ có một người sống sót. Ngươi xác định ngươi phải đi sao?"
"Gia gia. Ta nhất định phải đi. Ta nhất định phải trở nên mạnh hơn. Mạnh đến nỗi không ai có thể khi dễ người ta yêu... người ta cần bảo vệ. Gia gia... bảo bối đang ở bệnh viện Pestar. ... đang.. cấp cứu..."
Gia gia.. tất cả là lỗi của ta a~ là do ta bất cẩn để lạc mất bé con... gia gia tuy bọn họ không trách ta... nhưng nhìn bé con khi ở trong toilet hơi thở mỏng manh ta không thể không nghĩ tới tội lỗi của mình...
Đầu dây bên kia chợt lặng thinh... bầu không khí bỗng nhiên thật trầm trọng... chốc lát sau Long Ngạo Thiên nghe thấy tiếng thở dài.
"Ngạo Thiên. Ta sẽ̃ liên lạc với người nơi đó. Mười tiếng nữa họ sẽ tới bệnh viện thánh Pestar. Ngạo Thiên.... Phải sống sót. Ta đợi ngươi trở về" cháu trai của ta... lão già này đợi cháu a~
Đợi cháu sống sót trở về....
"Đông Phương bác sĩ... huyết áp đang giảm..."
"Mạch đập đang giảm.."
"Tim đang chậm dần..."
.............
..........
........
....
"Chuẩn bị thuốc huyết áp..."
"Nhịp tim đang ngừng đập... tiến vào triệu chứng chết lâm sàn..."
.......
....
...
"Chết tiệt! Chuẩn bị chích điện...."
"Bắt đầu."
Bảo bối... không được bỏ cuộc... bảo bối... ngươi nhất định sẽ không sao.... Bảo bối... có biết hay không a~ lần đầu tiên gặp muội ... Vũ ca ca cảm thấy cô nhóc này thật thú vị... vì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của tên hồ ly Doãn Mặc..
Khi đó ta nghĩ muốn biết là một người đặc biệt như thế nào mới có thể thay đổi tên ngốc kia...
"Chích điện lần 2."
......
.....
Lần nữa gặp lại ta đột nhiên phát hiện một việc rất thú vị... tên Doãn Mặc đó đang khiến muội muội bảo bối của hắn cao triều... từ khi đó ....ta đột nhiên có một ý nghĩ sẽ cướp muội đi.. cướp từ người tin tưởng ta... sau đó ta lại thấy có lẽ sẽ thú vị hơn nếu cùng hắn chia sẻ muội..
"Lần 3."
...
Bảo bối nha.... Mau mở mắt ra được hay không a~? Vũ ca ca cầu xin muội... bảo bối...
.....
....
"Tim đang đập trở lại..."
"Huyết áp đang trở lại."
"Cô bé có thể bắt đầu tự hô hấp rồi."
..
Năm tiếng thời gian dài đẵng đẵng như chờ đợi cả thế kỷ. Trên ghế Âu Dương Hàn đưa tay ôm đầu cúi gầm mặt xuống...
Doãn Mặc khẽ nhắm mắt lại ngửa mặt lên trần.. Long Ngạo Thiên ngồi bệch dưới đất... kế bên là chiếc điện thoại dính đầy máu...
Tiểu Y Ngưng a~ làm sao bây giờ a~ Thiên ca ca phải tới một nơi rất xa ngar~ có thể sẽ không còn được gặp muội nữa... Thiên ca ca thật luyến tiếc đâu..
Ai~ bảo bối... ta sẽ nhớ muội thật nhiều a~
Muội cũng phải nhớ ta có biết hay không...
Như vậy mới có thể công bằng....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT