Càng đến gần căn phòng mùi máu tươi lại càng dày đặt... cứ như đó cả một hồ huyết trì to lớn... ngừng lại một giây Lilianna khuôn mặt trắng bệch từ từ đi tới sau đó bàn tay run rẩy đẩy ra cánh cửa gỗ bị khép hờ...
Mùi máu tanh tưởi đập hẳn vào mặt khiến cô choáng váng... sau đó nhức nhói đâm vào mắt cô là cả người đầy máu đang hập hối Doãn Thần...
"Caaaaa
~~" tiếng la thất thanh khiến đang ở đầu hành lang đám người sắc mặt khẽ biến đổi sau đó nhanh chóng chạy lại... Rose cùng Lidi sắc mặt trắng bệch nhìn phía hóa đá Lilianna đang ôm chặt thân thể đầy máu Doãn Thần... ánh mắt cô vô hồn ôm lấy đầu hắn...
Doãn Y Ngưng vừa thấy thân ảnh đầy máu của ca ca thì sững người... cô run rẩy đi tới rồi run run tháo đi còng tay trên tường... cả thân thể Doãn Thần không có vật gì chống đỡ nên té xuống... thân mình bé bỏng ôm lấy thân thể cường tráng nam tử rồi ngồi bệch xuống đất... cả đầu cô trống rỗng... dường như những điều ban nãy chỉ do bản năng hành động...
Bàn tay run run xoa nhẹ khuôn mặt đầy máu...không một tia huyết sắc... ngón tay run rẩy đưa nhẹ tới chóp mũi ... hơi thở nhẹ nhàng lúc có lúc không... thân thể Doãn Thần càng ngày càng lạnh thỉnh thoảng lại co giật lợi hại...
"Lilianna... mau tỉnh lại..." Rose chạy tới lay lay bả vai của cô... đây là lần thứ hai bọn họ nhìn thấy yếu ớt như thế Miêu nữ... cứ như cả thế giới của cô đang dần dần mất đi ánh sáng chỉ còn lại sự ảm đạm lạnh lẽo... Rose dùng sức lay... càng lay càng mạnh nhưng Lilianna vẫn không buông tay ... đôi tay run rẩy cố chấp ôm chặt lấy thân thể Doãn Thần...
*Chát!*
"Doãn Y Ngưng. Ngươi tỉnh lại cho ta.. Doãn Thần chưa chết .... Hắn chưa chết ngươi có nghe hay không. Doãn Y Ngưng." Lidi bàn tay giơ lên tát một cái thật mạnh vào gò má của cô khiến đang vô thần con mắt khẽ nhúc nhích rồi mờ mịt ngửa đầu nhìn..
"Ca...ca~"
"Phải. Doãn Y Ngưng. Doãn Thần hắn chưa chết... nếu ngươi không buông tay hắn sẽ chết thật sự..." Lidi bấu chặt hai tay vào vai nhỏ bé của cô rồi lay mạnh... Doãn Y Ngưng... ngươi mau tỉnh lại...
"Doãn Y Ngưng. Mau buông tay.. để Richard cứu hắn..." Rose thấy Y Ngưng dần dần có phản ứng thì lôi Richard tới trước mặt cô ra hiệu...
"Ca...ca...~ Không chết... không muốn bỏ Y Ngưng... ca ca~" Ca ca.. ngươi không được xảy ra chuyện... nhất định không được xảy ra chuyện.. ca ca.... Ngươi không phải sủng nhất Y Ngưng sao? Cho nên mau mau tỉnh dậy... ngươi nhất định không thể có chuyện... ca ca
~
Davil vừa gọi xong cuộc điện thoại thì nghe tiếng thét to thảm thiết hắn vội vàng chạy tới thì thấy một hình ảnh khiến hắn sững người.. khi gặp cô trong căn phòng đầy bụi hắn cứ nghĩ cô là người rất mạnh mẽ quyết đoán... nhưng không ngờ lúc này cô lại yếu ớt đến như vậy... cứ như một con búp bê thủy tinh mong manh dễ vỡ.. chỉ cần chạm nhẹ thì sẽ toái vụn ra từng mảnh... lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy tim mình như ngừng đập.. đau nhức khó nhịn... là vì cô sao?
Vì một người chỉ mới gặp mặt một lần chưa đủ 12tiếng??? Hắn đi tới phía sau ôm lấy thân thể cứng ngắt khẽ run rẩy của cô ôm chặt vào lòng... bàn tay nhẹ nhàng vỗ về lưng cô rồi xoa xoa mái tóc dài như ảm đạm...
Nhìn tới thân thể đầy máu hắn khẽ nhíu mày ánh mắt toát ra từng tia sát khí nồng đậm... đây là nạn nhân của vụ bốc hơi nửa tháng trước... Bạch gia sao?
Doãn Y Ngưng cả người đều như chìm vào bóng tối tuyệt vọng không lối thoát... mười năm trước lại lặp lại nữa sao? Rõ ràng cô đã nói sẽ bảo vệ những người mình quan tâm... nhưng lúc nào cô cũng là người yếu ớt nhất...cần được bảo hộ... rõ ràng bàn tay đã nhuốm đầy máu tươi... nhưng vì sao vẫn không đủ mạnh?
"Không phải vì ngươi yếu... mà là do chúng ta không kịp phòng bị nên bị ám hại." giọng nói ấm áp vang lên bên tai khiến tai cô khẽ giật giật... đôi mắt mờ mịt ngẩng đầu...
Davil nhìn về phía không có tiêu cự nữ nhân đang ôm trong ngực khẽ thở dài... cho dù có mạnh mẽ cỡ nào... vẫn chỉ là một nữ hài... cô nhóc này chỉ mới 16 tuổi thôi... có mạnh thế nào thì trong mắt hắn chỉ là một đứa trẻ cần được bảo vệ...
"Không... yếu?" Ta sao? Không đúng.. ta thật yếu... thật yếu... đến nỗi ca ca không rõ sinh tử... đến nỗi một lần lại một lần nhìn thấy bọn họ gặp nguy hiểm vẫn không làm gì được...
"Hắn sẽ không tử.. ngươi cũng không yếu.." Davil như đang trấn an một chú mèo nhỏ khẽ vuốt ve phần lưng cô như đang thuận mao...
Doãn Y Ngưng yếu ớt ỷ lại trong lòng hắn ánh mắt vẫn chưa lấy lại tiêu cự... trông cô lúc này như một đứa bé bị lạc đường... bơ vơ giữa hàng ngàn con đường không biết đâu là lối ra...
Clara cùng Doãn Thần được hai nhân viên đặc vụ sắm vai... trên người là những vết máu dày đặt... họ được mặt lên một bộ da giả... bộ da này cho tổ chức Memor của Hudas tạo ra... co giãn như da thật... khi đánh vào da cũng sẽ bị túa máu như thật đặc biệt là người bị đánh sẽ không cảm thấy đau chỉ khi nào chạm vào khe rãnh sau ót mới biết đây là giả.. lớp da giả này là công nghệ mới hoàn mỹ nhất của Memor vừa chế cách đây một tuần...
Davil nhìn phía đang mờ mịt bé con thì quyết đoán ẵm cô lên rồi rời khỏi đó... trước khi đi mọi người khôi phục lại nguyên trạng mọi thứ nơi này như khi mới vào...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT