Mọi người thấy cánh cửa mở ra, rồi sau đó bóng dáng nhỏ bé chầm chậm
đi ra ngoài thấy nó vẫn bình thường thì đều thở phào. Riêng người anh
trai đã thương yêu nó từ nhỏ phát hiện ra cái gì đó không bình thường
liền lại xem thử. Tooya cũng cảm nhận được nên cũng đứng lên theo.Đi đến thấy tay nó đầm đìa máu mới bất ngờ thốt lên, giọng lo lắng:
– Em sao thế?
Nó cắn răng nói:
– Em không sao, bị đạn bắn trúng thôi, anh không cần lo.
Sau đó quay sang nói với những người đằng sau:
– Mọi người tạm thời khoan hãy vào đó nhé! Em đi thay đồ một chút rồi sẽ quay lại ngay. trước khi vào mọi người cần biết vài thứ.
Nó chuẩn bị đi thì lại bị anh giữ lại. Giọng anh lạnh băng, xem ra rất giận dữ:
– Angel, sao lại bị trúng độc?
Mọi người nghe thấy vậy, ngạc nhiên. Bây giờ mới để ý, môi nó tái hơn bình thường, mọi người phục sát đất anh, như thế làm sao có thể biết nó trúng độc chứ? Quả nhiên rất xứng đáng nhận giải người anh trai của
năm.=_=”.
Nó mím môi, không nói. Anh tức giận:
– Ice đi lấy thuốc giải độc, loại K300.
Ice có chút hơi ngạc nhiên, sau đó không nhiều lời, đi lấy thuốc giải.
Chị nhìn nó, có chút bất ngờ.
– Tao không nhớ là mày cho K300 vào đợt luyện tập. Với lại mục đích để luyện tập, cho độc vào làm cái gì?
Nó cười bất lực:
– Tao đâu có rảnh đến như thế.
Giọng nói rất yếu, độc đang phát huy tác dụng. Anh cau mày, nói:
– Không nói gì nữa. Đợi Ice lấy cho em thuốc giải, uống xong muốn nói gì thì nói. Sao lại không cẩn thận như thế chứ? Nếu không ra sớm hơn,
em lấy thuốc giải đâu ra? Mà sao lại bất cẩn như thế? em có bao giờ để
bị thương như thế này đâu?
Nó cười:
– Anh cứ từ từ đi.
Lúc này Ice mang thuốc giải tới. Hắn liền ngay lập tức lấy thuốc giải chạy đến bên nó, cho nó uống thuốc. Nhẹ nhàng, dịu dàng, thái độ cực kì cưng chiều, hoàn toàn không Vũ là bao.
Rain nhìn thấy hắn quan tâm đến em gái mình như thế, lòng cũng thấy
an tâm. Xem như noa không nhìn làm người. Nó uống xong, đưa ly cho hắn
nở nụ cười:
– Cảm ơn anh.
Hắn xoa nhẹ đầu nó:
– Em ổn là tốt rồi, phải cẩn thận hơn chứ. Đừng làm anh, anh trai em và mọi người lo lắng là được rồi.
Nó ngồi nghỉ một chút, sau khi đã hồi phục sức liền kể lại cho mọi người.
-… Vậy nên em mới vào trước, không ngờ lại khó khăn đến như thế.
Hắn cốc đầu nó:
– Em lấy tính mạng ra đùa giỡn thế sao?
Nó lè lưỡi:
– Cho dù mọi người có giỏi đi chăng nữa thì cũng không thể đốt cháy
giai đoạn một cách vượt bậc như thế được, rất khó. Khi đó em chỉ mới
không chú ý một chút đã bị thương như thế này rồi. Tên C rất giảo hoạt,
lát nữa thể nào cũng nguy hiểm hơn, em sẽ về hack lại chương trình, hôm
sau đến đây luyện tập lại có được không?
Kai bực mình:
– Em đánh giá tụi anh thấp thế sao? Tụi anh đương nhiên không thể bằng em, đừng đánh giá như thế chứ.
Tooya gật đầu:
– em gái ngoan, tụi anh dù gì cũng là siêu trộm, mấy cái linh cảm giác quan cũng phải rất được mới có thể làm siêu trộm chứ!
Nó lo lắng:
– Ốn không đấy?
Hen gật đầu:
– Em yên tâm, cùng lắm thì cho người theo bọn anh, được chứ?
Nó chớp chớp mắt,. im lặng một chút rồi gật đầu:
– Vậy thì mọi người vào hết đi, ai là người yêu ai thì hỗ trợ cho
nhau, em sẽ ở ngoài này chờ. Hiện tại không thể nào vào được, sức em
không thể.
Hắn nhìn nó, cười:
– Em như thế là được rồi, anh sẽ tự lo cho bản thân mình.
Anh thấy anh mắt lo lắng, không biết nên nói gì. Cô em gái mà anh bao năm nâng niu, bây giờ lại đi quan tâm người con trai khác không phải
mình, anh thấy có chút… ghen tị.
Snow nhìn thấy tâm tư của nó, cười:
– Yên tâm, tao với Rain sẽ lo cho Ken, vậy được rồi chứ? Mày không lo lắng nữa nhé!
Nó gật đầu:
– Thế thì cảm ơn hai người nhiều!
Mấy người còn lại, không biết nên nói gì… Sát thủ tiểu thư nổi tiếng khi yêu thì cũng chỉ là người bình thường mà thôi…
Khi tiễn mấy người bọn họ vào trong, nó vẫy tay nói lớn trước khi cánh cửa đóng lại:
– Cẩn thận một chút! Có nhiều thứ không đoán trước được đâu! Vận dụng hết mọi cảm giác nhé! Bình an trở về!
MỌi người mỉm, cánh cửa khép lại, nó thu lại nụ cười, lẳng lặng ngồi xuống ghế.
Hy vọng mọi người sẽ không sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT