Lại Trầm Luân Lần Nữa
...
Trong đôi mắt đen láy của
Diệp Thanh Thành dấy lên từng ngọn lửa nhỏ, nhiệt lực nóng bỏng cộng thêm
những nụ hôn mạnh mẽ, cứ như vậy phô thiên cái địa* bao phủ Cố Noãn
Phong. Hắn hận không thể đem nàng hoà vào trong thân thể của hắn, hơi
thở cường thế kéo đến hung hăng ma sát mút lấy môi của nàng, chiếc lưỡi
linh xảo thăm dò vào trong khoang miệng của nàng, kịch liệt triền miên
quấn lấy lưỡi của nàng không tha, lưu luyến quên về, quyến rũ ra một hồi sung sướng khó nói lên lời.
(*phô thiên cái địa: ùn ùn kéo đến, bao phủ khắp đất trời/mọi nơi)
Cố Noãn Phong mở miệng đáp lại nụ hôn của hắn, lưỡi lập tức bị hắn cuốn đi, đói khát như điên trằn trọc mút vào, cắn nuốt nàng.
Một cuốn sổ tiết kiệm nhẹ bẫng thành công dẫn dắt tình triều tích luỹ bao
lâu nay trong thân và tâm Diệp Thanh Thành bộc phát ra như thuỷ triều
trào dâng, chờ đến lúc Cố Noãn Phong bị hôn đến mơ hồ lấy lại được tinh
thần thì đã bị hắn đè ở trên ghế sofa trong phòng khách.
Diệp
Thanh Thành hôn dọc theo chiếc cổ trơn mịn của nàng, tinh tế bể bể hôn,
bàn tay chui vào trong nội y màu trắng của nàng, không ngừng di chuyển,
linh hoạt dán vào da thịt vuốt ve say đắm, khoái cảm như dòng điện từ
nơi hắn chạm vào nhanh chóng chảy qua kinh mạch, đánh thẳng vào trái
tim.
Đẩy áo ngực của nàng ra, Diệp Thanh Thành đặt tay lên, Cố
Noãn Phong cảm giác được chỗ nào đó của hắn cách quần áo dán vào đùi
nàng dần dần có biến hoá, nàng nỉ non gọi tên Diệp Thanh Thành, sờ lên
lồng ngực rắn chắc của hắn, muốn hóa giải xao động bất an và nhiệt lưu ở trong thân thể.
"Noãn Phong, anh không kịp đợi, anh nghĩ muốn
em." Hô hấp nồng đậm của Diệp Thanh Thành trêu chọc chỗ viền tai khéo
léo của Cố Noãn Phong, lại phải nhịn nữa, hắn đoán chừng sẽ bị bất lực
cả đời.
"Thanh Thành, em là của anh, vĩnh viễn đều là." Được rồi, kỳ thật nàng cũng nhịn được rất vất vả, Thanh Thành, yêu ta đi. (Mia:
đôi này ngộ ghê, nữ9 mà nói ra cả câu sau chắc bác sĩ Diệp của chúng ta
xỉu luôn mất^^)
Đêm còn rất dài dằng dặc, trăng sáng thẹn thùng
trốn vào tầng mây, những vì sao ở trên trời bướng bỉnh nháy mắt, trong
căn hộ tia lửa bắn ra bốn phía, từng chút một tăng nhiệt độ lên.
Diệp Thanh Thành dè dặt cởi bỏ quần áo trên người Cố Noãn Phong ra, ôm đến
trên giường nhẹ nhàng đặt nàng xuống, giống như là đang đối đãi với trân bảo quý báu nhất thế gian mà dè dặt, che chở muôn phần.
Chống
hai tay bên người nàng, từ bên trên Diệp Thanh Thành cúng bái nhìn
xuống. Nàng nằm ở trên giường đơn màu lam nhìn như một nụ hoa bách hợp
chớm nở, làn da như sứ trắng phủ lên một lớp sữa sáng bóng, một đôi gò
bồng tinh mỹ non mềm, đôi chân cân xứng, còn có nơi u cốc thần bí kia,
không tự chủ được xem đến ngây dại, nàng thế nhưng lại có thể đẹp kinh
tâm động phách* như vậy.
(*kinh tâm động phách: rung động lòng người)
Cố Noãn Phong thẹn thùng tránh đi ánh mắt đốt người của Diệp Thanh Thành,
lại không cẩn thận nhìn thấy chỗ kia của hắn càng trướng đại thêm, trái
tim không khống chế được đập cuồng loạn, bụng co rụt lại, mơ hồ có một
dòng nhiệt lưu chuyển động trong cơ thể.
Dưới ánh đèn nhàn nhạt
mê ly, Diệp Thanh Thành như si mê xoa lên nơi mềm mại khéo léo của nàng, trong lúc xoa nhẹ nặng vê, ngọn lửa dục vọng nháy mắt bùng phát, hừng
hực thiêu đốt. Cúi đầu hôn đỉnh đồi đỏ ửng, môi miệng cuồng dã tiến
công, vây quanh nụ hoa màu hồng phấn nở rộ, một vòng lại một vòng liếm,
hôn, khi nặng khi nhẹ.
Bàn tay vuốt ve vùng bụng oánh nhuận như
mỡ đông, một đường đi xuống tìm kiếm, thăm dò cấm địa thần bí còn chưa
bao giờ bị chạm qua của nàng, vén ra cỏ thơm, ngón tay run rẩy sờ lên
trọng yếu trân châu, nhẹ xoa, chậm rãi chui vào trung tâm, bắt đầu nông
nông sâu sâu ra vào.
"Thanh Thành - -" vui sướng kịch liệt bay lên, Cố Noãn Phong không khỏi uốn éo, bám lên người hắn.
Nghe được Cố Noãn Phong động tình kêu gọi, Diệp Thanh Thành ngẩng đầu nhìn
gương mặt nổi lên một tầng nhàn nhạt đỏ ửng của nàng, dáng vẻ quyến rũ
khiến cho nơi nào đó của hắn rốt cuộc không chịu nổi sắp nổ tung, đeo
Durex vừa mua ở tiệm thuốc trên đường đến nhà Cố Noãn Phong vào xong,
nín thở dùng phân thân cọ xát vào nàng.
Sẽ không làm kỳ thật cũng rất rối ren, hắn giày vò chính mình đồng dạng cũng giày vò nàng, trước
sau liếm mài, mãi cho tới khi nơi đó dần dần ướt át.
"Noãn Phong, nếu thấy đau, liền nói cho anh biết."
Diệp Thanh Thành , cảm thấy nơi non mềm kia đã đủ ướt át, nâng chân Cố Noãn
Phong gập lên, nhanh chóng mà dùng lực một cái, đem phân thân hướng chỗ u cốc của nàng mà thẳng tiến vào, chiếm cứ toàn bộ của nàng...
"Thanh Thành, đau nhức!" Cảm giác bị xé nứt đau nhức làm cho Cố Noãn Phong
không chịu nổi nhíu mày thở nhẹ, thân thể cũng tùy theo cứng lại, làm
cho lối vào u cốc càng trở nên chật hẹp, phân thân bị vùi lấp ở nửa
đường tiến thối lưỡng nan. Trên chuyện này nàng rất bị thua thiệt, hai
đời đều phải trải qua hai lần như vậy, mặc dù Thanh Thành làm đã rất
tốt, nhưng mà ở mặt này hắn lại không có chút kinh nghiệm cùng kỹ xảo
nào.
An ủi hôn khóe môi Cố Noãn Phong, trên mặt Diệp Thanh Thành
toàn là mồ hôi, cố nén dục niệm muốn động. Hắn quá gấp gáp, nàng còn
chưa kịp thích ứng, trong lòng nghĩ chờ đợi đến khi nàng hoàn toàn có
thể thích ứng, nhưng mà thân thể của hắn lại không kiềm chế được xúc
động, vừa vào nàng mật đạo đã cảm nhận được tư vị bị sít sao bao vây,
tầng tầng lớp lớ mềm trơn vọt tới, hắn đã không thể dừng lại nóng bỏng
tại nơi u cốc ấm áp khít khao của nàng tăng tốc độ rút ra, đưa vào...
Cố Noãn Phong phập phồng liên miên trong biển ái tình, u mật bị dị vật xỏ
xuyên vào khiến cho đau nhức rất nhanh bị cảm giác tê dại lan tràn thay
thế, nàng vô lực bám vào vòng eo rắn chắc của Diệp Thanh Thành, để hắn
tùy ý ở giữa hai chân của nàng tà mị cuồng tình tiến công, thừa nhận sự
dâng trào như cơn sóng thần vĩnh viễn không ngừng cố gắng...
Cảm
giác trong vách tường càng thêm ướt át, biết nàng đang cố gắng diêm dúa
vì hắn mà nở rộ, Diệp Thanh Thành gầm nhẹ, nắm lên mông của nàng, bắt
đầu ra vào cuồng mãnh một cách mất khống chế, tốc độ vật nonga bỏng càng lúc càng nhanh, biên độ cũng càng ngày càng mãnh liệt, lực đạo thật
mạnh không ngừng va chạm vào xương mu của nàng, khiến cho nàng khéo léo
kịch liệt lay động, phát ra âm thanh bành bạch dâm mỹ mà xấu hổ muốn
chết.
Cố gắng ân ái phảng phất như không có cuối cùng, Diệp Thanh Thành lần đầu tiên nếm đến ngon ngọt, không biết thoả mãn muốn nàng một lần lại một lần, mềm mại ướt ấm con đường u tối sít sao bao vây hắn,
hắn rốt cục cảm nhận được một mặt khác của tình yêu khiến máu nóng sục
sôi này, tà tứ giữ lấy vòng eo của nàng cuống mãnh tiến ra đưa vào thật
nhanh, không thể tự thoát ra được.
Cố Noãn Phong trong cơn sóng
thần mãnh liệt mênh mông chìm chìm nổi nổi, phá kén hóa bướm, tại đỉnh
điểm cơ cuồng triều cùng hắn cùng nhau xông lên đám mây, chia xẻ sự sung sướng cực hạn chỉ thuộc về bọn họ...
Sau nửa đêm Diệp Thanh
Thành tỉnh lại, hắn nhìn Cố Noãn Phong ngủ ở bên cạnh, thấy nàng hô hấp
nhẹ nhàng nhu hòa, khuôn mặt đỏ au au, thật giống như một trái táo tươi
ngon mê người, nhớ lại những hình ảnh trước khi ngủ làm cho hắn có chút
không tin mọi chuyện này đều là thật, hạnh phúc này tới quá lãnh liệt.
Cho đến khi sít sao mà đem nàng vòng vào trong ngực, da thịt thân mật
dán vào nhau, hắn nới cảm thấy chân thật trở lại một chút.
Cô gái ngay làn đầu tiên nhìn liền không hiểu động tâm này, rốt cục đã trở
thành một thứ quan trọng trong cuộc đời hắn, là một bộ phận không thể
tách rời, hắn sẽ dùng tương lai năm tháng che chở thật, yêu nàng thật
nhiều.
******
Tại những năm tháng an nhàn lại hạnh phúc
như vậy, thời gian luôn như trôi qua nhanh như nước chảy, lại qua vài
lần thay đổi bốn mùa, Cố Noãn Phong sắp tốt nghiệp trường luật.
Bên cạnh đó Diệp Thanh Thành đã cùng Tần Thương, Chu Tử Khanh dùng mỗi
người 33% cổ phần, với hình thức đầu tư cổ phần hình thức kinh doanh một bệnh viện Tư nhân, làm ăn rất tốt, bệnh viện từ loại hai sao ban đầu
biến thành ba sao
Ba gốc cây đại thụ của viện y học trường Đại
học Tân thành này, tùy tiện đi ra làm việc ở bất kỳ nơi nào cũng chính
là làm chiêu bài, bệnh viện không chỉ có nghiệp vụ khai triển hừng hực
khí thế, nghe nói còn hấp dẫn rất nhiều người hâm mộ tiếng tăm đến chạy
chữa, mũ nữ xin việc như mây.
Kỳ nghỉ đông năm thứ tư, trong khi
mọi người chung quanh tất cả đều bận rộn tìm văn phòng luật, ngân hàng
hoặc là công ty chứng khoán để thực tập, vội vàng xây dựng cuộc sống
mới, Cố Noãn Phong lại thoải mái mà chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, chuẩn
bị gả cho Diệp Thanh Thành.
Phòng cưới ở chung cư Kim Đỉnh Hoa
được Diệp Thanh Thành mời công ty xây dựng hỗ trợ thiết kế lại lần nữa,
tiến hành sửa chữa nhiều nơi. Nơi trở này thành địa điểm ước hẹn của hai người, Diệp Thanh Thành cứ có cơ hội sẽ tham lam quấn quít lấy Cố Noãn
Phong yêu cầu phúc lợi của lão công tương lai.
Hôm đó, Diệp Thanh Thành hẹn Cố Noãn Phong đi xem xích đu lớp mua trên sân thượng, nàng thử mấy lần, cảm giác cũng không tồi.
Còn chưa kịp rời đi sân thượng, đã bị Diệp Thanh Thành từ phía sau ôm lấy
eo thon, triền triền miên miên hôn chiếc cổ non mềm trắng nõn: "Noãn
Phong, anh nhớ em."
Người này, đây không phải là ngày ngày đều
gặp mặt sao? Nhiệt khí phả vào trên cần cổ, môi của hắn phất qua viền
tai nhạy cảm, mang đến từng trận tê dại yếu mềm, Cố Noãn Phong chấn động toàn thân.
"Nhanh lên gả cho anh đi, anh muốn ngày ngày cùng em ở một chỗ, mỗi sáng sớm mở mắt ra là có thể nhìn thấy em." Có mấy lần
kinh nghiệm cùng giường cuung gối, điều Diệp Thanh Thành hiện tại muốn
nhất là ôm nàng ngủ, lại ôm nàng tỉnh dậy.
Tay thuần thục chui
vào bên trong, cởi bỏ khuy áo lót: "Thật may là anh phòng ngừa chu đáo,
điều trị bổ túc kịp thời, em ăn những thực phẩm giúp ngực phát triển kia xem ra có hiệu quả, nơi này đích xác là lớn lên không ít."
"Anh
chỉ biết nói hưu nói vượn, khi đó anh nhìn ra sẽ chuẩn đoán sao? Em vốn
dĩ đã lớn như vậy được hay không, anh không phải sẽ nói rằng trước kia
của em không khác gì quả anh đào đi?"
Thật sự là đánh đúng điểm
yếu, Cố Noãn Phong sau khi nói ra trên mặt liền bốc lên đỏ ửng, lại càng diễm lệ hơn mấy phần, Diệp Thanh Thành xười xấu xa, lấy ngón tay véo
một cái trên đôi nhũ phong phấn hồng: "Là đang nói các nàng sao?" Thân
thể to lớn rắn chắc áp vào, môi mỏng hung hăng mút lấy đỉnh nhọn trắng
mịn anh đào.
Cảm giác mãnh liệt bao trùm toàn thân Cố Noãn Phong, hai chân nàng mềm yêua vô lực dựa vào Diệp Thanh Thành, tùy ý bàn tay
to của hắn thăm dò vào trong làn váy, dán lên bên đùi non mềm bóng loáng chậm rãi vuốt ve lên xuống, một đường đi tới biên giới quần lót của
nàng, nhẹ nhàng đụng một cái vào u mậy thần bí: "Noãn Phong, anh muốn ăn em - - "
Có mấy lần kinh nghiệm, Diệp Thanh Thành ngộ tính rất
cao, hôm nay hắn đã có năng lực khống chế vui thích không tồi, dè dặt
cởi bỏ từng món quần áo của nàng, cả người thỉnh thoảng sẽ khó nhịn khẽ
run lên, trong ánh trăng, hương thơm trên người nàng khiến cho hắn bị mê muội không nói lên lời, nụ hôn của hắn tinh tế dày đặc, trên mỗi tấc da thịt của nàng lưu lại dấu vết của ái ân...
Tà mị mà lại thân mật chậm rãi lấp đầy vùng đào nguyên nhỏ hẹp mới khai khẩn của nàng, "Noãn
Phong - -" nàng quá mức xinh đẹp mê người, dục vọng ẩn nhẫn trong khoảnh khắc cuồng dã bùng phát, hắn nhanh chóng mà thật sâu vùi sâu vào nàng,
cố gắng, yêu say đắm...
******
Diệp Thanh Thành hẹn Cố Noãn Phong xế chiều đi bãi biển bơi lội.
Cố Noãn Phong chính là một con vịt lên cạn, trong đại học cũng có khoá học bơi lội, nhưng nàng chính là không biết bơi, cùng Diệp Thanh Thành đi
bơi lội đều muốn mất mặt ôm một cái phao.
Diệp Thanh Thành muốn
Cố Noãn Phong học biết bơi, đây là cần phải phải học được để tự cứu lấy
mình, lần đó tại ven biển suýt chết đuối, nếu như không có người cứu,
thật là rất nguy hiểm.
Cố Noãn Phong vẫn như cũ chui trong cái
phao tròn, đùa nghịch trong nước biển, nhìn xem Diệp Thanh Thành có dáng người tráng kiện, như một con cá đang dạo chơi, nàng rất tự hào.
Người nam nhân ưu tú này sắp trở thành chồng của nàng, trong những năm tháng về sau, bọn họ sẽ cùng nhau hạnh phúc vượt qua.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT