- Thật có lỗi, chú Joel, cháu e là không thể kiên trì vững bước trên con đường âm nhạc này. Bởi vì tối hôm qua cháu đã học tập ma pháp, đã được thấy một thế giới ma pháp rộng lớn, đầy sự thần kỳ, nó cuốn hút cháu nhiều hơn, học tập âm nhạc chỉ là cái cớ để cháu che đậy thân phận thật sự của mình, cũng như cố gắng kiếm tiền để có đủ tài lực để học tập ma pháp, đối với âm nhạc cháu không có tình yêu và lòng thành kính sâu đậm giống như chú.
Với tư cách là học trò của một vị nhạc sĩ có tiếng tăm trong thành Arthaud, Lucien chỉ biết nơi đây chủ yếu tin vào Thần Thuật, nhưng Giáo hội cũng không áp chế nghiêm ngặt nền âm nhạc. Ít nhất là trong ba trăm năm qua, ở Arthaud, vẫn có rất nhiều nhạc cụ được phát triển, hoàn toàn không bị lỗi thời, thậm chí nhiều nhạc cụ lại cực kỳ tinh tiến, âm thanh phát ra nghe hết sức êm tai. Hoàn toàn không kém so với Trái đất, giống y như những loại nhạc cụ cổ điển trứ danh mà Lucien đã từng nghe qua.
Joel cầm lại túi tiền:
- Nhóc Evens à, lúc nào cháu cần mua nhạc cụ để học tập thì cứ đến lấy tiền, ha ha, không cần ngại.
- Được rồi, chú Joel, dì Alissa, cháu chuẩn bị đi đến khu thị trường để tìm một công việc mới, ừm, hiện giờ cháu đã mang thân phận học trò của tiên sinh Victor, chắc sẽ dễ dàng tìm được thôi.
Lucien ăn xong điểm tâm, đứng lên nói.
Sau khi xem xong ma pháp bút ký, Lucien biết rằng, học ma pháp cực kỳ tốn tiền!
Rời khỏi nhà dì Alissa, Lucien cũng không đi tới khu thị trường ngay mà trở về nhà, cầm lấy cây gậy gỗ, tiếp tục đến chỗ đất trống để rèn luyện và tập kiếm cho thật vững. Hiện giờ Lucien còn chưa đủ tinh thần lực để liên tục triển khai khoảng mười lần ma pháp mà hắn học được. Vì thế nhất định phải luyện tập kiếm pháp cũng như tăng cường sự nhanh nhẹn, đó là điều tất yếu trong chiến đấu.
Hơn nữa, phải tăng cường thể chất để sau này nếu như điều chế được loại thuốc ma pháp “Khấp khốc linh hồn” thì có thể thuận lợi kích phát sức mạnh huyết mạch hơn vài lần.
Sau khoảng một giờ luyện tập, Lucien về nhà lau sạch mồ hôi, rồi mới đi đến khu thị trường để tìm công việc mới.
Sau năm ngày không đặt chân đến khu thị trường, Lucien cảm giác được nơi này vẫn hết sức náo nhiệt như trước, các loại âm thanh, đủ mọi loại màu sắc xen lẫn, cảnh tượng tấp nập vẽ nên một bức tranh tràn đầy sức sống.
Bởi vì lo lắng băng đảng xã hội đen Jaren trả thù nên Lucien đi lại vô cùng cẩn thận, hơn nữa nhờ vào tinh thần lực cảm ứng xung quanh, bảo đảm sẽ không dễ bị theo dõi. Thậm chí chỉ cần đám tay chân xã hội đen tiến vào phạm vi khoảng năm mét xung quanh Lucien sẽ bị hắn phát hiện ngay lập tức.
Nhưng trên thực tế, sau khi Lucien mua xong các loại vật liệu phụ trợ cho việc thi triển ma pháp rồi rời khỏi khu thị trường thì bang Jaren không hề tìm đến hắn và cũng không hề gặp bất cứ phiền phức gì. Thêm vào đó, Lucien chú ý tới, lúc băng đảng xã hội đen Jaren qua lại nơi này để thu phí, nhân thủ ít đi rất nhiều. Trước đây, bình thường thì bọn chúng chia hai người làm một tổ để hành động, nhưng lần này chỉ từng người làm việc, điều này làm cho Lucien có chút nghi hoặc:
- Lẽ nào chuyện lần trước, khiến cho băng đảng xã hội đen Jaren quyết định biết điều một chút?
Với suy đoán này, ngay cả bản thân Lucien cũng không tin, nhưng bất kể như thế nào đi nữa hành động khác thường này của băng Jaren vẫn khiến cho Lucien quyết định cẩn tắc vô áy náy (1), mau chóng học xong toàn bộ ma pháp không chính thức mà ma pháp học đồ có thể học tập. Tuy rằng hầu như mấy loại ma pháp này đều không có sức phá hoại mạnh mẽ, sức phòng ngự cũng không tính là quá mức ưu việt, nhưng đặc điểm của chúng là hết sức xảo diệu và quỷ dị, chỉ cần phát huy chúng đúng thời điểm, sẽ tạo ra hiệu quả bất khả tư nghị (2). Lucien ước chừng, cho dù gặp phải hơn mười tên tay chân của băng Jaren, nếu như chúng không có vũ khí tấn công tầm xa giống như cung nỏ…thì hắn hoàn toàn có thể ung dung đối phó.
(1) Cẩn tắc vô áy náy: Chỉ hành động cẩn trọng.
(2) Bất khả tư nghị: Sự chắc chắn không phải bàn cãi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT