Hiện tại cũng đã gần đến tháng bảy nên trời sáng sớm hơn thường lệ, những đám mây bị ánh mặt trời nhuộm đỏ trông giống như những khối bảo thạch màu hồng cũng lững lờ trôi.

Hôm nay Lucien cũng dậy sớm hơn thường lệ, hắn đã thêm một lần thử nghiệm phương pháp thi triển ma pháp mới, cố gắng tạo ra tần suất rung động cho tinh thần lực để thay thế niệm chú.

Đúng như dự đoán thí nghiệm này diễn ra thành công, xác thực việc điều khiển tinh thần lực tạo ra tần suất tương tự với tần suất âm thanh khi niệm chú để thi triển “Thất khống chi hoàn” là việc có thể thực hiện được. Nhưng kết quả thu được cũng không phải là hoàn mỹ, bởi vì Lucien phát hiện ra một hệ quả, do phải tập trung khống chế tinh thần lực với cường độ lớn, khiến cho tinh thần lực bị tiêu hao cực kỳ nhanh chóng.

- Nếu như dùng chú văn để thi triển ma pháp “Thất khống chi hoàn” thì phải thi triển ba lượt tinh thần lực của mình mới tiêu hao hết, nhưng nếu như dùng tinh thần lực tạo ra rung động thì lại chỉ có thể thi triển một lần. Trừ phi sử dụng phương pháp này trong tình huống đặc biệt, nếu không sẽ không có tác dụng quá lớn.

Lucien đối với kết quả thu được cũng có chút ít thất vọng.

Trải qua một lần rèn luyện minh tường, tinh thần lực của Lucien đã khôi phục lại như lúc ban đầu, hắn đứng dậy dọn dẹp lại căn phòng nhỏ hiện giờ đang hết sức bừa bãi do mấy lần Lucien thi triển “Thất khống chi hoàn”. Làm xong những việc này Lucien nhanh chân đi đến nhà dì Alissa.

- Buổi sáng tốt lành, anh Lucien, ngồi xuống ăn chút điểm tâm đi nào.

Ewen mở cửa đón Lucien vào, gần đây nó thường đi theo dì Alissa đến Nghiệp đoàn dệt để làm việc nên trông có vẻ chững chạc hơn nhiều.

Lucien mỉm cười:

- Đương nhiên, anh cũng đã có tính toán nên mới đến giờ này chứ, sao có thể bỏ qua bữa điểm tâm được.

- Ha ha, nhóc Evens à, cháu càng ngày càng hài hước hơn rồi đấy. Xem ra một tuần học tập với tiên sinh Victor đã khiến cho cháu tự tin hơn không ít nhỉ? Buổi sáng ngày mai có muốn cùng đi nghe giảng đạo với chúng ta không?

Joel uống một ngụm súp nấu bằng rau dại, cắn thêm một miếng bánh mì đen, cười nói với Lucien. Joel nhìn thấy Lucien càng ngày càng trưởng thành và tự tin thì cảm thấy rất hài lòng.

Mỗi buổi sáng ngày Chủ nhật, các tín đồ của Giáo hội sẽ đi đến Giáo đường để nghe giảng đạo, điều này đã ăn sâu vào mỗi người dân ở đây. Hầu như tất cả mọi người trong thành nếu có điều kiện và thời gian đều sẽ đi tham gia, chỉ có Lucien từ khi xuyên việt đến chỗ này, vì sợ bị phát hiện nên luôn kiếm cớ để từ chối.

Dì Alissa cầm một cái môi gỗ, múc một chén súp đưa cho Lucien:

- Nhóc Evens à, cháu cứ ngồi xuống, vừa ăn vừa nói cũng được.

Từ tối qua đến sáng nay, Lucien luôn vùi đầu để minh tưởng và thí nghiệm thi triển ma pháp làm cho thể lực tiêu hao rất nhiều nên cũng không khách khí, lập tức ngồi xuống để nhận lấy phần ăn của mình. Hắn nhanh chóng húp một ngụm súp lớn, rồi nhai lấy nhai để mấy miếng bánh mì đen.

Bánh mì đen nhà dì Alissa tuy rất khô ráp, hết sức khó ăn và vẫn dính đầy các loại tạp chất như vỏ trấu… nhưng so với loại bánh mì đen y hệt như mảnh gỗ vụn mà Lucien thường ăn vẫn còn tốt hơn nhiều, khiến cho trong lòng hắn không khỏi âm thầm mắng mấy tên gian thương.

- Chú Joel, ngày mai cháu cũng không rảnh rỗi, chỉ sợ khó có thể đi cùng gia đình chú đến Giáo đường để nghe giảng đạo được rồi.

Sao Lucien có thể đi nghe giảng đạo được cơ chứ, chưa đề cập đến những nguy hiểm vẫn đang rình rập, chỉ cần vấn đề thời gian đủ học tập rất nhiều thứ đã khiến hắn đau đầu không thôi, dĩ nhiên sẽ không thừa thời gian để làm những chuyện rỗi hơi.

Dì Alissa kỳ quái hỏi:

- Evens cưng, ngày mai cháu có chuyện gì phải làm à? Chẳng lẽ cháu phải đến khu thị trường để kiếm việc làm?

Thấy Joel, Ewen đều nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn mình, Lucien đưa cái túi tiền cũ kỹ cho chú Joel, tâm tình cực kỳ vui vẻ, cười nói:

- Chú Joel, bây giờ cháu đã trở thành học sinh chính thức của tiên sinh Victor, hơn nữa tiên sinh Victor cũng hết sức rộng lượng, đã miễn học phí cho cháu, giờ cháu gửi lại tám đồng bạc Nael này cho cô chú.

- Khục, khục, khục.. cháu… cháu đã trở thành học sinh chính thức của tiên sinh Victor rồi sao?

Joel thiếu chút nữa đã bị sặc bánh mì đen, liên tục ho khan, mặt mũi đỏ bừng, dùng ánh mắt hãi hùng nhìn Lucien, mới chỉ có vài ngày mà sao…!?

Còn dì Alissa lại bị vấn đề khác dọa cho kinh ngạc hơn nữa:

- Miễn … miễn học phí?! Không cần tiền cũng có thể đi học sao?

Ewen thì không hiểu hàm nghĩa mấy câu nói vừa rồi của Lucien, nó đành nhìn thoáng qua túi tiền:

- Oa, đúng là bạc Nael, đúng là hào quang lấp lánh đáng yêu của những đồng bạc Nael! Anh Lucien, làm sao anh có thể làm được như thế vậy?

Lucien thành thật kể lại toàn bộ sự việc ngày hôm qua, cũng không giấu diếm một điều gì, cuối cùng còn tổng kết một câu:

- Dạ, và cuối cùng, tiên sinh Victor đã cho cháu theo ngài học tập văn tự và âm nhạc, và tất nhiên là sẽ không mất một đồng học phí nào cả. Sáng ngày mai cháu sẽ đi đến chỗ tiên sinh Victor mượn một ít sách ngôn ngữ thông dụng và tài liệu về âm nhạc để chuẩn bị học tập nên thật sự không có thời gian rảnh.

Kỳ thật, xế chiều hôm nay Lucien đã đi đến nhà Victor để học bù nốt một giờ học tập cuối cùng mà ngày hôm qua chưa hoàn thành. Nhưng nếu Lucien nói thật thì sẽ không có cớ để từ chối đi nghe giảng đạo, hơn nữa sáng ngày mai quả thật hắn cũng phải đến nhà Victor một chuyến. Nếu Lucien quyết định dùng thân phận của một nhà nhạc sĩ để che giấu thân phận ma pháp sư thì những vấn đề cơ bản của âm nhạc như một số kiến thức nhập môn hay phân biệt một số nhạc cụ … cũng phải biết đôi chút. Mà hiện tại hắn đang khuyết thiếu rất nhiều vì thế cần phải nhanh chóng bổ sung cho thư viện linh hồn. Từ đó biến mình thành một đứa trẻ nghèo đói vươn mình trở thành một nhạc sĩ của thành Arthaud, chứ không phải là một kẻ xuyên việt đến dị giới.

Nói thật, lần “nói dối” này Lucien cũng được tính là chuyên nghiệp đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play