"Anh không tin tưởng em?"

Giang Thiến Nhi miết miệng một chút.

"Không phải vậy."

Thật ra thì chỉ không tin bản thân mà thôi.

"Nếu anh thật sự tin em thì anh đã không đến đây." Đột nhiên Giang Thiến Nhi quay đầu nhìn Giang Triết cười, "Nhưng mà, anh tới đây em rất vui."

Trước kia không có cảm giác gì, nhưng bây giờ càng ngày càng muốn ở cùng anh.

Hai người tìm một chỗ ở gần đây ăn cơm, chờ cơm nước xong xuôi Giang Triết đưa Giang Thiến Nhi tới cổng trường học liền đi về.

Công việc ở công ty thực sự quá nhiều, thư ký đã gọi điện thoại tới mấy lần.

Tâm trạng Giang Thiến Nhi đặc biệt tốt, nhưng lúc đi đến lầu dưới phòng học, toàn bộ tâm tình tốt đẹp đều bị phá hỏng.

Ngẩng đầu lên thấy Lý Thanh Hàng đứng ở chỗ buổi sáng Giang Triết đứng, thậm chí ngay cả tư thế cũng guống nhau, làm Giang Thiến Nhi hoài nghi có phải buổi sáng anh ta núp ở chỗ nào nhìn lén hay không?

"Sao anh vẫn còn ở đây?"

Sắc mặt Giang Thiến Nhi có chút không tốt.

"Anh cho là chúng ta đã từng hợp tác với nhau, em nhìn thấy anh đứng ở đâý, em tối thiểu cũng phải hỏi một câu xem anh ăn cơm chưa?" Giọng Lý Thanh Hàng có chút tịch liêu (buồn tẻ, trống vắng).

"Thật xin lỗi, chúng ta không thân quen đến trình độ này."

Mấy lần trước là bởi vì có Lý Thanh Yểu ở đây, nên cũng không có cảm giác xa lạ, lúc này chỉ có hai người đối mặt với nhau, Giang Thiến Nhi cảm thấy không có gì để nói với người trước mắt.

"Nói như vậy, sẽ rất làm tổn thương lòng anh." Trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra thương tâm và thống khổ.

Trong chốc lát Giang Thiến Nhi ngây người, thậm chí hoài nghi vẻ mặt đó có phải giả bộ hay không.

"Giang Thiến Nhi, anh muốn theo đuổi em."

Lý Thanh Hàng thu hồi thái độ.

Lý Thanh Hàng quay đầu nhìn bốn phía một chút, may mà lúc này các bạn học đi lại cũng không nhiều.

"Lý tiên sinh, anh thật biết nói đùa."

Lý Thanh Hàng lại nhàn nhạt cười một tiếng, tròng mắt sâu không lường được.

"Giang tiểu thư, anh là một luật sư nổi tiếng, cho nên, từ trước tới giờ làm việc gì cũng rất nghiêm túc. Anh chỉ nghĩ muốn nói cho em biết một chút, bắt đầu từ ngày mãi, anh sẽ bắt đầu theo đuổi một cách oanh oanh liệt liệt. Em có quyền cự tuyệt anh, nhưng anh cũng có quyền theo đuổi em."

Anh nói lời này rất tự nhiên, không cảm thấy có gì không ổn.

"Có phải Lý tiên sinh làm việc gì cũng luôn cuồng vọng và tự đại như thế? Cũng không để ý người khác nghĩ gì?"

"Em đã có đối tượng rồi, nếu anh hỏi trực tiếp, nhất định sẽ bị cự tuyệt."

Lý Thanh Hàng nhìn Giang Thiến Nhi nói rất chắc chắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play