Giang Thiến Nhi bám ở trên người Giang Triết, ngực của cô phập phồng kịch liệt.

"Người ta cũng không biết anh ta sẽ ở đó."

Giọng của Giang Thiến Nhi có chút ủy khuất , đấm nhẹ vào ngực Giang Triết, ôn nhu nói.

"Biết, biết."

Cằm Giang Triết tựa lên cái trán Giang Thiến Nhi, trong lòng anh rất vui vẻ.

Cái tiểu nha đầu này, anh đúng là bị cô ăn gắt gao rồi, cho dù trong lòng anh có không thoải mái bao nhiêu, cũng chỉ giấu ở trong lòng.

"Biết mà anh còn lớn tiếng với em như vậy, mới vừa rồi sắc mặt kém như vậy, em thật vất vả mới đi ra ngoài một chuyến, liền bị anh phá hư. Còn nữa, anh có biết dáng vẻ vừa rồi của anh, bảo em về sau làm sao có thể ngẩng cao đầu trước mặt bạn bè."

Giang Thiến Nhi chu môi lên, ngẩng đầu, trong mắt đày ủy khuất.

Giang Triết hận không thể hôn lên môi cô lần nữa, để cho cô hoà tan vào trong người anh.

Nhưng anh vẫn khống chế bản thân, bây giờ trong lòng cô đang không thoải mái .

"Đúng, đúng là anh không đúng, là anh không tốt."

Giang Triết nhẹ giọng nói xin lỗi , sau đó hôn một cái vào vành tai Giang Thiến Nhi.

Đến tận bây giờ, vành tai của cô vẫn có chút hồng.

Giang Thiến Nhi sợ nhột, rụt cổ lại, sau đó nhìn anh chằm chằm.

"Không được động thủ động cước."

"Anh không có động thủ."

Giọng của Giang Triết cũng là ủy khuất , "Anh chỉ động miệng mà thôi."

Giang Thiến Nhi nở nụ cười, "Anh nói đi, về sau làm sao mà em ngẩng đầu lên trước mặt bạn học đựơc?"

Giang Triết khẽ thở dài một cái, giống như người không ngẩng đầu lên được phải là anh mới đúng.

"Được, được, mặc kệ em muốn cái gì anh đều đồng ý."

Anh ôn tồn nói.

"Vậy sau này em đi ra ngoài, không cho phép anh tức giận như vậy."

Con ngươi của Giang Thiến Nhi đảo một vòng, nhân cơ hội nói điều kiện.

"Được."

Giang Triết đáp ứng, bây giờ chỉ cần cô gái nhỏ này vui vẻ là được rồi, giường như không đúng, vội vàng nói: "Không thể ra ngoài cùng người đàn ông kia." Vừa nghĩ tới cặp mắt kia nhìn Giang Thiến Nhi, Giang Triết lại cảm thấy cả người không thoải mái.

"Cũng không được cùng bạn học là nam đi ra ngoài." Giang Triết lại tăng thêm một cái điều kiện.

"Giang Triết."

Giang Thiến Nhi không thuận theo, Cô tức giận trợn trừng mắt nhìn

anh.

Ý niện muốn ăn Giang Thiến Nhi lại lần nữa bùng lên, ai, cô gái của anh ngay cả lúc nóng giận cũng chọc người trìu mến như vậy.

"Ở đây."

"Anh như vậy còn không bằng đem dấu em đi cho xong."

Chương 88: xúc động

Giang Thiến Nhi không thuận theo.

"Thiến Nhi, anh nghĩ, anh thật muốn làm vậy." Giang Triết ở trong lòng than thở, nếu như có thể, thật muốn dấu cô vào túi áo của anh, từ nay về sau không để bất kì người đàn ông nào nhìn thấy.

"Làm sao để giấu đây? Như vậy em cũng sẽ không vui vẻ."

Nhưng đối mặt với người trước mắt, chỉ có thể nói một vài lời trái lương tâm.

"Vui vẻ? Hừ, anh cũng biết phải để em vui vẻ, nếu muốn em vui vẻ nên để cho em chơi đùa thống khoái."

"Anh không có không để cho ngươi chơi."

Người kia nhìn qua vô cùng vô tội, mở một đôi mắt to nhìn Giang Thiến Nhi.

"Anh, anh lúc nào thì để em chơi vui vẻ? Không chi phép thế này, không cho phép thế kia."

"Anh không có không cho phép nhiều như vậy, anh chỉ là hy vọng em đi chơi khokng gặp ngươif đàn ông nào."

"Không, là không có động vật háo sắc."

"Thiến Nhi, em đẹp như vậy, da của em làm anh nhìn một chút cũng sẽ xúc động muốn hôn. Anh chỉ vừa nghĩ tới những người đàn ông kia ánh mắt đắm đuối nhìn em, anh liền không ngồi yên được."

"Nơi đó có sắc mê mê à?" Giang Thiến Nhi không thuận theo, người này đúng là trắng đen đảo lộn?

"Không có sao? Mới vừa rồi người đàn ông kia tới gần như vậy trắng trợn nhìn em, Thiến Nhi, có biết khi đó anh xúc động nghĩ làm cái gì không? Liền muốn xông tới sau đó giấu vào miệng của ta túi. Thiến Nhi, Thiến Nhi, em không nên trách anh ích kỷ, thật sự là em quá ưu tú, anh sợ nếu như em cùng những bạn học nan kia đi chơi, anh sẽ điên mất, cả ngày anh sẽ đi theo phía sau của em, chuyện gì cũng không làm được. Thiến Nhi, em nhất định là không nhẫn tâm nhìn anh khó chịu đúng khônh ? Phải hay không?"

Anh nhìn Giang Thiến Nhi, ngoan cường hỏi, giống như không có được đáp án sẽ không dừng lại.

Giang Thiến Nhi cắn chặt môi, không nói lời nào, chỉ là trong lòng lại có sóng lớn mãnh liệt.

Giang Triết, thật ra người ưu tú chính là ann, người xuất sắc cũng là ann, phải là em không yên lòng về anh mới đúng, nhưng anh lại yêu cô thâm tình như vậy, yêu đến nỗi khiến cô không có đường trốn.

"Thiến Nhi, đáp ứng ann, đáp ứng anh có được không?" Giang Triết như cũ nhẹ giọng nói.

"Được."

Cuôi cùng cũng đáp ứng, gật đầu trong nháy mắt, đã bị mừng như điên chính là cái người kia khấu chặt tại chính mình trong ngực, thậm chí thở dốc không được.

"Thiến Nhi, Thiến Nhi."

Giang Triết chỉ là một điệp thanh mà kêu, sau đó nâng lên giang xinh đẹp mặt của, hắn cẩn thận từng li từng tí hôn xuống, lần đầu tiên dùng vô cùng thành kính tư thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play