Giang Triết kháng nghị dĩ nhiên không có hiệu quả , chuyện mà cô - Giang Thién Nhi muốn làm, anh chưa bao giờ cự tuyệt cô, giống như lần trước, biết rất rõ ràng cô đi gặp nam sinh sẽ đau lòng, nhưng là vẫn để cô đi.

Vì vậy, giang Thiến Nhi từ trong tủ quần áo chọn ra một bộ tự nhận là thành thục nhất, đi theo phía sau Giang Triết nghênh ngang xuống xe.

Còn chưa có đi tới cửa lớn của công ty , giang Thiến Nhi liền ở bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở.

"Cười, cười."

Giang Triết cười khẽ, "Anh cảm giác chính mình đang bán rẻ tiếng cười , mà em chính là tú bà kia?"

"Giang Triết. . . . . ." Vừa muốn nổi giận, cửa chính bị an ninh kéo ra, sau đó nghe được mọi người đồng loạt gọi: " Chào Tổng giám đốc."

Dừng một chút, thấy người bên cạnh Giang Triết, liên tục không ngừng khom lưng, "Chào Giang tiểu thư."

Giang Thiến Nhi đứng ở nơi đó, cố gắng mỉm cười thành bộ dáng hào phóng đoan trang, sau đó nghiêng mắt nhìn Giang Triết, bộ dáng kia, giống như Giang Triết không cười, cô cũng không đi thế đầu.

Giang Triết há có thể không biết tâm tư của cô, vì vậy, quay đầu, đối mặt cấp dưới của anh, khóe miệng hơi giương lên một chút, bắp thịt trên mặt hơi thả lỏng.

Toàn bộ mọi người sửng sốt, mọi người trong Minh Đế đều nói tổng giám đốc rất anh tuấn tiêu sái, đáng tiếc chính là khuôn mặt quanh năm giống như băng sơn, nếu như có thể cười một tiếng, nhất định sẽ làm điên đảo chúng sinh.

Chẳng qua là cái ý nghĩ này đối với người trong công ty mà nói cơ bản cũng là chuyện khả vọng nhi bất khả cập(ý là chuyện hy vọng nhưng không bao giờ sảy ra, nhưng hiện tại, họ thế nhưng nhìn thấy băng sơn trước mặt bị hòa tan.

Mặc dù nụ cười đó có chút không lưu loát, không córực rỡ, nhưng như vậy mọi người đã cảm thấy đủ rồi, hơn nữa họ cũng sợ tổng giám đốc nếu như thật sự lộ ra nụ cười đẹp mắt, trái tim nhỏ của mọi người sẽ không chịu nổi mất .

Giang Thiến Nhi đảo mắt, đây coi cười sao? Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Cô ngượng ngùng phê bình Giang Triết , cũng nên chừa cho anh chút mặt mũi phải hay không?

Vì vậy, hướng về phía mọi người

cười một tiếng, liền lôi kéo Giang Triết đi tới thang máy trước mặt.

Giang Triết mới vừa vào thang máy, điện thoại trong công ty đã truyền lên trên.

"Này, hôm nay tổng giám đốc dẫn Giang Thiến Nhi muội muội đáng yêu đi làm

nha."

A, trái tim rơi xuống đầy đất.

"Còn nữa..., giang tổng hôm nay

cười."

Ống nói trong tay thiếu chút nữa rơi

xuống, sau đó kêu lên: "Cái gì?"

"Giang tổng hôm nay cười."

Bên kia vẫn không nói gì, điện thoại đã tắt, từng người một mở to hai mắt chỉ nhìn chằm chằm cửa thang máy.

Trong thang máy, giang Thiến Nhi vẫn

còn đang giáo dục: "Có tiến bộ, nhưng còn chưa đạt yêu cầu, cần cố gắng hơn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play