Đi tới phòng ăn, Nhìn thấy bóng lưng Giang Triết, giống như quá khứ, mỗi buổi sáng, trong tay của hắn cầm một phần tờ báo, đang cúi đầu nhìn.

Nghe được tiếng bước chân, Giang Triết quay đầu.

“Thiến Nhi, ăn điểm tâm.”

Trên bàn mỗi một món đều là món là cô thích, bởi vì chính cô không thích ăn lạnh, cho nên mỗi một món ăn đều rất tinh mỹ ở ben trong, phía dưới từ từ đun nóng,

Đây cũng là tính cách của Giang Triết, anh cho dù tức giận, cũng đối với cô rất tốt, mỗi một chuyện đều phải chu đáo.

Giang Thiến Nhi vừa muốn khóc, gần đây giường như cô trở nên thích khóc, có phải là vì đoạn thời gian trước cô đã qua hạnh phúc hay không, cho nên muốn đem toàn bộ nước mắt chảy khô.

“Anh, tối hôm qua em quên không nói, người bạn kia sẽ đến cùng em ăn điểm tâm.”

Giang Thiến Nhi không dám ngẩng đầu, sợ bị Giang Triết phát hiện hai mắt sưng đỏ.

Giang Triết đang lật tờ báo, tay khẽ dừng một chút.

“Thiến Nhi, bên ngoài nhất định em ăn không quen, nếu trong nhà đã chuẩn bị xong thì nên ăn đi.”

Anh cố gắng khống chế cơn giận của mình, không nên sốt ruột khó nén như thế.

Ngày hôm qua ở ban công cả một buổi tối hút thuốc lá, nhìn trời càng ngày càng sáng, trong lòng chỉ có một quyết định.

Giang Thiến Nhi thích người khác cũng tốt, yêu người khác cũng tốt, tronglongf anh, cô vẫn là bảo bối, như vậy đủ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play