Đại boss vừa kỳ cục, vừa kiêu gạo, thích bắt nạt, tính trẻ con… nhưng cũng vô
cùng chu đáo dịu dàng…
Thỏ trắng thật thà, trong sáng, ngây thơ, đặc biệt là luôn bị khuất phục hộ tâm dưới tài sắc của Đại boss.
Từ một lần hiến máu cho em gái Đại boss để rồi thỏ trắng ngây thơ lĩnh luôn hậu
quả phải nhẫn nhục kiêm chức ôsin gắp rau, truyện là vì Đại boss đã nói rồi, không
thể lãng phí thức ăn, nên những thứ Đại boss không ăn thì ôsin gắp rau phải ăn
hết!
Thức ăn là chân lý, đấu với Đại boss là khờ khạo vô cùng, nịnh nọt xun xoe mới
là đúng đắn!
Thỏ trắng không phải phượng hoàng hay thiên nga, nhưng lại khiến ánh mắt Đại
boss luôn dõi theo, cũng tại bởi thỏ trắng “dễ ăn” mà thôi!