Giữa trưa ngày thứ hai, Lục Vô Thi vừa vào game liền nhận được mật ngữ của Vân Yên, coi bộ hết sức nghiêm túc muốn nói chuyện. Lục Vô Thi bảo cô cứ nói thẳng vào vấn đề.
“Đệ tử của ngươi được lắm, đêm qua ta nhìn thấy Diệp Thần Tiêu hắn nói chuyện với người của Trà Lâu, tuy không lại gần nhưng ta đoán bọn họ chắc có quen biết.”
“Này cũng không phải là chuyện lạ gì, cho dù là người của bang hội chúng ta có quan hệ với Trà Lâu cũng không sao.” Lục Vô Thi nói.
Nhiều người trên Chiến Trường có hỗn chiến giết chóc, khi kết thúc lại cùng nhau đi phụ bản cũng chẳng có gì là lạ, cho nên chuyện này thực sự rất bình thường, huống chi Diệp Thần Tiêu cũng vừa mới gia nhập Gió Thổi Mây Trôi, hai nhà ân oán không ảnh hưởng đến hắn.
“Lấy trực giác của nữ nhân ta đảm bảo, đệ tử ngươi có vấn đề!” Vân Yên cảm thấy Diệp Thần Tiêu có chút vấn đề, hiện tại vừa vặn lấy đó làm chứng cứ, tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha.
“Chỉ cần hắn không phải Vưu Bán Tà.” Lục Vô Thi không để ý lắm trả lời.
Diệp Thần Tiêu là Vưu Bán Tà? Cái này làm cho ngươi ta nghĩ đến muốn sởn gai ốc, Lục Vô Thi thầm nghĩ.
“Tóm lại, bang chủ ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút a, nếu Diệp Thần Tiêu thực sự là gián điệp thì đối với bang hội là một đả kích không nhỏ.” Vân yên cũng coi như là một nguyên lão của Gió Thổi Mây Trôi, cho nên dù cô có đa nghi thì cũng thật bình thường thôi.
“Ta biết, ta sẽ để ý.” Lục Vô Thi ngắn gọn nói.
Vân yên và Lục Vô Thi quen biết đã lâu, đương nhiên sẽ hiểu rõ tính cách của nhau, trả lời như vậy đại khái biểu thị cậu không muốn nói tới vấn đề này nữa, cho nên cũng chẳng giải quyết được gì.
Lời nói của Vân Yên kỳ thật Lục Vô Thi cũng không phải hoàn toàn không để tâm. Diệp Thần Tiêu xuất hiện có quá nhiều việc cậu không thể hiểu rõ, đối với những mặt tốt của hắn cũng cực kỳ không hiểu, chỉ sợ thời gian ở chung lâu dài khó tránh khỏi có cảm tình với bang hội, Lục Vô Thi tận trong đáy lòng không nguyện ý hoài nghi Diệp Thần Tiêu.
Thời điểm đang suy nghĩ thì Diệp Thần Tiêu login.
Lục Vô Thi do dự một chút chủ động chào hỏi: “Đệ tử.”
“Nha nha, sư phụ hôm nay ngươi lên thật sớm~” Diệp Thần Tiêu vẫn như cũ vui vẻ.
“Ừm, trái lại ngươi hôm nay lại lên trễ, hôm qua logout muộn sao?” Lục Vô Thi không tự chủ bắt đầu thăm dò Diệp Thần Tiêu.
“Tối hôm qua sau khi sư phụ out ta cũng nghỉ, sau đó ta đi chỉnh sửa ảnh một chút. Sư phụ, ta đem ảnh chụp hôm qua gởi đến hòm thư của ngươi rồi, nhớ xem một chút nha~” Diệp Thần Tiêu trả lời.
“Được.” Lục Vô Thi nói xong thì lên QQ mở hòm thư, quả nhiên có một tập tin chưa đọc.
Không biết là Video Card của Diệp Thần Tiêu tốt hay là bởi vì kỹ thuật chụp ảnh của hắn tốt mà hình ảnh rõ nét tuyệt đẹp đến kinh người, giống như được họa sỹ vẽ ra vậy. Y phục của Vạn Hoa màu tím đen, tóc dài đen như mực, làm động tác hơi hơi vuốt cằm, còn nam tử Miêu Cương xa xa đứng nhìn. Góc trên bức ảnh còn viết chữ lưu niệm: “Chỉ mong quân tâm hiểu lòng ta, sẽ không phụ ý tương tư.”
Nội dung cực kỳ rõ ràng, Lục Vô Thi đọc xong hai má đỏ bừng. Vội vàng đem tất cả ảnh còn lại xem một lượt, cho dù chỉ là xem qua cực nhanh nhưng cũng thấy được trong đó bảy phần ái muội, lại thêm việc hai người đứng gần nhau giống như đang hôn môi.
Lục Vô Thi trong lòng có chút bồn chồn, này là sao?
Sau khi quay lại cửa sổ trò chơi, Lục Vô Thi không ngoài ý muốn thấy mình đang đứng cạnh Diệp Thần Tiêu, vẫn là khuôn mặt đầy râu ria ấy, bất quá ước chừng đã nhìn thành thói quen, Lục Vô Thi vậy mà cảm thấy không có gì là đáng sợ.
“Đệ tử, những bức ảnh này…..làm cự kỳ đẹp.” Lục Vô Thi cố gắng dùng từ thích hợp.
“O(∩_∩)O sư phụ thích là được rồi, đêm qua ta làm hai bộ, ta còn đăng lên diễn đàn, để gửi địa chỉ cho sư phụ.”
“Bất quá…” Lục Vô Thi lòng bàn tay có hơn ẩm, không biết nên mở miệng như thế nào đây.
“Sao vậy sư phụ?”
“Những bức ảnh này hình như có điểm không phù hợp với hai người nam nhân?” Lục Vô Thi giãi bày.
“Chắc là không sao a, nam hiệu nữ hiệu đều như nhau, chủ yếu là khác ở thao tác nhân vật thôi.” Diệp Thần Tiêu trả lời.
Lục Vô Thi biểu tình bất mãn, trong lòng lại cuồng tiếu, này là có ý tứ gì? Này là có ý tứ gì? Này rốt cục là có ý tứ gì?!
“Ta đi…” Lục Vô Thi không thể bình tĩnh nữa.
“Sư phụ?” Diệp Thần Tiêu vẫn như cũ trưng ra bộ dáng ngây thơ.
“Đệ tử ngươi nghĩ muốn cùng sư phụ chơi trò đồng tính à…” Lục Vô Thi nội tâm cuồng phong bạo vũ.
“Sư phụ chẳng lẽ ngươi không thích ta sao? T^T?” Diệp Thần Tiêu lại trưng ra bộ dáng đáng thương.
“Đệ tử ngươi nghiêm túc sao…!” Lục Vô Thi cảm thấy rằng hôm nay phương thức cậu lên trò chơi chắc là sai lầm rồi, không, có lẽ là phương thức rời giường không đúng rồi.
“Chưa bao giờ nghiêm túc hơn lúc này.” Diệo Thần Tiêu vừa nói vừa điều chỉnh nhân vật chạy lại gần Lục Vô Thi thêm hai bước.
“Sư phụ ngươi cũng thích ta chứ.” Diệp Thần Tiêu lại hỏi, ngữ khí nói chuyện thật bình thường nhưng lại làm cho Lục Vô Thi cảm thấy bị áp bách.
“…Ta không có .” Lục Vô Thi vô lực đánh chữ.
“Ngươi gạt ta.” Diệp Thần Tiêu khăng khăng giữ nguyên ý kiến của mình.
“Ta thực sự không có….” Lục Vô Thi đều nhanh muốn khóc rồi, nhiều năm chơi trò chơi như vậy không phải chưa từng bị theo đuổi, nhưng từ đó tới giờ vẫn là chưa từng được nam nhân thổ lộ nha.
Lục Vô Thi là bang chủ của một bang hội, lại chơi phái Vạn Hoa- là chức nghiệp hấp dẫn các cô nương nhất, cho nên không thiếu muội tử chủ động tỏ tình, chỉ là cậu tính tình có vẻ lãnh đạm, đối với các loại ám chỉ ái muội đều coi như không thấy, cho nên đến bây giờ nổi danh “Kim cương vương lão ngũ.”
“Ta thật sự rất thích ngươi.” Diệp Thần Tiêu không hề so đo lời nói của Lục Vô Thi, chỉ cường điệu nhấn mạnh điểm này.
“….” Lục Vô Thi không biết nên đối mặt như thế nào mới phải.
“Sư phụ chúng ta đi làm nhiệm vụ hàng ngày đi~” Diệp Thần Tiêu lại chuyển thành ngữ khí vui vẻ.
“….”Lục Vô Thi công nhận Diệp Thần Tiêu rất là tự nhiên, giống như chuyện vừa nãy chỉ là chuyện bình thường, so với chuyện phiếm giống nhau.
“Sư phụ ngươi thật kiệm lời.” Diệp Thần Tiêu bất mãn.
“Ta vẫn như thế thôi…” Lục Vô Thi trừ bỏ nói chuyện với người của Ác Nhân Cốc thì ngoài ra chẳng nói mấy, mọi người tiếp xúc nhiều cũng thành thói quen, tính ra đối với Diệp Thần Tiêu, cậu coi như là đã nói nhiều rồi.
“Muốn đi phụ bản không?” Xem ra Diệp Thần Tiêu cũng không hoàn toàn là không bị ảnh hưởng, rõ ràng không có hoạt bạt như trước kia.
Lục Vô Thi bỗng nhiên cảm thấy đầy tội lỗi, thế nên ngữ khí nói chuyện nhu hòa hơn rất nhiều: “Ta qua trước rồi kéo ngươi, chờ chút rồi nhận nhiệm vụ.”
Vì thế hai ngươi hoàn thành nhiệm vụ quán trà như hằng ngày, tiếp đến là mỹ nhân đồ và nhiệm vụ môn phái.
Nhưng là nói chuyện rõ ràng ít hơn, thường ngày hay nói nhiều như Diệp Thần Tiêu cũng ngắn ngọn hơn, Lục Vô Thi bắt đầu không nói gì nữa.
Sau khi làm xong, hai người đều có chút rã rời, tạm biệt logout.
Lục Vô Thi sau khi logout không biết làm gì, tùy tiện vào diễn đàn, nhớ tới Diệp Thần Tiêu nói đã đăng hình lên diễn đàn, liền kích vào địa chỉ xem thử.
“Biết ngày nào mới gặp nhau cho thỏa mối tương tư, đên nay thẹn thùng nhớ tới người.” Lục Vô Thi trong lòng đọc nhẩm tiêu đề, có phần không thể so sánh được cái người văn phong nghệ thuật cùng với kẻ hay nũng nịu, nhõng nhẽo trong trò chơi kia là một.
Nội dung bài viết là tặng cho người ta thích nhất, Lục Vô Thi trái tim bất giác đập trật một nhịp, kéo xuống phía dưới xem, nhiệt độ lại càng tăng lên nhanh chóng.
Tiếp tục kéo xuống dưới, có khoảng mấy chục bức, tất cả đều là chụp trong trò chơi, tuy nhân số trên diễn đàn không thể so sánh với trò chơi được nhưng cũng có vài bài bình luận.
Hồi Thiếp Từ Lúc Bắt Đầu: “Đồ nhìn thật đẹp~ Hoa ca nhìn rất đẹp trai~”
Tiếp theo lại nói: “Đây là thổ lộ đi! Không nên bỏ qua!”
Sau cùng là: “Mù mắt chó ta rồi, Hoa ca, Độc ca các ngươi đều cùng về với ông bà mà kết hôn đi!” Sau những bình luận này là có hơn mười trang khác.
Lục Vô Thi yên lặng tắt trang diễn đàn.
——————-
Tác Giả: Diệp Thần Tiêu diễn xuất thật là nhanh gọn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT