Lục Vô Thi rốt cục trước mười hai giờ chạy tới quán trà ở Trường An, đứng bên cạnh lão bản nương phong thái yểu điệu- Triệu Vân Duệ.
Chỉ mới rồi thôi, bang hội Gió Thổi Mây Trôi của Lục Vô Thi cùng với đối thủ một mất một còn là Trà lâu vừa mới kết thúc một hồi ác chiến.
Tuy nhiên đánh tới đánh lui lại biến thành một hồi hỗn chiến đại quy mô giữa hai phe Ác Nhân và Chính Khí.
Gió Thổi Mây Trôi cùng Trà Lâu hai đại bang phái trải qua mấy lần hợp server nhưng vẫn kiên cố đững vững sừng sững, thời điểm khai trận doanh vẫn thường ngầm hiểu một bên phe Ác nhân cốc, một bên phe Chính khí, việc đánh nhau lại như cơm bữa, một ngày không đánh ba trận sẽ cảm thấy không thoải mái. Nhưng việc hai bang chủ của họ- Lục Vô Thị và Vưu Bán Tà hai người bọn họ lý do kết thù ban đầu vẫn không ai rõ ràng. Theo một nguồn tin bên lề thì lúc đầu hai bang chủ là hảo huynh đệ, vì một danh nữ mỹ lệ mà sau cùng từ bằng hữu trở mặt thành cừu nhân. Hiện tại cũng không phân biệt được là thật hay giả.
Lục Vô Thi nhanh chóng nhận nhiệm vụ quán trà, thở ra một hơi dài, may mắn vượt qua.
Nhiệm vụ thứ nhất là đứng trước mặt hảo hữu hoặc bang chúng trong bang sử dụng một biểu tình, thành viên bang hội đa số lúc này còn đang ở chỗ trận chiến ban nãy, Lục Vô Thi nghĩ nghĩ một chút, tùy ý thêm một người vào hảo hữu, sau đó làm hành động “Thâm tình hôn gió”.
Không để mất thời gian, Lục Vô Thi đang muốn tiếp tục làm nhiệm vụ tiếp theo liền nghe hệ thống đinh một tiếng, khung mật ngữ truyền đến một dòng chat màu tím.
Diệp Thần Tiêu: “Oa??”
Lục Vô Thi nhìn chằm chằm tên này suy nghĩ ba giây, xác định trong bang hội của mình không có người tên như vậy, tiện tay đánh trả lại một dấu chấm hỏi “ ?”, nghĩ thầm, tám phần là mật sai người rồi.
Diệp Thần Tiêu lại nói: “Chờ ta mãn cấp, chúng ta cùng nhau ngoạn nha.” Lại còn kèm theo một cái biểu cảm (icon)
Lục Vô Thi có phần khó hiểu, nghi hoặc nói: “Ngươi là ai? Chúng ta quen sao?”
Mới vừa mật qua liền nhận được trả lời, tốc độ nhanh đến mức Lục Vô Thi hoài nghi hắn đã đánh chữ từ trước rồi, chỉ chờ cậu trả lời mà nhấn enter thôi.
Diệp Thần Tiêu: “Mới vừa đối với người ta thâm tình hôn gió, hiện tại liền phủ nhận quan hệ, ta thực thương tâm a.”
Lục Vô Thi bừng tỉnh đại ngộ, mở ra danh sách hảo hữu xác nhận một phen, quả nhiên, vừa rồi vì làm nhiệm vụ mà cậu tiện tay thêm vào hảo hữu, thâm tình hôn gió cũng tự nhiên là nhiệm vụ yêu cầu như thế. Người này là một ngũ độc, cấp 76.
Lục Vô Thi thần tình hắc tuyến, chẳng lẽ đụng phải Tiểu bạch? Thời điểm Lục Vô Thi đang dở khóc dở cười, Diệp Thần Tiêu lại phát đến mật ngữ: “Ngươi dẫn ta đi luyện cấp đi? Ngươi còn trống slot đồ đệ nào không? Ta vào bang ngươi có được hay không?” Nói xong thật sự phát qua yêu cầu xin làm đệ tử.
Lục Vô Thi lập tức nhấn cự tuyệt, kiên quyết trả lời: “Ta vừa rồi vì làm nhiệm vụ nên mới thêm ngươi làm hảo hữu, ngươi đừng hiểu nhầm.”
Diệp Thần Tiêu: “Ngươi không cần thẹn thùng, ta biết ngươi đối với ta nhất kiến chung tình, ta cũng rất thích ngươi nha~”
Lục Vô Thi thiếu chút nữa đem nước vừa mới uống phun hết ra ngoài, đồng thời nhìn lại nhân vật của mình khí suất tiêu sái so sánh với khuôn mặt Tiểu Hồ Tử Đao Ba Kiểm (mặt thẹo có ria mép) của nam Ngũ Độc chính hiệu đứng bên cạnh đang gọi tới gọi lui.
Lục Vô Thi bỗng nhiên có phần đau tim, cắn răng nói: “Những gì cần ta đều đã nói”. Sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ quán trà của mình. Không nghĩ tới cậu đi tới đâu, Diệp Thần Tiêu theo tới đó, đồng thời còn không ngừng spam hành động “Diệp Thần Tiêu thâm tình hôn mặt Lục Vô Thi một cái”. Lục Vô Thi cố nén da gà da vịt đua nhau trồi trên, nói: “Ngươi có yên hay không, đừng làm phiền ta làm nhiệm vụ.”
Diệp Thần Tiêu: “Không cần lạnh nhạt như thế, tới, chúng ta cùng ngoạn a, chúng ta đi Côn Luân ngắm tuyết đi.”
Lục Vô Thi nhanh chóng trả lời: “Ngắm muội ngươi, còn làm phiền ta sẽ kéo ngươi vào sổ đen.” Những lời này quả nhiên hữu hiệu, vài phút trôi qua, Lục Vô Thi đều không có nhận được mật ngữ của Diệp Thần Tiêu.
Đợi Lục Vô Thi thuận lợi làm xong nhiệm vụ quán trà, đang chuẩn bị đến thương khố, Diệp Thần Tiêu lại phát qua cái mật ngữ, đáng thương nói: “Ta không làm phiền ngươi nữa, đừng cho ta vào sổ đen….”
Lục Vô Thi hoàn toàn không có cách nào khác, nghĩ thầm, đây có lẽ là một tân thủ không có bằng hữu, sẽ không dễ dàng gặp được người muốn nói chuyện với hắn, chỉ là ngoài ý muốn mới làm như thế. Nghĩ như vậy, Lục Vô Thi bỗng nhiên cảm thấy thương cảm với ngũ độc này, mà trước đó mình có phần đáng giận, đương nhiên chỉ là một chút thôi. Vì thế tiện thể trả lời: “Được rồi, chờ ngươi mãn cấp ta mang ngươi ngoạn.”
Diệp Thần Tiêu lập tức vui vẻ trả lời: “Thật tốt quá, ta có thể bái ngươi làm sư phụ sao? Ta có thể vào bang hội của ngươi sao?” Cùng với những lời này, còn có một cái yêu cầu bái sư và gia nhập bang hội.
Lục Vô Thi thật sự gánh không được nhiệt tình của hắn, từ từ hắm hai mắt nhấn xác nhận.
Gió Thổi Mây Trôi là một bang hội lớn, thường xuyên có người mới gia nhập, cho nên đa phần mọi người không có phản ứng gì quá lớn, theo thường lệ hoan nghênh người mới một phen. Trái lại Diệp Thần Tiêu cực kỳ thích nói nhảm, chỉ một lúc sau đã cùng người khác tán gẫu nhiệt tình, hàn huyên một hồi liền mở miệng sư phụ ta như thế này như thế kia. Có người tò mò hỏi: “Sư phụ ngươi là ai?”
Lục Vô Thi nheo mắt, vừa định mật Diệp Thần Tiêu kêu hắn không được nói, bất quá lúc ấy đã muộn rồi, Diệp Thần Tiêu tại kênh bang hội tự hào nói: “LỤC VÔ THI.”
Quần chúng nháy mắt liền sôi trào.
Lục Vô Thi đã thật lâu chưa có thu đồ đệ, một phần là vì phiền toái. Lục Vô Thi chức nghiệp là Vạn Hoa, trước kia không có kỹ năng quần công, dẫn đồ đệ thăng cấp so với Thuần Dương rất chậm, nghe nói có nhiều tiểu hào đều chỉ muốn Thuần Dương là sư phụ. Hiện tại mặc dù có kỹ năng quần công cũng không còn tâm tư nhận đồ đệ nữa. Còn một nguyên nhân khác là Lục Vô Thi trước kia thực sự có kéo một tiểu hào, không chỉ mang đi luyện cấp lại còn kiếm đồ, tặng ngựa cao cấp, đánh trang bị, kết quả đồ đệ kia vô thanh vô thức không còn thấy vào game nữa, tâm Lục Vô Thi đều đã tan nát. Từ đó về sau rốt cuộc không thu nhận đồ đệ nữa. Đám acc nhỏ trong bang vẫn đeo bám muốn cậu thu nhận làm đồ đệ nhưng cậu vẫn không đáp ứng, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một người cư nhiên lại là đồ đệ của Lục Vô Thi, khó trách tất cả lại hiếu kỳ.
Diệp Thần Tiêu: “Sư phụ đối với ta nhất kiến chung tình, chẳng những thêm ta vào bang hội lại còn thu ta làm đồ đệ~”
Lục Vô Thi trườn mặt ra trả lời: “Việc này chỉ là ngoài ý muốn.”
Nữ bang chúng nhanh chóng bát quái ồn ào: “Ta ngửi được mùi JQ, Vô Thi thành thực khai báo, hai người các ngươi tới cùng là xx hay là oo.”
Diệp Thần Tiêu: “Là xx cũng là oo!”
Lục Vô Thi trợn trắng, muốn sửa lại cho đúng, nhưng là nghĩ đến đám nữ nhân trong bang kia năng lực mơ mộng rất lớn, muốn đánh tan cái ý nghĩ này nếu như nói thêm thì lại càng làm người ta sinh nghi, Lục Vô Thi quyết định áp dụng thái độ ngoảnh mặt làm ngơ.
Biện pháp này quả nhiên hiệu quả, đa phần nữ nhân bát quái này không thấy cậu phản ứng gì, Diệp Thần Tiêu lại là một người mới không quan trọng mấy, một hồi tán gẫu vừa rồi cũng coi như không tồn tại, rất nhanh sự việc này không còn đề cập tới nữa.
Diệp Thần Tiêu gặp cảnh không ai để ý tới mình, lại đi mật Lục Vô Thi: “Sư phụ, sư phụ, mang ta đi luyện cấp~”
Lục Vô Thi cảm thấy mình thu đồ đệ phải có trách nhiệm dẫn dắt, nhân tiện nói: “Chờ ta qua.”
Nhìn Diệp Thần Tiêu là ngũ độc Đao Ba Kiểm, Lục Vô Thi vẫn là nhịn không được sợ run cả người.
Vì thế, Lục Vô Thi trừ bỏ đánh quái ra thì không nói nửa câu dư thừa, tùy ý Diệp Thần Tiêu một người đơn độc.
Xem Diệp Thần Tiêu đối với nhiệm vụ khá quen thuộc, Lục Vô Thi cảm thấy hắn không phải là người mới, nhưng là hắn lại thường xuyên lạc đường, ngã chết (1), lại vẫn thường xuyên hỏi một ít vấn đề giống như tiểu bạch vậy.
(1) cái trò Jx 3 này bựa ở chỗ đang khinh công mà hết khí là ngã từ trên cao xuống chết quay =]]
Xoắn xuýt một hồi, Lục Vô Thi quyết định tiếp tục áp dụng phương pháp làm lơ, quản hắn phải hay không phải Tiểu Bạch làm gì, kéo đến mãn cấp liền không cần quản hắn nữa. Ôm ý nghĩ như thế, Lục Vô THi giết quái giống như san bằng núi, nửa giờ sau Diệp Thần Tiêu liền lên cấp78.
Diệp Thần Tiêu: “Sư phụ ngươi rất lợi hại, mà hai giờ sáng rồi, sư phụ đi ngủ đi”
Lục Vô THi cũng có điểm mệt nhọc, trước kia cậu đều là 12h log out, hôm nay hoàn toàn vì mang Diệp Thần Tiêu đi luyện cấp mới kéo dài thời gian, vì thế thuận tiện nói: “Ta out đây, tạm biệt.”
Diệp Thần Tiêu: “Sư phụ, ngủ ngon!”
—————–
Tác giả: Tên nhân vật trong trò chơi là tùy tiện đặt (^o^)/
~PS, đó là một đoản thiên
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT