Người ta nói đúng, trên đời này thứ đáng sợ nhất chính là miệng lưỡi thế gian.

Chỉ trong vòng một ngày mà cái viễn cảnh trong nhà đa năng đã đồn xa vạn dặm. Thực chất chỉ là ko may nhưng sau khi được nêm nếm mắm muối thì.......ôi trời đất qủy thần ơi thật là kin khủng........####

Nó được đặt tên là"bà cô vồ ếch và first kiss của hoàng tử" chẳng ra sao nhưng cũng được đưa lên trang nhất của bản tin nhà trường. Lại còn có hình sinh động chân thực để minh họa nữa chứ....haizzza....thật vô đối.

Mai vừa đạp xe từ cổng trường vào đã bắt gặp rất nhiều ánh mắt hình viên đạn của nữ sinh toàn trường. Cảm giác còn ghê sợ hơn gặp ma, có nhiều người chỉ ném cho cái nhìn quái gở rồi bỏ đi, có nhiều người thì xuýt xoa ngưỡng mộ. Nhưng cũng có ko ít người lộ rõ vẻ tức giận, Mai dở khóc dở cười ko biết làm gì hơn ngoài cách cúi gằm mặt xuống lẩn tránh mọi ánh nhìn.

Gửi xe xong cùng chiếc cặp sách cute của mình Mai tung tăng chạy lên lớp, vừa đi đc một đoạn ko xa thì cô nghe có tiếng gọi từ phía sau" Đỗ Hà Mai" giọng nói ko qúa lớn nhưng lực sát thương đủ mạnh khiến Mai có chút rùng mình.

Quay người lại thì chẳng thấy gì khả nghi cả, chỉ có một anh đẹp trai đang tiến về phía mình thôi..@@............woa...woa...!!! Sao lại đẹp đến thế chứ? Nước da trắng đôi mắt lãng tử lạnh lùng đen nháy, sống mũi cao, đôi môi mỏng hơi nhếch lên vẻ cười đểu nhưng tạo nên một đường cong hoàn hảo..........@@ Mai đứng như trời trồng may mà sức kiềm chế cũng ko tồi nếu ko đã chảy máu mũi từ lâu rồi. Anh chàng đẹp trai kia ngày càng tiến lại gần, ánh mắt còn ko ngừng nhìn về phía Mai, khiến Mai lầm tưởng rằng người đó đang đi về phía mình và có chút e thẹn đỏ mặt.

" chúng ta nói chuyện được ko?" soái ca đó đứng trước mặt Mai hỏi câu này làm Mai xuýt ngất.

Trong bụng gật đầu lia lịa chúng ta? Anh ấy...??? À ko soái ca nói chúng ta....là chúng ta đó haha nghe thích chết đi đc. Nhưng ko đc lần đầu ko thể tỏ ra dễ dãi, con gái phải làm kiêu hehe "chúng ta?[ cố lắm ms nói đc cái giọng kiểu ngạc nhiên] Có chuyện gì để nói sao?" ( công nhận rất cứng họng)

"Ns như vậy là ko có gì sao?"

Anh đẹp trai à anh đang nói gì mà em đây nghe chẳng hiểu gì cả, dù đẹp trai thật nhưng đâu có nghĩa là muốn nói gì thì nói.

"Chuyện hôm qua!!!!!????[ ấp úng, chứng tỏ có biến hehe]......trong... nhà ...tập...."

Nghe đến mấy từ này Mai như sực tỉnh, bỗng mặt cô nóng ran, hai tai ửng đỏ, Mai nhìn thẳng vào người đang đứng trước mặt mình, nhìn thật kĩ, cô nhận ra đôi mắt ấy, đôi mắt khiến cô mê mẩn hqua. Bất chợt giật mình Mai lùi lại phía sau mấp máy môi

"Anh là...???.là.....???? .là..????là???"

"Cô biết thì tốt. Vậy thì tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề chính, tôi muốn cô xin lỗi tôi trước toàn trường"

Thật ko ngờ bắt người khác xin lỗi mà ngữ khí lại lạnh lùng như vậy. Mai còn đang định thần lại thì lập tức bị choáng

"Cô nghe tôi nói gì chứ? Cô này...cô"

Sau hồi ngơ ngác Mai sực tỉnh,tự dưng như ko còn gì để nói cô phun ra một câu

"Xin lỗi anh kêu tôi là gì cơ?.......... Cô!???? Là cô sao????....có đúng ko? Nhìn tôi già lắm sao? Tôi là cô của anh sao?" thực tức mà##!!!!!" tôi học lớp 11, trong nhà tập hôm qua chỉ có duy nhất 1 lớp 11 vậy chắc chắn ông anh hok 12 rồi. => làm ơn xưng hô cho đúng"[ chị đây sức chờ đợi có hạn nhé hư ]

" Cách xưng hô này có gì sai sao?"- ngừng một lúc " Nếu vậy tôi phải gọi cô bằng em sao?"

cái này còn phải hỏi, đẹp troai mà sao ngu vậy? Nụ cười hé nở trên khóe môi Mai nhưng rất nhanh sau đó bị dập tắt

" đừng có nằm mơ, bà cô già, cô nghĩ mình là ai????"

Cái gì?????? Mai tức nổ đom đóm mắt nhai nghiến nhắc lại từng chữ "B..À..CÔ.????.....G...I...À???" thằng cha này hôm nay tới số rồi. Đc lắm dám bảo đệ nhất mĩ nữ 11A2 là bà cô già trời ơi sống sao nổi đây gzhừ....gzhừ......###

" Đừng nhìn tôi vs ánh mắt đó, Cô muốn nghĩ thế nào thì tuỳ tôi ko quan tâm nhưng cô bắt buộc phải xin lỗi tôi."

" xin lỗi.....????? Anh nghĩ mình là ai chứ? Nếu tôi ko lm thì sao?"

"Cố muốn cứng đầu phải ko? Biết tôi là ai ko? Tôi cho cô thời gian 2 tiết học đầu để suy nghĩ."

Nói xong quay lưng bỏ đi. Ko hiểu sao Mai lại thấy tức cười đến như vậy, ngay lập tức cô tháo chiếc giày dưới chân nhằm thẳng vào người đang đi trước mặt, một tiếng "A" khẽ kêu lên, Mai biết mình đã chiến thắng còn anh chàng đẹp trai kia thì biến sắc hẳn, đưa tay ra sau đỡ phần đâu vừa bị đập trúng rồi quay người lại nhìn xung quanh và dán mắt vào mặt đất nơi hung khí gây án - chiếc giày xấu xí vừa hạ cánh, anh ném ra một câu chua sót

" lại giày nữa sao?"

Ko quên đính kèm theo nụ cười đểu đau khổ. Rồi định bỏ đi.

Mai cười thầm tiến lại nơi chiếc giày đang nằm xỏ vào chân rồi tung tăng vào lớp còn tiến lại gần anh dẹp zai ns thêm một câu

" biết tôi là ai chứ? Giờ anh xin lỗi tôi vẫn còn kịp đó hehe"

"Cô....cô....bà cô đanh đá....đáp tội vs tôi cô cứ chờ mà xem..."

Soái ca tức đến phụt khói đầu rồi tiến thẳng về dãy nhà hiệu bộ chẳng biết để làm gì nhưng Mai cũng chẳng thèm quan tâm.

Vào trong lớp Mai bị Ly phi kéo ra một góc gặng hỏi

" nhà cậu có thường xuyên qua lại vs ban giám hiệu trường mình ko?"

"Hỏi gì kì vậy má? Bố t quen hiệu trưởng có gì ko?"

" tốt vậy thì yên tâm rồi, ko có gì đâu vào lớp đi"

Đùa gì vậy? Có chuyện gì sao nói xem nào.......ây ?Ly phi..!!!!..Ly điên...Ly kiêu"

Đúng là hết thuốc chữa. Mai bước vào lớp hết đứa này đến đứa khác đặc biệt là Đạt béo và Đức khơ me " kin nha! Mai lớp mình phen này nổi như cồn nha..........người đẹp ơi! Người đẹp ak!? Người đẹp nhìn cái nà!..... Chụp owa...@..@"

" chị ak em xin chữ kí cái coi, làm người nỏi tiếng rồi tính kiêu hã?????"

nhìn hai thằng đao làm trò Mai thực sự nhịn cười ko nổi, đúng lúc đó lại bị kéo ra ngoài như chổi quét nhà. Lực kéo ko mạnh nhưng vs bản tính nữ nhi vốn có Mai hét lên kiểu như lợn sắp bị chọc tiết, thảm thì thôi rồi. Ra đến ngoài hành lang cô chỉ đứng thở định thượng cẳng chân hạ cẳng tay vs đứa bạn chí cốt vừa lôi mình như rẻ lau nhà[ gì chứ? Hơn rẻ lau nhiều hehe ] thì đột nhiên lại bị nó cốc vào đầu

"Mai àk ko phải V Anh muốn nhiều chuyện nhưng Mai có bết hôm qua Mai đã lấy đi fist kiss của ai ko? Là của Hà Đình Phong đó"

Nghe đến đây Mai nhảy dựng lên " ý cậu là viên ngọc qúy báu, đại mĩ nam có một ko hai của trường - Hà Đình Phong sao ????????????? .........@.!!!!!!!...@[ ngạc nhiên vãi] ko phải chứ? Mình ăn ở vốn rất tốt..... tốt.....tốt cực kì nuôn ấy nên ông trời ko độc ác vậy đâu hehe.( thực ra trong lòng có chút sợ hãi. Nếu như mà là thật thì....thì.....thì mình phen này......ôi mẹ ơi xác định toàn tập rồi huhu)"

"Thôi đi nhìn Mai lùn tẹt, mấy năm rồi chẳng cao lên phân nào mà dám bảo là ăn ở tốt tính sao?????? Ko tin đc. Thôi nói chuyện chính đi ông anh hôm nọ cậu ấy ấy thực sự là Phong đại thần cậu chuẩn bị tinh thần nhé V Anh đi đây bái bai"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play