Nghe được lời nói gần như trêu đùa của anh, mặt của Tô Lưu Cảnh sắp bỏng đến nơi, vội vàng đem đai lưng nóng phỏng tay nhét trả lại cho anh, hai tay dùng sức chống lên ngực của anh, đầu ngón tay vẫn nóng bừng, hốt hoảng nói: "Trả lại cho anh! Buông . . . . . . Buông tôi ra!" .

Tô Lưu Cảnh thật rất xấu hổ, anh làm vậy là có ý gì, cho là cô cũng giống như loại phụ nữ tùy tiện như Sofia sao?

Hình Hạo Xuyên đã sớm dự liệu được phản ứng của cô, vung cánh tay lên, trước khi Tô Lưu Cảnh tránh né liền kéo cô vào trong ngực của mình, để người cô dán lên người anh thật chặt, đôi lông mày tuấn dật khẽ giương lên: "Nếu mà tôi nói không thì sao?" Hô hấp cực nóng trực tiếp phả vào chóp mũi cô, hơi thở mập mờ trêu đùa ập tới.

Tô Lưu Cảnh nỗ lực tránh thoát, nhưng không có chút tác dụng nào, chau mày tức giận nói: "Tiên sinh, ngài gọi tôi tới đây rốt cuộc là có chuyện gì?"

Hơn mười phút trước, anh vẫn còn đang triền miên với một người phụ nữ khác ở nơi, mà bây giờ lại đối với cô. . . . . . đối với cô như vậy, thật là quá đáng!

Hình Hạo Xuyên thưởng thức vẻ mặt sắp nổi trận lôi đình của cô, đột nhiên nhận thấy đùa giỡn với cô cảm giác cũng không tồi, cố làm ra vẻ ngẫm nghĩ một lát, sau đó nhếch môi gằn từng chữ: "Phục vụ tôi, tắm."

"Cái gì?" Tô Lưu Cảnh lập tức bối rối, chỉ ngây ngốc đứng nhìn anh, tựa hồ như đang suy nghĩ mới vừa rồi mình có phải thính giác của mình có vấn đề gì hay không. Phục vụ anh ta tắm? !

"Thế nào, chưa nghe rõ sao?"đầu ngón tay của Hình Hạo Xuyên khẽ vuốt ve cằm của cô nói.

Tư thế mập mờ, giọng nói lại nguy hiểm khiến Tô Lưu Cảnh không hề do dự, vội tránh khỏi ngực của anh, cắn răng đáp lại: "Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ."

Chỉ chốc lát sau nước tắm đã chuẩn bị xong xuôi, Tô Lưu Cảnh nhất mực cung kính cúi đầu nói: "Tiên sinh, nước pha xong rồi." Nhưng trong lòng lại khổ sở thầm than, rốt cuộc anh ta còn muốn làm gì nữa? !

Hình Hạo Xuyên không trả lời, vô cùng tự nhiên cởi áo choàng tắm trước mặt cô, không thèm để ý đến việc cơ thể tinh tráng của mình đã hoàn toàn lộ ra bên ngoài, giống như một bậc đế vương ưu nhã mà thản nhiên đi vào phòng tắm.

Tô Lưu Cảnh đỏ mặt, mắt cũng không tự chủ mà nhìn sang chỗ khác, nghe được tiếng cửa phòng tắm đóng lại, cứ tưởng rằng rốt cuộc đã có thể nghỉ xả hơi, không nghĩ tới cửa lại được mở ra lần nữa, giọng nói trầm thấp mà không mất vẻ lạnh lùng truyền tới : "Tô Lưu Cảnh, vào giúp tôi kì lưng."

Phòng tắm, lõa thể, kì lưng! Những từ này hoàn toàn đánh tan tỉnh táo của Tô Lưu Cảnh, thét to: "Không được!"

Theo tiếng thét chói tai như chém đinh chặt sắt của Tô Lưu Cảnh cả gian phòng đột nhiên liền an tĩnh lại, thời gian đúng vào thời khắc này hình như cũng đang dừng lại .

"Sao?" Chỉ một thán từ ngắn ngủi, nhưng thật giống như đang hạ nhiệt độ trong phòng xuống thêm năm độ, xem tiếng thét kiều diễm mới vừa rồi trong không khí chỉ là ảo tưởng.

Hình Hạo Xuyên chậm rãi từ trong phòng tắm đi ra tựa người lên trên khung cửa, ánh mắt tràn đầy tà mị giờ phút này lại âm trầm mãnh liệt như đáy biển, hài hước nói: "Ha ha, cô chính là phụ nữ đầu tiên dám cự tuyệt tôi, nhưng Tô Lưu Cảnh, " giọng nói của anh mang theo hơi thở đầy nguy hiểm: "Cô hình như đã quên mất thân phận của mình rồi." Tư thái hoàn mỹ cường đại giống y như một đế vương.

Một câu nói bình thản lại trầm thấp như vậy, nghe không ra bất cứ cảm tình nào, không có cảnh cáo, cũng không có uy hiếp, nhưng thật giống như một quả bom bỗng dưng oanh tạc, khiến cả người Tô Lưu Cảnh lập tức chấn động.

Thân phận của cô. . . . . .

Nếu anh ta không nhắc nhở, thì mới vừa rồi cô cơ hồ đã quên thân phận của mình. Đúng vậy, anh ta mới là chủ nhân của nơi này, mới là người đứng ở tầng cao nhất đặt ra quy chế cho tòa thành này. Tại sao lại dám cự tuyệt chứ?

Nghĩ như vậy, tay của Tô Lưu Cảnh từ từ nắm chặt lại.

Hình Hạo Xuyên cũng không thèm để ý chút nào đến vẻ cô đơn đang tản ra từ trên người cô, xoay người lần nữa đi vào phòng tắm, lại tiếp tục châm chọc: "Yên tâm, tôi cũng không có bao nhiêu hứng thú với dáng người như sân bay của cô đâu."

Điều này cũng rất chuẩn xác, mỗi một người phụ nữ của anh ai mà không phải là báu vật vô cùng xinh đẹp, có lồi có lõm, mà khẩu vị của anh lại cực kỳ kén chọn, dung mạo, hình thể, phong cách ăn mặc ở phương diện nào cũng đều phải đạt yêu cầu. So sánh với Tô Lưu Cảnh, một cô gái non nớt, còn chưa thành thục người nào mà chẳng chiếm ưu thế hơn.

Sao mà cô không nghe ra anh đang châm chọc mình cơ chứ, trái tim vô cùng đau đớn, móng tay dùng sức cắm sâu vào trong lòng bàn tay, hàm răng trắng muốt cắn chặt lên môi tạo nên những vết mờ mờ, sau đó liền lấy hết hơi sức nhấc chân gian nan đi vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play