Ngày ông Jude phẫu thuật được định là chiều 30 cuối năm còn đúng một tuần để chuẩn bị, trong lúc này chẳng những phải điều dưỡng thân thể thật tốt còn phải làm sạch ở bụng chờ phẫu thuật.

Không biết Natsu nói gì với ba lucy mà ông lại thật cao hứng tiếp nhận chuyện phải phẫu thuật, chưa bàn đến tình trạng cơ thể nhưng ít nhất tâm trạng rất tốt.

Buổi tối sau khi tan tầm Erza và Jellal đến thăm ông một lần. Từ miệng Lucy, Erza đã biết được bệnh tình của ba lucy, biết ông phải phẫu thuật sớm cũng không kinh ngạc.

Miệng nó ngọt, nói chuyện lại khéo léo làm cho người lớn vô cùng yêu thích, chọc ông Jude ở trong phong bệnh cười ha hả so với Lucy ngây ngốc ở đó tất nhiên hơn nhiều. Jellal không nói nhiều chỉ lặng lẽ nhìn Erza cười, anh đứng ở một bên cũng ngốc nghếch cười theo.

Lucy đi rửa hoa quả, ông Jude liền tiến đến bên tai Erza nói, ''khuyên Lucy về công ty đi làm, bác cũng không phải bệnh nặng gì làm sao lại làm to chuyện như vậy. Chính bác cũng đã nói qua với Lucy nhiều lần nhưng mà đứa nhỏ này cứng đầu không nghe, cứ mím môi dùng cặp mắt lúng liếng kia nhìn bác nên ngay cả nặng lời bác cũng không nói được!''

Erza nghe xong lòng chua xót không thôi,''làm sao mà bác ấy lại bệnh nhẹ được, đó là ung thư đấy! Nhưng mà mình cũng không thể nói thật với ba lucy, phải chuyển đề tài, hay là cùng bác Jude nói chuyện Lucy ở công ty, như vậy khỏi cho bác ấy nghi ngờ.''

Phàm là cha mẹ, không thể không hiểu con mình đã một thời gian dài Lucy không ở bên ông Jude mà tính tình cứ cứng đơ như cây cờ, ông vẫn không yên tâm, bây giờ từ chính miệng Erza nói về con gái nhà mình, tự nhiên thật cao hứng nháy mắt đã liền quên chuyện mình nói một giây trước.

Lucy rửa hoa quả trở về, vừa định mở cửa đã nghe thấy tiếng ba cô cười sang sảng. Cô đứng ở cửa chốc lát đem hết nước mắt sắp chảy ra nuốt hết xuống thay bằng khuôn mặt tươi cười, lúc này mới đẩy cửa bước vào.

Ba cô thích ăn táo, Lucy liền cầm dao nhỏ gọt hết vỏ đi, xong xuôi mới đưa cho ông. Kết quả lại đổi lấy mấy câu quở trách của ông Jude,''đã rửa rồi cần gì gọt vỏ nữa, đứa nhỏ này ngày càng lãng phí.'' (akiko: papa chị họ keo tên kiệt à lucy: thông cảm đi nhà chế ''nghèo'' pamá keo akiko: =.='')

Lucy cúi đầu vâng dạ đáp lời ba cô quở trách cũng không cãi lại, ngoan ngoãn làm cho người ta đau lòng. Nói xong câu cuối, chính ông cũng không nhẫn tâm đành im lặng cúi đầu ăn táo.

Erza chỉ ở bệnh viện được gần một tiếng rồi phải về, Lucy tiễn nó và Jellal đến cổng bệnh viện, vừa định quay vào đã bị Erza kéo lại, "Lucy, mình còn chưa hỏi cậu, cậu đủ tiền cho ba phẫu thuật không? Nếu không đủ thì phải nói với mình còn có Jellal, anh ấy có tiền, cậu thiếu bao nhiêu thì đừng im lặng."

Lucy lắc đầu, cảm kích nói, "Không cần đâu erza, natsu đã giúp mình phí phẫu thuật rồi, cậu và jellal về đi lái xe cẩn thận một chút."

''biết lắm mà, nhất định là Natsu hỗ trợ'', đôi lông mày của Erza nhếch lên,''chiêu này chính là hoàn toàn đem cô ngốc trói lại, vừa ân vừa tình làm sao còn thoát được.''

Nghĩ đến đây, Erza vỗ vỗ khuôn mặt Lucy, "Được rồi, chuyện tiền bạc mình sẽ không quan tâm nhưng mà cậu đừng khóc suốt như vậy, không phải chỉ là u ác tính sao cùng lắm thì cắt, cắt là xong!"

Lucy miễn cưỡng nhìn cô cười cười, nhỏ giọng, "Ừ."

Erza biết trong lòng cô khổ sở nên cũng không nói nhiều nữa để cô nhanh chóng về phòng bệnh chăm sóc ba cô, liền ngồi vào xe Jellal rời bệnh viện

Vẫy tay với Erza xong, Lucy mới xoay người trở vào. Cô không đi thang máy mà đi thang bộ, vừa đi vừa suy nghĩ xem ba cô cần bổ sung cái gì, cô còn có thể làm gì trước khi phẫu thuật chậm rãi bước đi.

Vừa đi đến chỗ góc cầu thang lầu hai thì bị người ta gọi lại, "Lucy Heartfilia!" lucy quay đầu lại, không ngờ là bà Lena gọi cô.

"Bác, sao bác lại đến đây?"''mỗi lần đối mặt với mẹ natsu, mình đều có một loại cảm giác áy náy, không hiểu tại sao mình gần như chưa từng nói dối quá lớn như vậy, trong lòng luôn bất an cảm thấy rất có lỗi với mẹ natsu, nhất là khi bà ngày càng đối tốt với mình.''

"Con theo bác đi tới văn phòng Natsu." Không hiểu vì sao, sắc mặt bà Lena vô cùng không tốt, thái độ với cô cũng thay đổi khác thường, trong lòng Lucy nhất thời lo lắng không yên.

"Bác có chuyện gì sao?"

"Bảo con đi thì cứ đi!" bà Lena nhướng mày, tự nhiên lại có một loại khí thế áp bức trái ngược hoàn toàn so với sự hòa nhã dễ gần trước đây, ánh mắt sắc bén gần như có thể đem Lucy cắt nát.

Lúc này Lucy cũng hiểu khí thế khiếp người kia của Natsu là từ đâu đến thì ra đều là di truyền từ bà Lena. Trong lòng cô có chút hoảng sợ, nháy mắt định chạy trốn nhưng mà bà Lena lại cố tình nhìn cô như vậy, ngay cả cự tuyệt cô cũng không nói được đành bất an đi theo sau bà tới văn phòng Natsu.

"Mẹ, sao mẹ lại tới đây?" Natsu ngẩng đầu lên, nhíu mày hỏi.

Bà Lena vốn tức giận bừng bừng, lúc này lại nhìn thấy bộ dáng lạnh như băng của con nhà mình như vậy, nhất thời càng thêm tức nhưng bà là người càng tức càng lạnh lùng, cũng không rống to la hét trực tiếp đi tới trước mặt Natsu đặt túi xách lên bàn làm việc của anh, lạnh lùng nói, "Con và Lucy có phải là người yêu của nhau không vậy?"

''Thật ra mình nên sớm nhìn ra vấn đề, hai người ở trước mặt mình chưa từng có động tác gì quá thân mật, con bé lucy vẫn gọi natsu là Bác sĩ Dragneel... Bác sĩ Dragneel nhưng vào cái ngày Lucy uống rượu say trong phòng Natsu, mình quả thực nghĩ bọn họ đang yêu nhau.'' (kai: đầu óc ''trg sáng'' ghê lun lena: tại ngủ say mà thử là cháu coi cháu cóa nghĩ bậy ko kai: chắc có akiko: bớt 8 lại đê)

''con đã hơn ba mươi mà còn chưa có bạn gái, làm sao mình có thể không vội? Bởi vậy thật vất vả Natsu mới chính mồm thừa nhận mình có bạn gái còn dẫn về nhà làm mình vui sướng không hết nên nghĩ với quan hệ bọn họ chắc bàn tính luôn đến chuyện sự rồi.''

''mình thậm chí còn sợ con nhà mình quá mức lạnh lùng còn tự lên kế hoạch hôn lễ cho bọn họ nhưng lại...''

-------Plast time--------------

Sáng hôm nay bà đã tìm người xem ngày, ngày cuối năm chắc chắn là ngày may mắn nhất không thể tìm ngày nào tốt hơn để đính hôn. Bà cũng không định làm linh đình gì cả chỉ có cha mẹ hai bên thân thiết cùng ăn một bữa cơm làm chứng là được.

''trước tiên cứ đem con dâu này trói lại, không thể để con bé chạy mất được.''-bà tự sướng nói thầm

"reng reng''- đang lúc bà còn tự sướng thì chuông điện thoại reo thấy số lạ bà bắt máy trả lời, ''alô, cho hỏi ai vậy?''

''là con, Lisanna Strauss đây bạn thân của Natsu ạ"

"à ra là con dạo này cháu khỏe không? Có kiếm được chàng nào không?"

''con khỏe lắm ạ mà bác cứ đùa hoài cháu còn độc thân"

"ừm mà con gọi bác có việc gì không?''

"con muốn hẹn bác ở quán nước Tea So để nói về bí mật của sư huynh và lucy"

"được rồi, bác tới liền"- bà vừa tắt máy xong liền thay đồ chuẩn bị đi, vừa chuẩn bị đồ bà vừa suy nghĩ, '' chuyện bí mật gì mà kể cả lucy cũng giấu mình vậy???"

Đi lên xe bà suy nghĩ tiếp,''mà đối với Lisanna, lúc đầu mình còn tưởng rằng Lisanna cùng Natsu có thể trở thành một đôi nhưng mà Natsu đưa về nhà hai lần, thái độ thản nhiên mình đã lặng lẽ quan sát một chút cảm thấy không có khả năng nên không tác hợp bọn họ.''

''Huống hồ, mình cũng không thích con người Lisanna tính cách quá mạnh mẽ cũng quá tham vọng, Tuyệt đối không phải là con dâu tốt may mà Natsu không có tình cảm gì với con bé.''

Khi tới nơi, bà thấy Lisanna giơ tay chỉ hướng, bà bước tới chỗ của cô ta rồi ngồi xuống hỏi,"con nói cho bác biết đi 2 đứa nó giấu bác chuyện gì?

Lisanna ngồi nhâm nhi ly trà vừa nói,'' thật tình là cho tới bây giờ bác không ngờ chuyện này lại là một trò bịp, đúng không ạ! Thực ra sư huynh và lucy không là gì của nhau cả, họ chỉ lừa bác để bác không phải buồn phiền nữa.''

Khi nghe lisanna nói xong bà rất ngạc nhiên và cũng rất là tức giận,''mình vốn tưởng rằng mình lập tức có thể ôm cháu trai, bây giờ lại phát hiện tất cả đều là bong bóng nước, mình chẳng có cháu trai thậm chí ngay cả con dâu cũng không có!'' , bà kiềm chế lại ngọn lửa đang sôi sùng trong người nói," sau con biết chuyện này''

Chỉ đợi bà Lena nói câu lisanna giả vờ làm mặt hối hận, giọng hơi trầm trầm nói," thật ra là con, natsu và lucy đã thâm đồng với nhau để lừa bác nhưng mà kể từ khi lừa được bác trong lòng con thấy bồn chồn lắm nên bây giờ con mới lấy hết can đảm ra để nói bác sự thật này, bác muốn trách thì trách con chính con là người làm ra kế hoạch này để lừa bác"-nói tới đây li giả vờ khóc để làm động lòng bà Lena và chính vai diễn của li đã thành công.

"không phải lỗi của con cũng tại bác cứ hối thằng natsu kiếm con dâu cho bác thôi con đừng khóc nữa, bây giờ bác có việc rồi, bác đi trước đây"- bà đứng dậy và đi ra ngoài mang theo sự tức giận trong lòng, lái xe chạy tới chỗ bệnh viện và suy nghĩ,''thì ra toàn bộ đều là âm mưu của 3 đứa nó! Natsu và Lucy căn bản không phải là gì của nhau, 2 đứa đó chỉ giả vờ làm người yêu để lừa mình! Điều này làm sao mình có thể chấp nhận đây?"

Còn Lisanna thì sau khi làm tốt vai diễn của mình xong thì thầm cười sảng khoái trong lòng và nói nhỏ cho đủ mình nghe," Lucy Heartfilia coi cô ứng xử ra sao?"

---------- End plast time-----------------(chỉ là cho m.n bít thui chứ ko phải kể cho natsu và lucy nha)

Sắc mặt Lucy trắng nhợt, cô vốn chột dạ nay vừa bị bà Lena nói như vậy, lập tức lộ vẻ sợ hãi. Bà Lena liếc mắt một cái nhìn thấy biểu tình của cô cũng đã biết sao lại thế.

Bà thu hồi ánh mắt trên người Lucy bình tĩnh nhìn Natsu, sắc mặt lạnh như băng, "Natsu Dragneel, con nói thật cho mẹ biết đi đừng có giấu nữa!"

"Chúng con đang yêu nhau." Natsu nhìn thẳng vào ánh mắt sắc bén của bà Lena, gằn từng tiếng vô cùng nghiêm túc nói.

Bà Lena bị anh làm cho tức giận, nở nụ cười trực tiếp chuyển sang Lucy,"Lucy Heartfilia, đúng là như vậy sao?"

Lucy bị bà nhìn như vậy chỉ cảm thấy da đầu run lên, mồ hôi lạnh toát ra, cô nghiêng đầu tránh ánh mắt của bà Lena, ấp úng nói, "Thực xin lỗi... bác... con....."

Cô còn chưa nói xong đã cảm thấy hoa mắt, một tiếng ''chát'' giòn tan vang lên, bà Lena nâng tay phải lên liền hung hăng cho Natsu một cái tát, đánh vào má trái của anh chỉ một thoáng liền đỏ rực lên, mắt kính cũng văng ra ngoài.

Ánh mắt bà cực lạnh, sắc bén giống như kiếm tuốt ra khỏi vỏ đâm thẳng vào ngực Natsu, "Nếu không phải Lisanna nói cho mẹ biết, con còn muốn giấu diếm đến bao giờ? Natsu, con làm mẹ vô cùng thất vọng rồi con đùa giỡn tình cảm như vậy thì có khác gì ba con."

Nói xong, bà cũng không ở lại, hung hăng bước về cũng không liếc mắt nhìn Lucy một cái đi thẳng ra khỏi phòng Natsu.

"Bác... bác đừng đi... con xin lỗi!" Lucy vừa kêu vừa chạy theo bà Lena, nước mắt thì lăn xuống dưới, "Bác... bác chờ một chút."

Đáng tiếc cô phản ứng chậm, chờ khi cô đuổi đến thì bà Lena đã sớm vào thang máy.

Lucy lau nước mắt khẽ cắn môi lại quay trở lại văn phòng. Natsu giống như cây cột đứng đó, không nhặt kính cũng không quan tâm mặt sưng đỏ, chỉ bình tĩnh nhìn về hướng cửa không nhúc nhích.

"Bác sĩ Dragneel.... thực sự xin lỗi.... anh có đau không.... có đau không?" Lucy bổ nhào tới đưa tay chạm vào má Natsu, khuôn mặt tuấn tú sưng vù có thể thấy được cái tát này bà Lena hoàn toàn không hạ thủ lưu tình.

Cảm giác bỏng rát làm cho nước mắt của Lucy không ngừng rơi xuống, cô đau lòng kiễng mũi chân thổi thổi lên mặt Natsu, vừa hối hận vừa tự trách mình, "Đều tại em... nếu em không phủ nhận thì sẽ không như vậy! Em....."

"Anh không có đùa giỡn tình cảm." Natsu bỗng nhiên ngắt lời cô đưa tay nắm lấy tay cô đặt lên mắt mình, con ngươi hẹp dài nhìn thẳng Lucy. "Lucy, anh không có đùa giỡn tình cảm."

"Em biết, em biết." Lucy nghẹn ngào gật đầu. "Bác sĩ Dragneel là người tốt, anh sẽ không làm cái việc này!"

"Làm bạn gái anh." Natsu nắm tay cô thật chặt, ánh mắt rực sáng nhìn cô chằm chằm lại lặp lại một câu, "Lucy, em làm bạn gái anh."

"Nhưng mà em đã..."

"Không phải như vậy." Natsu kéo tay Lucy đặt lên ngực mình, "Có cảm giác được không?" anh nhìn chằm chằm cô, giữ chặt ánh mắt cô. "Tim anh đập nhanh hơn rất nhiều so với người bình thường."

"bác sĩ Dragneel.... anh bị.... đánh hỏng rồi sao?" Lucy mở to đôi mắt nhòe lệ trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy sợ hãi. "Em đi tìm bác sĩ, em..."

Natsu thở dài cúi đầu chạm vào trán cô, "Sao em lại không hiểu thế? Anh đang thổ lộ với em, anh muốn em làm bạn gái anh, không phải giả là bạn gái thật sự của anh. Có thể ôm, có thể hôn không cần lo lắng bị em đẩy ra lại càng không cần lo lắng bị người khác cướp đi..." Giọng nói của anh vẫn nhàn nhạt như cũ nhưng ánh mắt lại trong như gương, dịu dàng gần như có thể nhỏ ra nước, "Lucy em không biết sao, anh đã bắt đầu yêu em từ lúc em dọn đến nhà anh rồi."

_____________________________________

Trog phòng khách

gray*khóc*: cúi cùng cúi cùng cúi cùng cx đc r' ko ngờ thằng lửa lại tài như z tình củm wá.

mira*cầm khăn*: natsu em lm' tốt lắm ko uổng công sức của chị.

loke*quẹt nc mắt*: natsu hay wá.

erza*khóc*: lm' tốt lắm natsu.

kai*khóc*: đúng vậy, cúi cùng nat đã tỉnh tò chế lu òi.

m.n*hết khóc*: NANI, NATSU TỈNH TÒ VS LUCY SAO???

kai*ngạc nhiên*: ủa z m.n khóc về chuyện zui j' z kai cứ tưởng âu.

m.n*suy nghĩ*: hưm khóc về cái j' wên òi ta.

kai*té ghế*: trời pó tay *xoay wa xoay lại* ché aki âu ùi mà m.n có nghe tiếng j' ko z.

m.n*ngây thơ*: à pà aki ns là mún đi dạo nên cho tụi tui thế đý còn về tiếng thì có nghe j' âu chắc kai-san nghe lầm òi.

kai: ờ chắc z, thui đi lên phòng ngủ đây, bye.

m.n*mặt gian tà*: bye.

akiko*đập cửa*: nè mở cửa cho tui vô đi s nấy ng' ác wá z kai ơi pà đừng tin mấy tụi nó mà, trời ơi mở cửa cho tui vô đi.

ông trời*ngáp*: tối r' để cho ta ngủ đừng lm' phiền ta ngày mai dậy r' tính ngủ đỡ ở ngoài đê.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play