xl vì đã cho mina đợi lâu vì lịch hc của kai ngày càng gia tăng dân số ý nhầm gia tăng bài hc nên hôm nay kai sẽ vít ngày cúi bài nỳ nhưng mina đừng lo ng' pạn của kai sẽ dùng acc của kai để vít dùm kai nên mina đừng chọi gạch nhá!
*Lưu ý: pạn kai cóa đầu óc hơi đen nên ai ko đọc đc truyện 18+ về nalu nỳ thì lm' ơn hãy tua nha, arigatou!
_______________________________________
Đột ngột bị hôn môi, đầu óc Lucy nhất thời trống rỗng, hai mắt mở to ngây ngốc mặc cho Natsu hôn.
Thẳng đến khi lưỡi ấm áp của anh bắt đầu cạy mở hàm răng của cô, ý đồ dây dưa thêm một bước nữa lúc này Lucy mới bỗng nhiên bừng tỉnh vội vàng đẩy Natsu ra.
Nhưng mà Natsu lại căn bản không thèm để ý đến chống cự của cô chỉ nghĩ là cô thẹn thùng một tay vẫn gắt gao cố định tấm lưng mảnh khảnh của cô, đem cô ôm sát vào ngực mình tay kia thì giữ cằm cô thay đổi góc độ hôn tiếp.(lucy*nóng máu*: s thg' nat tỉnh zữ z kai: thánh nat cóa khác -_-)
Môi cô thực mềm mại ướt át, hương vị tươi mát so với trong tưởng tượng tuyệt hơn rất nhiều hôn lên rồi sẽ không muốn buông ra. Natsu càng hôn càng nghiện thậm chí còn không thể dừng được.
Tay kia đặt trên lưng Lucy cũng bắt đầu dao động ở eo của cô sờ soạng, động tác càng ngày càng nóng cũng càng ngày càng sắc tình.(lucy*sát khí*: SMLT chụy hả kai*can ngăn + đổ mồ hôi*: bềnh tễnh đê chụy cóa j' từ từ ns)
"Ưm......" Lucy lần đầu tiên bị hôn nhưng lại là cưỡng hôn, hai chân mềm nhũn giống như sợi mì ngay cả thân thể mình cũng nhanh chóng không chống đỡ được, hai tay không tự chủ nắm lấy áo Natsu dựa vào anh mới miễn cưỡng không trượt xuống.
Natsu là người vô cùng lạnh lùng nhưng nụ hôn của anh lại như là ngọn lửa cháy hừng hực nháy mắt khiến cho thân thể Lucy nóng hầm hập, ý thức cũng dần mơ hồ.
Thẳng đến khi bị hôn sắp hít thở không thông mới khôi phục được chút lý trí, liều mạng lắc đầu muốn thoát khỏi môi Natsu đang thân mật như bóng với hình.
Natsu cũng không cho cô lùi bước đã nếm qua vị ngọt như vậy đàn ông sao có thể buông tha.
Lưỡi anh không ngừng cuốn lấy cái lưỡi đang né tránh của cô, chậc chậc mút vào một tiếng, đầu lưỡi thỉnh thoảng còn lướt xẹt qua khoang miệng cô đưa tới cho Lucy một trận run rẩy.
Khí lực phản kháng tích góp từng tí một lúc trước thoáng cái liền sụp đổ hoàn toàn chỉ có thể giương ánh mắt ướt át mặc cho Natsu hôn trong hôn ngoài.
Cho đến khi Natsu dừng lại để thở lúc này Lucy mới nhắm đúng cơ hội đẩy anh ra.
"Dra...... bác sĩ Dragneel anh..... muốn làm gì?" Tim Lucy đập thình thịch quả thực giống như con thỏ ở trong lồng một phát định nhảy ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, môi cũng hơi hơi sưng đỏ. Tuy rằng trong lời nói mang theo khẩu khí chất vấn nhưng lại mềm nhũn một chút uy hiếp cũng không có.
Ánh mắt Natsu sau khi tháo kính có chút mơ hồ, anh nheo cặp mắt hẹp dài đưa tay bắt đầu cởi nút áo của mình thanh âm vẫn lạnh như băng, "Làm như em muốn."
Anh ném áo ngủ trên sàn lộ ra lồng ngực rắn chắc bước tới gần Lucy.
"Mình muốn anh ta làm cái gì???'' Lucy nghĩ không ra thấy Natsu đã thoát nửa quần áo trên người lập tức hoảng sợ trừng mắt từ từ lùi lại sau sô pha.
"Bác sĩ Diệp...... anh..... anh bình tĩnh một chút!" Giờ phút này, Lucy đúng là có chút sợ, ''mình không chán ghét Natsu cũng không ghét anh ta hôn môi nhưng mà...... Giờ anh ta ở trước mặt mình cởi quần áo, điều này nghĩa là sao?''
Lucy thấy Natsu càng gần, kích động nhìn xung quanh túm lấy gối ôm trên sô pha ném tới chỗ anh "Natsu Dragneel tôi nói cho anh biết...... anh..... anh..... đừng làm bậy!"
Lucy bị dọa, hai mắt đỏ lên, trong thanh âm cũng mang theo chút nức nở, bộ dáng rất ủy khuất. Natsu thấy thế nhất thời nhíu mày, dừng bước. Cho dù là như vậy thì điều này cũng làm quá rồi.
Nhưng mà hiện tại anh đang sôi trào nhiệt huyết sẽ không so đo với cô. Natsu đi vài bước đã đến bên cạnh Lucy, ôm lấy cô đem cô áp đảo ở trên sô pha, môi ở bên cổ cô mút vào hai tay cũng không nhàn rỗi không ngừng ở trên người Lucy thăm dò.
"Đừng! Đừng như vậy!" Nước mắt Lucy liên tục chảy xuống, cô liều mạng giãy dụa nhưng thoát không khỏi kìm hãm của Natsu chỉ có thể bất lực khóc òa lên.
Natsu nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, động tác trên tay cũng ngừng lại, "Khóc cái gì?"
"Anh cút ngay!" Lucy khóc ánh mắt nhìn Natsu giống như anh là mãnh thú hồng thủy.
Natsu bị cô nhìn như vậy trong lòng đột nhiên phát cáu. ''Rõ ràng là cô ta đưa cho mình còn hỏi mình có thích hay không, kết quả là lại giống như là mình ép buộc cô ta vậy!''
"Lucy Heartfilia em đang làm cái gì vậy hả?" Thanh âm của anh giống hầm băng, đâm thẳng vào lòng Lucy.
"Tránh ra!" Lucy gom lại hơi sức toàn thân, một tay trực tiếp đẩy Natsu không có phòng bị xuống sô pha, lau nước mắt trên mặt đi thẳng vào phòng ngủ, "Tôi muốn dọn đi! Tôi không muốn ở đây nữa!"
Natsu không đề phòng bị cô đẩy, ngã nhào xuống đất vừa định đứng lên chợt nghe thấy cô nói những lời này trong lòng nhất thời hỏa khí bùng lên, "cô quay lại cho tôi!"
Anh cũng không để ý trên người còn đau, trực tiếp từ phía sau túm lấy tay Lucy dùng tư thế tuyệt đối cưỡng ép đem cô áp ở trên tường, nghiêm mặt trên cao nhìn xuống nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ai cho phép em đi!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lucy đầy nước mắt vẫn ngẩng đầu nhìn Natsu trong mắt tràn đầy chán ghét và kinh hoàng, "Tôi..... tôi nghĩ anh là người tốt..... sao anh có thể như vậy......" nói xong nước mắt lại rớt xuống, "Tôi trả tiền thuê nhà cho anh, tôi không ở đây nữa."
"Tôi làm sao?" Hai mắt Natsu bốc hỏa, trái tim giống như bị người ta dùng sức đè ép, vừa đau vừa sưng, "Tôi cưỡng gian em?"
Anh lạnh lùng nhìn Lucy đang co rụt lại, nhất thời tức giận không có chỗ phát tiết, "Em tặng tôi quà chẳng lẽ không phải ý này?"
Anh nhìn Lucy phút chốc trợn mắt, gằn từng tiếng giống như rít răng, "Hay là em đưa tôi cái đó để thổi bong bóng chơi, hả?"(kai: chắc z *gật đầu*)
''Quà là cái đó hả ???'' Lucy không dám tin nhìn Natsu ''mình đưa cho anh ta cái đó ? Sao có thể ? Vì sao công ty lại đem cái đó thành quà tặng cho nhân viên ?''
"Lucy Heartfilia em câm hả? nói chuyện!" Sắc mặt Natsu như băng, tức giận quát Lucy.
"Tôi...... Tôi......" Lucy cắn môi ngẩng đầu sợ hãi hỏi Natsu "Tôi đưa cho anh đúng là.... là cái đó ?"
"Chính em tặng cái gì em cũng không biết sao?" Natsu thật bị tức đến điên rồi, nói so với bình thường cũng hơn rất nhiều, anh hung hăng nhìn chằm chằm Lucy, ánh mắt kia quả thực giống như muốn đem cô nuốt ngay vào bụng!
Lucy nhất thời vô cùng xấu hổ, hận không thể chui đầu xuống đất.
Cô bỗng nhiên nhớ tới ánh mắt của đồng nghiệp lúc ấy ở phòng hội nghị khi cô giơ tay, lại nhớ đến biểu tình xem kịch vui của Erza. Nhất thời bừng tỉnh thì ra bọn họ đều biết trước trong hộp là cái gì!
"Đúng, thực xin lỗi...... Tôi không biết trong đó là gì." Hai tay nhỏ bé của Lucy gắt gao nắm góc áo, ngại ngùng không dám nhìn vào mắt Natsu "Bác sĩ Dragneel, tôi sai rồi......"
"Em không biết? Em tặng mà không biết?" Natsu nhìn cô vừa tức lại thương tiếc, anh không lưu tình chút nào nắm lấy cằm cô, bắt buộc cô đối diện với mình, "Rốt cuộc là có chuyện gì, nói!"
Lucy chớp mắt nhìn Natsu nổi trận lôi đình, chột dạ, cũng không dám giãy dụa, thành thành thật thật nói: "Đó là công ty phát, tôi nghĩ bên trong hẳn là đồ tốt hơn nữa mấy hôm trước anh lại tặng tôi bánh ngọt, tôi..... tôi nghĩ đem quà này tặng cho anh.... ai biết là ở bên trong lại có......"
Lucy suy nghĩ một chút liền nắm lấy cổ tay Natsu lắc lắc, mắt to tội nghiệp nhìn anh, "Bác sĩ Dragneel, thực sự xin lỗi tôi..... tôi cứ nghĩ đó là thứ tốt nên mới tặng cho anh."
"Cho nên em dùng quà miễn phí của công ty tặng cho tôi ?" Natsu lạnh lùng nhướn mày, từng bước ép hỏi.
"Phải, phải......" Lucy đầu nhỏ giọng trả lời, mặt đã hồng rực.
"Lucy Heartfilia, được lắm! Em được lắm!" Natsu buông cô ra lạnh lùng nhìn cô một cái nhấc chân đi thẳng trở về phòng ngủ.
Chỉ còn lại một mình Lucy đỏ mặt đứng ở phòng khách trong lòng vô cùng xấu hổ.
''Là cái đó thật sao ? Quả là món quà lớn! Công ty đúng là hại người mà! Có nên đi theo bác sĩ Dragneel xin lỗi không đây?'' Lucy đứng phòng khách do dự mãi cũng không hạ được quyết tâm.
Cô đã có bài học rồi lần này không dám tùy tiện quyết định nữa. Nghĩ đi nghĩ lại, liền lấy điện thoại ra gọi cho nó "erza cậu nói thật cho mình công ty chúng ta hôm đó tặng quà có phải là cái đó không?"
"Cậu đã mở ra? phụt hahaha" Erza ở bên kia cười không ngừng, "Thế nào, Lucy lần đầu tiên thấy cái đó, thích không?"
"Erza!" hiện tại Lucy không có tâm trạng cùng cô nói giỡn, "Cậu đã sớm biết đúng không?"
Bên kia trầm mặc một chút, sau đó mới truyền đến thanh âm cố nín cười của erza, "Lucy..... không phải mình đã sớm biết..... mà là toàn công ty trừ cậu ra..... ai cũng biết hết!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lucy lập tức sụp xuống, cô ngắt điện thoại, áy náy nhìn về phía phòng ngủ Natsu,''hóa ra không phải bác sĩ Draneelg xấu mà tất cả đều là lỗi của mình.''
''Bọn họ nói đúng, mình thật là ngốc!''
Lucy yên lặng buông điện thoại, bước từng bước đến ngoài cửa phòng Natsu, thấp thỏm gõ gõ cửa, "Bác sĩ Dragneel.... thực xin lỗi.... tôi có thể vào không?"
"Cửa không khóa." Natsu lên tiếng, thanh âm hơi khàn khàn.
Nghe thấy anh nói như vậy, đáy lòng Lucy thở phào nhẹ nhõm, ''ít nhất bây giờ bác sĩ Dragneel còn bằng lòng gặp mình'', lập tức cô lấy lại bình tĩnh đẩy cửa đi vào. Không ngờ vừa mới nhìn lên, nhất thời liền ngây ngốc tại chỗ.
Nửa người Natsu tựa vào đầu giường, khuôn mặt bình thường luôn tuấn tú mà lạnh lẽo lúc này lại hơi nhiễm chút trêu chọc, hai tay đang kéo quần ngủ lên.
Nhìn thấy cô vào cũng không tránh tiếp tục động tác như cũ, thậm chí còn nhếch môi nhìn cô mỉm cười, giọng trêu chọc nói: "Đẹp mắt không?"
Lucy ''AAAAAAA" một tiếng toàn thân đỏ bừng rầm một phát đóng cửa phòng, thất tha thất thểu trở về phòng ngủ, nằm phịch lên giường đem mặt chôn dưới gối.(kai: tội thiệt pị thánh nat đy troll ngược lại)
''AAAAA!! mình không muốn sống nữa! mình thế kia nhưng lại nhìn bác sĩ Dragneel cái kia cái kia......'' Tim Lucy như muốn vọt ra khỏi cổ họng, toàn thân nóng rực, ''cái gì mà giải thích, cái đó, đều không muốn dậy nữa.''
Mà trong phòng, Natsu một cười trận thoải mái nhớ tới bộ dáng Lucy ngơ ngác vừa rồi lúc này mới cảm thấy trong lòng bớt hờn dỗi một chút.
''Hừ, dám lấy đồ miễn phí lừa anh đây thì anh đây sẽ trả đũa lại, ko dễ vậy đâu!'' Trong đầu Natsu hiện ra cặp mắt nâu to tròn của Lucy cùng đôi môi mềm mại kia không biết thế nào chỉ cảm thấy bộ vị vừa mới phát tiết lại bắt đầu rục rịch đứng lên.
''Chậc chậc, lần này cho cô thoát đừng để cho anh đây lại bắt được cơ hội nữa!'' Ánh mắt Natsu sáng quắc trong đôi mắt đen rực lên khát vọng.
---------End Plast time--------
Trong phòng kai:
kai: Natsu phỏng vấn một chút, anh làm thế nào lừa được Lucy tới tay, không, đuổi tới tay?-natsu trầm mặc, giả bộ thâm trầm......
erza: nói một chút đi mà!! Chỉ cần vài điểm chính là được rồi! Thứ tốt nên chia sẻ phải không!
natsu tiếp tục trầm mặc.....
mira: Làm ơn đi mà......
natsu lạnh lùng chỉ chỉ mặt.
cả đám: [⊙o⊙] dựa vào mặt? Anh muốn tụi nỳ đi thẩm mỹ?
natsu: không là dựa vào không biết xấu hổ.
cả đám:......
Ngoài phòng
lucy*nóng mau: mấy ng' nỳ mún chết sớm thì phải nếu cái cửa ko cài mã khóa là coi chừng r' đý
wendy*đổ mồ hôi*: lucy-san đừng cóa wan tâm họ nữa kệ họ đi
lucy*dịu lại*: ừm thui cx đc *nghĩ* ngày mai phải tính sổ zí mấy ng' nỳ ms đc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT