Mấy hôm nay anh đi công tác, cô ở nhà một mình thật sự rất buồn chán, chiếc xích lần này rất dài, đủ để cô từ lầu 2 xuống phòng ăn lầu 1, nhìn ngắm hoàng hôn, cô không biết quyết định ở đây cùng anh có phải quyết định đúng đắn, cô muốn sinh con cho anh lắm chứ, nhưng họ là anh em, cô lo sợ đứa bé sẽ có dị tật, cô rất muốn được đường đường, chính chính yêu anh, nhưng họ vẫn là anh em nên không thể, nghĩ đến đây lòng cô quặn thắt đau đớn, ông trời thật biết đùa lòng người, để cho hai anh em bọn họ yêu nhau như bây giờ,nước mắt long lanh chảy xuống.

Anh nhìn thấy cô, lặng lẽ đến gần cô vuốt đi những giọt nước mắt trên mi cô, ân cần hỏi.

-Sao lại khóc như vậy?

-Phi Hùng tại sao chúng ta lại là anh em chứ huhu

Lòng anh như bị kim châm, kiếm cắn vô cùng khó chịu.

-Tin tưởng ở anh, chúng ta nhất định mãi bên nhau, dù cho là trên thiên đàng hay địa ngục. Em ở đâu anh ở đó, chúng ta mãi mãi thuộc về nhau.

Hôn nên khóe mắt cô, anh ôn nhu nói làm cô cảm thấy như có dòng nước nóng chảy vào tim, thật thoải mái. Dướn người hôn môi anh, đây là lần đầu tiên cô chủ đông, sau vài giây bất động anh bắt đầu đáp trả thật cuồng nhiệt, hôn rồi dần dần nó chuyển sang thành lăn lộn, hai tâm hồn hai cơ thể hòa quyện vào nhau, anh hôn xuống đến xương quai xanh, đang chuẩn bị xuống tiếp thì anh bị đẩy ra.

-Khoan đã, em phải đính chính một chuyện.

-? Chuyện gì

-Ngực em 34D tại sao anh giám bảo nó nhỏ? *bộ mặt phẫn nộ*

-Nó vẫn nhỏ, phải nên tầm E thì tốt.

-Anh là đồ biến thái, dâm dê, đê tiên....

-Anh cho em xem nó biến thái cỡ nào.

Anh gặm mút quả đào(tiên) của cô, cô phát ra tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ động nòng người, bàn tay không trung thực bắt đầu mò xuống cấm địa mà vuốt ve, xoa nắn, "thuận tay" xé luôn cái váy của cô, lúc mặc đồ cho cô căn bản anh không có mặc luôn cả đồ nhỏ, làn da trắng nõn mềm mại, ngoại trừ bàn tay(học võ mà^^) vuốt ve làm cô bật tiếng rên rỉ, anh đưa ngón tay vào trong cấm địa, có vật lạ xâm nhập làm nhất thời cô không quen, khép chặt lại.

-Thả lỏng ra. *giọng nói quyến rũ có ma thuật làm cô thả lỏng cơ thể*

Anh bắt đầu cử động ngón tay, một luồng khoái cảm lạ lẫm dồn nên làm cô thấy thật thoải mái, ngâm nga, khi thấy hạ thân cô đã ướt đẫm, anh từ từ tiến vào, bên trong cô thật mót, làm anh muốn sả hàng ngay lập tức, cố kìm nén không bắn ra anh luận động....

(H đủ rồi ta viết nữa là nhập viện nốt vì thiếu máu đấy đến lúc đấy không ai viết đâu)

-Phi Hùng, nếu em có thai, liệu đứa bé có bị gì không.

-Đừng lo, cho dù có làm sao thì nó là con của anh và em, anh vẫn sẽ thương yêu nó.

-Nhưng em vẫn sợ em sợ một ngày chúng ta lại bị tác ra, em sợ mọi người chỉ chíc cười nhạo, em sợ lắm...

-Đừng suy nghĩ nhiều ngủ đi.

Anh ôm cô vào lòng mình, anh hiểu chứ, cô là một người con gái nhậy cảm, cô sẽ không chịu được các lời đồn đại, nhưng không sao, chỉ cần trong đôi cánh của anh, anh sẽ không để ai chạm vào cô.

-Yên tâm, anh sẽ bảo vệ em cả kiếp này cho đến tất cả các kiếp khác.

Nghe được lời nói của anh, cô tràn ngập hạnh phúc, hai người đi vào giấc ngủ, mà nụ cười hạnh phúc vẫn đọng trên môi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play