*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trương Phong Hào đã ném một cành ô liu vô cùng hấp dẫn. Trương Phong Hào biết Đào Thanh còn chưa tốt nghiệp cả tiểu học đã vào giới giải trí, paparazzi từng dùng chuyện này để bêu xấu rất nhiều lần. Trương Phong Hào cũng xem đoạn video để lộ Đào Thanh ‘mù chữ’ rồi, thái độ lúng túng kia chứng tỏ Đào Thanh bị đả kích không ít, nói không chừng đó là tâm bệnh của cậu ta. Chắc vì vậy Đào Thanh mới liều mạng đọc sách chuẩn bị cho ngày hôm nay.
Có phải là người đáng để kết bạn hay không? Trương Phong Hào quyết định sẽ quan sát Đào Thanh một đoạn thời gian rồi mới quyết định. Trước hết cứ thử vươn tay ra, ngày sau nếu Đào Thanh nổi rồi, tự nhiên sẽ ghi nhớ ân tình của mình, còn nếu vẫn tầm thường như cũ cũng chẳng tổn thất gì.
Ẩn ý trong lời Trương Phong Hào là: nếu Đào Thanh muốn thi vào học viện Điện Ảnh thì đã có đường liên kết rồi. Nhưng Trương Phong Hào cũng không quá lộ liễu, chỉ nói người đó là giáo sư đã về hưu. Đồng thời còn mờ mịt chỉ dẫn: người ta thích thư pháp, thoạt nghe giống như đang nói chuyện phím bình thường thôi.
Trương Phong Hào không mong chờ Đào Thanh có thể nghe một hiểu ba bốn, chỉ cần nghe một hiểu chừng hai là đủ rồi. Nếu có tâm nhớ kỹ sau này cần biết đường tìm tới mình là coi như đầu óc còn dùng được rồi.
Nhưng Đào Thanh Phong là ai chứ?! Thám Hoa! Còn ở Lại Bộ ba năm chờ phân công nhiệm sở, phải giao thiệp với trước là người trong ba Ti sáu Bộ, sau là các giảm khảo kiểm tra, trước trước sau sau có tới mười mấy lớp, bên cạnh lại là các tiến sĩ cùng khoa cùng bảng, tất nhiên đầy những người là con cháu thế gia. diưễn.en"àl"q.eq.ú.đôn Thân phận, gia thế, tính tình, năng lực mỗi người mỗi vẻ, nhưng đều có chung một điểm là rất thông minh, về kiến thức hay khả năng giao tiếp, nói theo hiện đại là chỉ số IQ và EQ đều cao ngất ngưỡng.
Được hun đúc trong môi trường như vậy, cộng thêm Đào Thanh Phong từ nhỏ đến lớn cứ thi liên tục, ba năm một thi Hương, rồi thi Hội, thi Đình, tất cả đều tự mình lấy được tư cách tham gia thi, không một ai giúp đỡ. Bởi vậy, Đào Thanh Phong không chỉ có tài học xuất chúng.
Ẩn ý trong lời Trương Phong Hào, Đào Thanh Phong vừa nghe đã hiểu. Chướng ngại duy nhất là ‘giáo sư về hưu của học viện Điện Ảnh’ có nghĩa gì, cũng đã hiểu được nhờ từng nghe Lệ Toa nhắc trước đó.
Nhằm cố gắng kiếm tiền cho ước mơ ở ẩn, dĩ nhiên phải tự nâng cao bản thân về tất cả mọi mặt. Trong kí ức của Đào Thanh, từng bị Lệ Toa mắng là không có kiến thức phải chăm chỉ học tập, chứng tỏ đây là khuyết điểm của Đào Thanh, đương nhiên phải tìm cách bổ sung.
Đào Thanh Phong rất thẳng thắn lại đúng mực đáp, “Cám ơn ý tốt của thầy Trương! Sau này hy vọng sẽ có cơ hội tới học viện Điện Ảnh học tập. Được trao đổi một vài lời với giáo sư thích thư pháp là vinh hạnh lớn lao của em rồi.”
Trương Phong Hào gật đầu cười nói, “Đương nhiên sẽ có cơ hội, cứ chờ duyên đi.”
Đào Thanh Phong cười cười, biết rõ Trương Phong Hào chính là cái ‘duyên’ đó, chỉ là thời điểm nào, phương thức nào để lấy được ‘duyên’ đều do Trương Phong Hào quyết định. Đào Thanh Phong phải biểu hiện thêm, khi nào thấy đáng Trương Phong Hào mới cho.
Còn nhiều thời gian! ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ phải quay đến tận nửa năm, mặc dù Đào Thanh chỉ có khoảng mười phút diễn quay trong 40 ngày, nhưng bấy nhiêu là đủ rồi.
Đào Thanh Phong giải thích với Trương Phong Hào hôm nay muốn tới nghĩa địa công cộng đốt vàng mã, xin phép sẽ ăn tối Trương Phong Hào vào bữa sau.
Trương Phong Hào vừa đi tới chỗ xe mình, chợt nhớ ra gì đó, xoay người nói với Đào Thanh Phong, “Cậu cũng gọi tôi ‘anh Hào’ như mấy người khác đi, vừa đúng tôi cũng diễn anh cậu!”
Đào Thanh Phong chợt nhớ tới lời Tô Tầm dặn: đầu tiên gọi ‘thầy, cô’, quen rồi thì gọi ‘anh, chị’, bèn cười cười đồng ý. Đào Thanh Phong ngạc nhiên nghĩ thầm: thì ra tiêu chuẩn thân quen chỉ đơn giản như vậy? Dù mình vẫn chưa cảm thấy thân quen bao nhiêu.
Xem như một tín hiệu tích cực. Trương Phong Hào có kinh nghiệm trong phú trong giới giải trí, thân quen rồi, có thể học hỏi được không ít.
Trong khoảnh khắc, Đào Thanh Phong bỗng nhớ tới phó giáo sư Nghiêm Đạm vô tình gặp ở thư viện kia, cảm giác khác nhau hoàn toàn. dim;ền"l"qđàn"qqy,,s.đưlôn Nghiêm Đạm có kiến thức cao hơn, tuổi cũng lớn hơn, nhưng ở trước mặt Nghiêm Đạm lại chẳng có suy nghĩ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT