Cô vừa đi ra khỏi phòng bệnh không bao xa, bỗng có một tiếng kêu yếu ớt vang lên từ phía sau: "Cố Sơ Tranh!"
Cao Tuyết Vân từ đằng sau xông tới kéo lấy tay Sơ Tranh, ngăn không cho cô đi khỏi.
Mặc dù Sơ Tranh đang mang khẩu trang, nhưng Cao Tuyết Vân liếc mắt một cái đã có thể nhận ra.
Cao Tuyết Vân đang mặc bộ quần áo bệnh nhân, sắc mặt nhìn thì thấy rất bình thường, cũng không biết bị hỏng chỗ nào nữa.
Chỉ có ánh mắt cô ta lúc này cứ rừng rực như sắp bùng cháy đến nơi, nhìn hết sức phản cảm.
Đáng tiếc.
"Cố Sơ Tranh, chuyện trên mạng là do mày làm đúng không?" Cao Tuyết Vân hận đến nghiến răng kèn kẹt, chỉ hận không thể chém người trước mặt ra thành muôn mảnh.
Sơ Tranh chỉ thản nhiên hỏi lại: "Có chuyện gì?"
Cao Tuyết Vân: "Xảy ra chuyện gì mày biết rõ còn gì, còn định giả vờ trước mặt tao làm gì nữa? Làm như chuyện trên mạng không phải do mày gây ra sao?"
Sơ Tranh: "Cô có chứng cứ chứng minh là tôi làm?" Không có chứng cứ thì đừng có nói bậy, bà đây không nhận!
Người vạch trần ra vụ việc trên mạng đều là mấy người tự xưng "biết rõ nội tình", có quan hệ gì đến cô.
Cao Tuyết Vân tức đến run người: "Mày dám làm mà không dám nhận?"
Thanh niên nghiêm túc Sơ Tranh phủ nhận: "Không phải tôi."
"Con tiện nhân này!"
Cao Tuyết Vân bị chọc tức đến mất cả kiểm soát, giơ tay lên muốn đánh cô.
Sơ Tranh né mình sang một bên, tay Cao Tuyết Vân đánh vèo vào khoảng không, Sơ Tranh tiện đà dịch người về phía sau rồi nhấc chân đá vào mông cô ta một cái, Cao Tuyết Vân liền mất thăng bằng ngã nhào vào tường.
Cô ta quay ngoắt đầu lại, hung tợn nhìn trừng trừng vào cô.
Sơ Tranh chuẩn bị bồi thêm một cú đá nữa thì bỗng hai mắt Cao Tuyết Vân trợn ngược, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Sơ Tranh: "......"
Ngay trước mặt công chúng mà diễn ăn vạ à!
Hù chết người a.
Mau đi thôi.
Sơ Tranh nhanh chóng rời khỏi bệnh viện, sau này cô mới nghe được từ chỗ của Bùi Vũ là tinh thần Cao Tuyết Vân đã bị tổn thương trầm trọng, không còn chịu nổi kích thích.
Tranh cãi trên mạng vẫn ồn ào mãi không thôi, Cao gia không thể đè nổi độ nóng của tin này xuống, thành ra mới không quá mấy ngày, Cao Tuyết Vân đã bị Cao gia đưa ra nước ngoài tránh sóng gió.
-
Nửa tháng sau, "Hoàng phi khuynh thành" kết thúc, "Khiêu chiến đại minh tinh" cũng đến lúc phát sóng.
Sơ Tranh vẫn còn độ hot sự việc vừa rồi, nên nháy mắt đã thành tiêu điểm chú ý.
[ Một Nhành Mẫu Đơn Đỏ: Thấy được nữ thần của ta rồi! A a a a Fighting!! ]
[ Ráng Chiều Tà: Đây không phải cái người tên Cố gì gì bị người nào đó bao nuôi sao? ]
[ Giọt Sương Giữa Hừng Đông: Bao cái đầu mi, nữ thần cũng đã lên tiếng rồi, bảo mấy người chỉ giỏi loan tin bịa đặt bậy bạ, lấy chứng cứ ra xem nào. ]
[ Ánh Trăng Bồi Hồi: Không phải có cả ảnh chụp rồi sao? Vậy mà còn chưa phải chứng cứ à? Đám fan não tàn các người cũng quá hài rồi, chẳng lẽ còn muốn phải có cả buổi trình diễn nữa sao? ]
[ Trang Sách Trắng: Chuyện kia là do Cao Tuyết Vân gây ra, chẳng phải trước cũng bị vạch trần rồi sao, liên can gì đến nữ thần của chúng ta, các người đừng có mà nói bừa ở đây! ]
Chuyện của Cao Tuyết Vân vẫn còn chưa qua, tất cả mọi người đều là quần chúng ăn dưa xem diễn nên đại đa số mọi người đều biết.
Mà những người không biết cũng nhanh chóng được những người biết chuyện phổ cập tri thức, tiện thể buôn quả dưa này qua cho mà biết.
Tất cả là do Cao Tuyết Vân tiêu tiền Photoshop ảnh, mua thủy quân, muốn bôi nhọ Sơ Tranh đến chết.
[ Mây Trắng Nhẹ Nhàng Trôi: Nữ thần của ta tới rồi! ]
[ Trang Sách Trắng: Nữ thần soái quá a! ]
[ Giọt Sương Giữa Hừng Đông: Cổ vũ(**) nữ thần! Nữ thần của ta quả nhiên đủ cao ngạo lạnh lùng a! ]
((**) 打电话 /dadianhua/ hay còn là 打Call: là ngôn ngữ mạng ý chính là cổ vũ. Vì ai đó 打call: cổ vũ cho ai đó = Fighting!!)
[ Vô Kế Hoa Gian Trụ: Ủa, anh giai kia cũng đáng yêu quá đi! ]
[ Giải Lạc Tam Thu Diệp: Người đó hình như là nam chính của bộ phim nào ấy? Tô Tửu! Đúng rồi là Tô Tửu! Ngày trước bạn tôi rất thích anh ấy, mà hình như anh ấy cũng chỉ đóng có một bộ phim thôi. ]
[ Sóng Nước Mênh Mang: Anh giai nhỏ thật đáng yêu a! Lại cùng một đội với nữ thần của tôi nữa chứ, cao lãnh cùng nhuyễn manh, CP này dễ thương quá đi! Tổ chương trình quả là có lương tâm a! ]
[ Không Cốc Vô Nhân: Ha ha ha bọn họ đều không hỗ trợ lẫn nhau sao? Thế nhưng khung cảnh lại vẫn hài hoà một cách lạ thường, tuyệt không có lấy nửa điểm gượng gạo. ]
[ Bạch Thủy Hoàng Sa: Phụt, siêu xe ngàn vạn... Nữ thần thực lắm tiền a! Ha ha ha người quay phim cũng bị dọa đến phát run rồi. ]
[ Sơn Chẩm Tà Y: Nữ thần là phú nhị đại sao? Trước kia ai dám nói cái gì mà bị bao dưỡng, người nào bị bao dưỡng mà có thể tùy tiện tiêu hơn ngàn vạn như thế chứ? ]
[ Tu Trúc Tiêu Tiêu Vãn: Chỉ có ta cảm thấy đây là quảng cáo trá hình cắm vào sao? ]
[ Lục Dương Phong Cấp: Không thể nào, nếu là quảng cáo mà tổ chương trình cắm vào chắc chắn sẽ rất rõ ràng, cái này tuyệt đối không phải đâu. Mi xem, thời điểm VJ quay đến đoạn đó, hình ảnh cũng bị rung cả lên, rõ ràng là bị kinh hãi, còn cả biểu cảm khiếp sợ của nhân viên bán hàng kia nữa. ]
Chương trình chiếu đến thời điểm Sơ Tranh mua chiếc ngàn vạn, lập tức bị spam bình luận ầm ầm.
Có người đưa ra ý kiến đây chỉ là quảng cáo trá hình, chưa gì đã bị các loại đại lão phổ cập khoa học lật đổ luận điểm.
Từ phản ứng của con người đến hình ảnh, nói có sách mách có chứng, hết thảy chứng minh —— đây không phải quảng cáo.
Đến đoạn vào thôn tá túc, một mình Tô Tửu tìm được chỗ ở, lon ton chạy về tranh công, trong nháy mắt phân đoạn này đã làm rung động trái tim của không ít thiếu nữ.
Mà tư liệu của Tô Tửu cũng lập tức được người khác bới ra.
[ Vọng Hương: Không được, trái tim thiếu nữ của ta muốn nổ rồi! Tô Tửu cưng, đến đây a! Động tác cướp đồ vật trong tay Tô Tửu của nữ thần siêu soái đi! ]
[ Không Gặp Người: Nhóc Tô Tửu đáng thương, nhìn mà đau lòng quá đi, nhưng mà có được sự chăm sóc từ nữ thần của ta rồi, sủng chết mất a! ]
[ Sao Băng Dưới Hiên: Xin chào Cố tổng bá đạo! Xin hỏi có thiếu tiểu khả ái không? Loại không cần tiền đó. ]
[ Tiểu Điềm Điềm của Tiểu tỷ tỷ Sơ Tranh: Cả màn hình đều là cẩu lương, ô ô ô, nữ thần sao lại có thể soái như vậy. ]
Sơ Tranh giúp Tô Tửu làm việc, thu hoạch trang bị.
Ngay cả chính bản thân Tô Tửu đang xem lúc này, cũng cảm thấy cô rất soái, rất đẹp trai.
Sự nổi tiếng lần này, đến ngay cả tổ chương trình cũng chưa từng nghĩ đến.
Không ngờ người nổi bật nhất lại là Sơ Tranh và Tô Tửu, còn mấy đội khác, trừ Tạ Chu đã có sẵn một lượng fan, thì những người còn lại gần như chẳng có cảm giác tồn tại luôn.
[ Cá Dương Quy: Thật ra Tạ ảnh đế cũng rất sủng Liễu Mạn Mạn, nhưng nếu so với cặp đôi Cố tổng và Tô Tửu thì vẫn cảm giác như thiếu cái gì đó. ]
[ Hoa Mộng Xuân: Ha ha ha ta cũng cảm thấy như vậy, xem Tạ Thuyền cùng Liễu Mạn Mạn hợp tác làm việc, cứ cảm thấy không bằng cảm giác mà Cố tổng và nhóc Tô đáng yêu mang lại. ]
Tô Tửu bị cái xưng hô "nhóc Tô đáng yêu" kia dọa phát hãi, lập tức gập máy tính lại luôn.
Từ hình ảnh trong show lại liên tưởng đến thực tế bên ngoài, lúc này Tô Tửu mới phát hiện, hóa ra bản thân mình tương tác với cô không hề ít, hơn nữa giờ nhìn lại, mới thấy mỗi một việc cô làm dường như đều có thể lay động tiếng lòng trong anh.
Tô Tửu bình ổn ngọn sóng đang nổi lên trong tâm trí, mở máy tính ra lần nữa, tiếp tục xem đến hết.
Hình ảnh của người con gái trong hình và đời thật dường như không có gì khác nhau.
Khuôn mặt lãnh đạm của cô cũng làm người ta cảm thấy lãnh đạm, cứ như tới gần cô là có thể cảm giác được sự lạnh lẽo.
"Tô Tửu......"
Bang ——
Bùi Vũ đứng ở cửa, nghi hoặc nhìn hành động gập phắt máy tính lại của Tô Tửu: "Cậu làm gì vậy?"
Tô Tửu cười nhẹ: "Anh Vũ, không có việc gì ạ."
Bùi Vũ nghi ngờ đi vào phòng: "Cậu đã đọctin tức trên mạng chưa?"
Sắc mặt Tô Tửu chợt đỏ lên, gật đầu: "Ừm."
"Tôi muốn hỏi là giờ cậu muốn đóng phim, hay là tiếp tục tham gia mấy gameshow trước để còn giữ độ hot?"
Tô Tửu sửng sốt, đúng là hiện giờ anh đang rất nổi tiếng, nhưng nếu không giữ lấy độ nóng này, thì cũng chẳng bao lâu sẽ lại biến mất.