Chương 75 : Nổ lốp…囧

Đường Miểu rút chốt an toàn, ném lựu đạn vào đầu xe tải hơi nghiêng về bên trái.

“Oanh—” Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh lửa ngất trời. Cả chiếc xe tải bị đánh vào mà lật tung lên, văng ra ngoài chừng ba bốn mét, lửa bốc lên hừng hực. Đường Miểu thầm cảm thán sức phá hoại to lớn của lửa đạn, cả đầu xe đều bị lửa bao phủ, làn khói dày đặc bốc lên, tỏa về phía trước. Bảy, tám con tang thi đứng gần chiếc xe cũng bị lựu đạn tạc bay, toàn thân đều bắt lửa.

Đường Tư Hoàng giẫm mạnh chân ga, chiếc việt dã phóng như bay, cơ hồ là xuyên qua bức màn lửa.

Đường Miểu đổ một thân mồ hôi. Loại tình huống này cậu chỉ xem qua trong phim. Có bao giờ nghĩ tới một ngày cậu và cha cũng sẽ lái xe phóng qua lửa a!

Xe việt dã phóng đi chừng 100 mét. Đột nhiên, Đường Miểu nghe thấy tiếng ‘bụp’ vang lên, thân xe nghiêng qua một bên, thầm kêu không ổn! Xe thủng lốp!

“Xe thủng lốp rồi, cha cẩn thận!” Đường Miểu khẩn trương nắm chặt lấy dây an toàn. Hơn phân nửa là do vừa rồi xe tải bị tạc nổ, các mảnh còn lại văng ra đã đâm vào vỏ xe. Charles cùng Hắc Uy cũng cả kinh ô ô kêu lên vài tiếng.

Đường Tư Hoàng còn cần cậu nhắc sao? Bình tĩnh nắm chặt tay lái, cố gắng khống chế để xe chạy thẳng về phía trước, đồng thời thả chân ga, sau khi giảm tốc độ mới thắng xe lại. Xe sau khi bị nổ lốp không thể phanh gấp xe, nếu không sẽ khiến xe càng nghiêng về một bên, rồi sau đó dẫn đến lật xe.

Sau khi xe dừng lại vững vàng, tim Đường Miểu rốt cuộc cũng trở về chỗ cũ, thầm tán thưởng kỹ thuật không tồi của cha mình, bằng không, họ chắc chắn sẽ bị lật xe hoặc đâm thẳng vào hàng cây bên đường, hay vào mấy cây đa to kia, hay mấy tòa nhà bên cạnh, thoát không khỏi việc xe hủy người vong.

Tiếng bạo tạc không chỉ mở ra cho bọn cậu một con đường, nổ chết mấy con tang thi, còn đưa tới không ít tang thi nghe được động tĩnh. Lúc này, tình cảnh của Đường Miểu và Đường Tư Hoàng không mấy lạc quan. Nếu xuống xe đổi lốp thì rất nguy hiểm. Nhưng nếu cứ vậy mà bỏ lại xe cũng không được. Này đúng là đã rét vì tuyết còn lạnh vì sương. (hay còn có câu là họa vô đơn chí, chỉ việc liên tục gặp nạn)

Đường Tư Hoàng nhanh chóng đảo mắt một vòng hai bên đường, quyết đoán nói : “Trước xuống xe tìm chỗ trốn, rồi tìm cơ hội đổi lốp sau.”

Đường Miểu không chút do dự gật đầu, hai người dẫn theo Charles cùng Hắc Uy mau chóng xuống xe, chạy vào một tòa nhà bên đường. Hai người hai chó thực ra có thể trốn vào không gian, nhưng bọn họ một là không biết xung quanh còn người sống sót đang chú ý tới bọn họ hay không, mặt khác, bản thân Đường Miểu cũng không muốn quá ỷ lại vào không gian. Chắc chắn cha cũng nghĩ như vậy.

Đường Miểu một bên chạy đi, một bên quan sát tòa nhà trước mắt. Lầu một của dãy tòa nhà trên đường này thường đều là cửa hàng. Có lẽ sẽ thu được không ít thứ tốt.

Bỗng có một con tang thi đi ra từ cửa hàng, ngửi được mùi người sống, lập tức chạy về phía bọn họ.

“Gâu gâu!” Hắc Uy sủa hai tiếng, vồ người lên đè ngã nó xuống.

Đường Tư Hoàng một đao chém đứt đầu tang thi. Hai người hai chó xông vào một cửa hàng cửa để mở, nhanh chóng đóng cánh cửa thủy tinh lại. Nhìn xuyên qua cửa liền thấy quanh chiếc việt dã đã có ba bốn con tang thi, tới tới lui lui.

Lúc này Đường Miểu mới chú ý tới cửa hàng bọn họ vừa vào là một tiệm làm tóc, nhướng mày, liền bước qua đem mấy chai dầu gội, dầu xả, máy sấy toàn bộ thu vào không gian, vô ý thấy Đường Tư Hoàng đang nhìn mình chăm chú, trên mặt còn mang theo nụ cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play