Chương 14 : Đàm phán (2)

“Cha, cha về rồi.” Đường Miểu nhanh chóng đi xuống đón, thấy Đường Tư Hoàng cùng Đường Hâm vừa ngồi xuống trong phòng khách.

Đường Hâm mệt mỏi phân phó : “Xuân thẩm, tôi và papa đã ăn ở ngoài rồi. Cho papa một ly rượu đỏ, tôi một ly cà phê.”

“Dạ, đại thiếu gia.”

Đường Miểu thấy Đường Tư Hoàng tựa hồ rất mệt, không lập tức mở miệng mà ngồi xuống bên cạnh.

“Có việc?” Đường Tư Hoàng liếc qua tiểu nhi tử nói ra ý nghĩ của mình.

“Cha, con muốn nghỉ học bù, con vẫn thích tự học hơn.” Đường Miểu ra vẻ trấn định, trong giáo d*c, cha rất nghiêm khắc, cậu sớm biết nói như vậy sẽ không dễ dàng thuyết phục y, cũng đã chuẩn bị tốt để biện luận.

“Tự học?” Đường Tư Hoàng quả nhiên nhướng mày, thần sắc nhìn không thấy tâm tư gì, ánh mắt có chút không vui,”Thành tích của con trong lớp luôn đứng cuối.”

Thật đúng là, một chút cũng không khéo léo gì cả, Đường Miểu nghĩ thầm, trên mặt lại nóng lên. Cậu “trước kia” xác thực thường xuyên đếm ngược từ dưới lên, nhưng đây không phải vì cậu một mực không quen với phương pháp và tốc độ dạy của nước Z sao?

Đường Tư Hoàng liếc cậu một cái, cầm ly rượu uống một hớp.

Đường Hâm cũng không tán thành chen vào nói : “Đường Miểu, chúng ta không phải con nhà bình thường, em có lẽ hiểu được dụng tâm của papa. Nếu như em không hài lòng với thầy này thì có thể đổi.”

Đường Tư Hoàng híp mắt, nhìn qua Đường Xuân đứng ở một bên. Đường Xuân khẽ lắc đầu, trong lòng cũng rất nghi hoặc. Hồi chiều khi tiểu thiếu gia học, ông đã đứng bên cạnh, cũng không thấy gia sư và tiểu thiếu gia có gì không thoải mái.

“Không phải có vấn đề về thầy giáo..” Đường Miểu nghĩ nghĩ, nhìn lên Đường Tư Hoàng,”Cha, không bằng chúng ta giao hẹn đi?”

“Hửm? Thử nói xem.” Đường Tư Hoàng tựa hồ thấy rất hứng thú, đặt ly rượu xuống, tùy ý tựa lên sofa, từ chối cho ý kiến nhìn cậu.

Con ngươi Đường Hâm thoáng lóe lên, sau đó không để ý tới chuyện không liên quan tới mình mà tiếp tục uống cà phê.

Đường Miểu tự tin nói : “Trước tiên cho gia sư nghỉ việc, con cam đoan trong đợt thi tháng đầu tiên sau khai giảng sẽ nằm trong top 10. Nếu không được, con sẽ mặc cho cha an bài.”

Đường Tư Hoàng cười cười, không nói gì lại uống một ngụm, ám quang trong mắt chợt lóe. Tiểu nhi tử của y a, có chút ý tứ. Tiểu nhi tử này gần đây có chút kính sợ y, ở trước mặt y luôn sợ hãi rụt rè, đây là lần đầu tiên tự tin như vậy đối diện với y, lại còn có gan đàm phán với y. Không tồi, đáng khen ngợi.

Đường Hâm cũng bất ngờ nhìn qua, lại nhìn về phía Đường Tư Hoàng.

Đường Tư Hoàng uống hết ly rượu, gật đầu : “Được. Nếu như không làm được, thì cuối tuần và đợt nghỉ đông đều phải đi thực tập ở công ty.”

Đường Hâm nghe vậy, có chút đồng tình nhìn qua tiểu đệ nhà mình. Em trai tuổi còn nhỏ, dù tới công ty, cũng chỉ có thể làm người chạy vặt. Theo tính cách nhút nhát của em trai, đây không thể nghi ngờ chính là trừng phạt khốn khổ nhất.

Đường Miểu mặt mày lại cong lên, hiện ra hai má lúm đồng tiền, tràn đầy tự tin nói,”Một lời đã định.” Sau đó, cậu chúc ngủ ngon rồi thong thả lên lầu.

Vốn đã hạ quyết tâm phải duy trì tính cách vốn có, còn muốn tiến hành theo chất lượng mà từ từ thay đổi, lúc này lại quên giả vờ, một chút cũng không để ý tới trong phòng khách Đường Tư Hoàng như đang có điều suy tư, mà sắc mặt Đường Hâm cũng có chút nghi hoặc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play